trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 132

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~8 phút

Nhưng cho dù cô không hòa

thuận được với ông Tần, thì rõ

ràng cũng không ảnh hưởng

đến tình bạn giữa Quý Kiến

Quân và ông Tân.

Những chuyện như thế này, cô

sẽ không nói cho mẹ mình

nghe. Vì dựa theo tính tình của

mẹ cô, chắc chắn khi biết

chuyện sẽ không đồng ý.

"Mẹ, anh cả có còn để ý đến

miếng ruộng kia nữa không?" Tô

Đan Hồng chuyển chủ đề, nói về

anh cả của mình.

Mối quan hệ giữa cô và Tô Tiến Quân cũng khá là bình thường. Lúc trước Tô Tiến Quân rất hay sai bảo cô làm việc, mỗi lần có món nào ngon anh ta sẽ luôn ăn hết ngay lập tức, dù chỉ một chút cũng không để lại, thái độ làm người vô cùng ích kỷ, đừng nói là quan hệ bình thường, không có tranh cãi âm ï là đã tốt lắm rồi.

Nhưng so ra anh ta cũng không phải là một kẻ quá mức xấu xa, chỉ là tính tình rất lười biếng, hết ăn lại nằm, hết nằm lại ăn. Những mặt khác thì cũng không có gì quá đáng.

"Chuyện của nó con cũng không cần phải xen vào, một đứa vô dụng như nó, để nó làm cái gì cũng chẳng được bao lâu, không bao giờ thấy nó biết cố gắng." Mẹ Tô hừ lạnh một tiếng, nói: "Còn không bằng chị dâu của con."

Chị dâu Tô tuy tính tình cũng giống anh cả, nhưng chị dâu cũng là một người biết tính toán ti mỉ, chỉ cần đưa cho chị ấy tiền, chị ấy sẽ sẵn sàng làm việc, đương nhiên, tiên này phải do chị ấy giữ, bằng không chị ấy sẽ luôn viện cớ này nọ rồi kéo dài công việc.

Bà có mỗi đứa con trai cả này là kẻ không có tương lai nhất, tuy đã cho anh ta tiên, nhưng anh ta cũng không bằng lòng mà đi làm việc. Anh ta chỉ cân bản thân không c.h.ế.t đói là được, chuyện khác chẳng quan tâm, anh ta chỉ muốn vui vẻ được nằm trên giường mỗi ngày.

Hiện tại cuộc sống đã khá giả hơn trước, cho nên mẹ Tô cũng không còn quan tâm đến đứa con này nữa.

"Như vậy cũng không thể được, hiện tại mẹ vẫn còn trẻ tuổi, chờ sau này mẹ về già rồi, anh ấy còn có thể trông cậy vào được nữa không? Sang năm mới trên núi sẽ có nhiều việc, đến lúc đó mẹ đưa anh ấy đến núi làm việc đi, sẽ được con trả tiên lương, nhưng không có bao cơm. Tô Đan Hồng nói.

Cô nói như vậy vì vốn dĩ khi ở nhà đã cùng Kiến Quân bàn qua chuyện này, sang năm sẽ mở rộng trại gà, chuông dê cũng phải làm rộng thêm, hơn nữa mẹ Quý còn muốn trồng dưa hấu và dâu tây. Chỉ cần nhiêu đó công việc thôi cũng đều phải cần người giúp, trên núi đã có ba công nhân, nhưng mà vẫn không đủ, vì còn cân người cắt tỉa cành lá, vân vân... Công việc rất nhiều.

Mẹ Tô ngẩn người: "Chuyện này sao được, với tính tình đó của anh con, nó làm sao chịu di làm việc kiếm cơm."

"Đâu có sao, con thấy anh ấy là một người nông dân, mà lại không thể đi làm để gánh vác gia đình, con sẽ để Kiến Quân dạy anh ấy mấy bộ quyền để người khỏe mạnh, chỉ cần mẹ đừng đau lòng là được. Tô Đan Hồng nói.

Cô có can đảm để Tô Tiến Quân đến chỗ mình đi làm kiếm sống, thì cô nhất định phải đem anh ta chỉnh đốn đến từng chút, để cho Quý Kiến Quân giúp đỡ anh ta luyện tập quyền là tốt nhất, đảm bảo anh ta từ nay về sau thấy Kiến Quân nhà cô giống như là chuột thấy mèo.

Mẹ Tô không ngừng nhìn con rể, nếu con rể bằng lòng chịu giúp đỡ bà, dạy dỗ lại đứa con không chịu cố gắng này thì thật sự quá tốt. Về phần đau lòng gì đó, thì chắc chắn là không có khả năng, bà còn hận không thể đánh c.h.ế.t thằng con trai lười biếng này của bà. Chỉ hi vọng anh ta có thể trở về làm một đứa con có công việc đàng hoàng!

"Tính tình của anh cả thật ra thì cũng không quá tệ, nếu đến chỗ con làm việc, chắc chắn là rất mệt, đến lúc đó con lại dạy anh ấy mấy quyền ở trong quân đội, anh ấy chịu học thì rất tốt." Quý Kiến Quân gật đầu nói.

"Đợi mọi người trở về, mẹ cứ nói với chị dâu của tụi con trước, dù sao chị dâu của con cũng đã để mắt đến công việc của hai đứa tụi con từ lâu rồi, nên cứ để chị dâu con làm ồn ào với anh cả một trận, chắc chắn là sẽ không còn vấn đề gì. Tô Đan Hồng nói.

Mẹ Tô gật gật đầu: "Nếu anh cả của con không chịu làm việc, mà còn giở thói trộm cắp, dùng thủ đoạn để lười biếng, vậy thì tụi con cũng đừng khách khí, cứ việc đánh nó cho mẹtl”

"Mẹ không cần lo lắng, trước đây con còn phải dẫn dắt một số người mới, so với anh cả còn cứng đâu hơn. Nhưng con đều dạy dỗ tốt lắm." Quý Kiến Quân cũng nghiêm túc nói.

"Nếu có thể đem thằng con trai Tiến Quân kia dạy dỗ tốt, mẹ sẽ mang ơn con cả đời!" Mẹ Tô nói. Mặc dù bà không quan tâm đến, nhưng tính tình của thằng con trai cả không có chịu cố gắng này, vẫn luôn là nỗi lo lắng trong lòng của bà. Hiện tại bà vẫn còn sống thì không nói đến, nếu sau này bà c.h.ế.t đi mà thăng con cả này vẫn không có nghề nghiệp gì, không ai quan tâm nó, chỉ dựa vào hai vợ chông chỉ sợ không biết khi nào sẽ c.h.ế.t đói. Me, mẹ cũng đừng làm nghiêm trọng quá." Tô Đan hông bật cười nói.Còn nhiều việc phải làm mà..

"Ăn.." Nhân Nhân ở bên cạnh không chịu được mà mở miệng thúc giục, thằng bé đã mở miệng chờ lâu, vậy mà miếng cam van khong dua den mieng của nó, đứa nhỏ không vui chút nào.

"Được rồi, ăn đi cháu, là do bà ngoại quên, Nhân Nhân đừng giận bà ngoại. Mẹ Tô cười ha hả, lấy từng múi cam đưa đến cho Nhân Nhân ăn. Nhìn thăng bé vô cùng thỏa mãn.

Ở nhà họ Tô ăn cơm trưa, hai vợ chồng nhìn thấy thời gian cũng không còn sớm nên cùng nhau trở về.

Mẹ Tô tặng cho Nhân Nhân một bao lì xì lớn màu đỏ, vợ chồng bọn họ cũng tặng lại cho mẹ Tô một bao lì xì lớn không kém.

Gia đình Tô Tiến Quân và Tô Tiến Đảng một trước một sau cùng nhau trở về, vào lúc này Tô Đan Hồng và Quý Kiến Quân cũng đã đi vê.

"Sao họ lại trở vê sớm vậy ạ?" Chị dâu cả Tô nghe nói họ đã rời đi, thất vọng vô cùng.

Mẹ Tô nhìn bộ dạng của con dâu, biết trong lòng cô ta có ý gì, nên nói: Con có ý gì?

"Mẹ, trong nhà cũng không có việc gì làm, những công việc có thể làm được con đều làm hết rồi. Tiến Quân ở nhà rảnh rỗi như vậy, con nghĩ, có thể cho Tiến Quân qua chỗ bên kia làm việc được không?" Chị dâu cả Tô cũng không dám nói rõ, vì cô ta biết tính tình của chồng mình là như thế nào, dù sao cũng do mẹ chồng hỏi trước, chị ta chỉ cần nói theo thôi.

Hôm nay về nhà mẹ ruột, mẹ cô ta cũng nói rằng, có người thân tốt như vậy mà không biết đi đến lấy lòng thì chẳng phải rất ngu ngốc sao?

Nhìn nhà của chú hai xem, hiện tại đều đã dọn lên thị trấn ở, có lẽ sau này họ sẽ ở nơi đó luôn, cũng không cần trở lại làm người nhà quê nữa, sao cô ta lại không biết học theo?

Ban đầu cô ta chỉ mới có chút suy nghĩ, nhưng sau khi nghe mẹ mình nói, thì mong muốn của cô ta lại tăng thêm tám, chín phần. Mẹ Tô tức giận nói: “Me cũng muốn cho Tiến Quân qua đó làm việc, nhưng con nhìn xem Tiến Quân nhà này có tài đức gì, và có thể làm được việc gì? Đừng nói đi giúp đỡ, mẹ chỉ sợ đến lúc đó nó càng giúp lại càng hóa phiên. Mẹ thì không có khả năng dạy dỗ nổi chồng con đâu.

Người nhà họ Quý hiện tại đều ở trên núi.

Nghe mẹ chồng nói như vậy, chị dâu cả Tô nhất thời chỉ nghĩ có lẽ mẹ chồng không chấp nhận chuyện này.

"Nếu con có thể làm cho Tiến Quân không chịu thua kém anh em nữa, thì dù bất cứ giá nào mẹ cũng sẽ khiến cho Kiến Quân để cho Tô Tiến Quân nhà mình một cơ hội. Nếu như con không có cách nào làm cho chông mình không chịu thua kém nữa, thì cho dù có bắt ép mẹ, mẹ cũng sẽ không đồng ý giúp." Mẹ Tô thản nhiên nói.

"Nếu Tiến Quân chịu đi làm, vậy tiên lương của anh ấy sẽ do con giữ đúng không ạ? Chị dâu Tô nghe vậy, vội vàng đứng lên.

"Con muốn tự giữ? Con đừng nghĩ đến chuyện tốt đẹp đó, mỗi tháng con chỉ có thể giữ được mười đồng, còn lại đều phải giao nộp lại. Mẹ Tô hừ lạnh nói. Nhưng cho dù là vậy, cũng vẫn khiến chị dâu cả Tô vô cùng vui vel

Tính toán lại một chút, nếu mỗi tháng cô ta đều có thể nhận được mười đồng, vậy một năm chính là một trăm hai mươi đồng, là một trăm hai mươi đồng đó, trong thôn này có bao nhiêu người có được!

"Được, mẹ, con nhất định sẽ khiến cho Tiến Quân không chịu thua kém người khác, nếu anh ấy vẫn lười biếng, con chắc chắn sẽ không để anh ấy yên!" Chị dâu cả Tô nói xong, liền hung hăng quay trở về."

Me, mẹ vừa cùng chị dâu nói gì vậy, sao vừa đến nhà đã cãi nhau với anh cả rồi? Cũng chỉ mới đầu năm thôi" Tô Tiến Đảng đi đến, khó hiểu hỏi.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 132