trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 136

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Lần trước cô ta có ý tốt đi thăm cô, cô ta cho răng mình đã đủ thành ý, ai biết Tô Đan Hồng thế nhưng một chút cũng không cho mặt mũi, cô ta khuyên nhủ mãi, cô một chút cũng không muốn giảm giá.

Nhà cô ta chính là khách hàng lớn, nên mỗi lần đi lấy đều lấy rất nhiều, lại không được giá rẻ hơn? Nếu đỉnh núi nhà cô ta không phải là cây ăn quả mà người đàn ông của cô ta đã mang sang đó, sao có thể phát triển lên? Quả lâm phát triển không tốt, công việc kinh doanh cũng không có gì nổi trội.

Tục ngữ đều nói, đừng quên người đào giếng khi uống nước, cô thì tốt rôi, trực tiếp quên luôn.

Nghe được lời vợ nói, ông Tần nhíu mày: Ba vừa nói cái gì? " Tôi nói cái gì ông còn không biết? Nhà Kiến Quân chính là không được, quá nhỏ mọn, tôi đã sang nhà, cô ta thế mà một chút giá cũng đều không giảm!" Trương Tuyết Lê hừ lạnh. Nói đến chuyện này, ông Tần liền cảm thấy mất mặt mắng: "Bà có thôi đi không!"

Lần trước ông ta mang vợ đi qua đó, vốn dĩ tưởng sẽ tăng thêm tình cảm, so với giao tình của anh ta và Kiến Quân, anh ta còn muốn hai nhà gân nhau hơn, dù sao thì Kiến Quân cũng là một người ngay thẳng, đáng giá để kết bạn, hơn nữa cũng không coi thường ông ta.

Cho nên, ông ta liên mang vợ qua đó.

Không ai ngờ, vợ mình lại ngâm đi tìm vợ Kiến Quân ép giá.

Ông Tần cảm thấy cái mặt già của mình bị mất hết, ngay từ khi ông ta mở cửa hàng, ông ta liền biết Tô Tiến Đảng ở trấn trên khai trương cửa hàng, trước kia là giúp đỡ bán hàng, bây giờ chính mình đi ra ngoài một mình, hơn nữa cũng lấy giá bán buồn.

Tuy rằng là anh hai vợ của Kiến Quân, nhưng giá băng nhau, cùng bằng hữu là ông ta giống nhau, không có thiên vị ai, điểm này ông ta rất rõ ràng, muốn nói Kiến Quân tính mỗi người một giá, ông ta cũng không tin.

Hơn nữa, lòng dạ của vợ ông ta cũng hẹp hòi đi qua nhà người khác hỏi giá, giá so với giá của nhà Kiến Quân đưa, còn cao hơn một chút, dù chất lượng giống nhau, nhưng căn bản không thể so được với gà và trứng gà nhà Kiến Quân.

Những người tới cửa hàng nhà ông ta mua gà và trứng gà, đều là khách quen, vẫn luôn khen trứng gà nhà ông ta có không ít quả là hai lòng đỏ, buôn bán không tôi, hơn nữa thu vê lợi nhuận cũng không nhỏ.

Quan trọng nhất là lúc này, nghe thấy ông ta nói chủ nhà không tốt bụng, không có tâm, lập tức liên kiến nghị ông ta xem có thể mua cửa hàng không, nếu tiên không đủ, có thể đi tìm anhl Anh em đã nói như vậy, đã quá đủ rồi, còn có gì không hài lòng? Ông ta cũng không phải con sói mắt trắng, những năm tham gia quân ngũ chịu sự giáo dục, cũng không uổng phí.

Tôi nói ông tại sao còn thiên vị cô ta? Đây vốn dĩ là cô ta cũng không biết làm người, ông vẫn còn muốn trách tôi?" Trương Tuyết Lê bất mãn nói.

"Em dâu sao không biết làm người? Bà cho rằng giá này quá đắt, vậy không bằng trực tiếp tặng không cho bà, bà đi nhà người khác có thể lấy được giá này sao? Vẫn là cao hơn nhiều." ông Tần nói.

Đối với người vợ này của Kiến Quân, ông ta cũng hài lòng, cảm thấy như vậy mới có khí chất của người phụ nữ, lúc này mới xứng đôi với Kiến Quân.

Lân đầu tiên gặp mặt, Kiến Quân cho ông ta cây ăn quả, khi đó ông ta không muốn kiếm tiền từ chiến hữu, chiến hữu khó có khi đến tìm ông ta giúp đố, ông ta sao có thể kiếm chút tiền ay?

Chính lúc giao cây ăn quả, vợ Kiến Quân trực tiếp đưa thêm tiên cho ông ta, tuy không nhiều, nhưng tóm lại không muốn ông ta làm không công, lấy tiên vê nhà, người nhà ông ta ai cũng cao hứng, kỳ thật lân đó nhận tiền, trong lòng ông ta rất băn khoăn, cảm thấy không giúp đỡ được Kiến Quân cái gì, bởi vì nếu nhờ người khác giao cay an qua, do nhat dinh la mon hời tốt.

Ngược lại sau này, cha của Kiến Quân giới thiệu cho ông ta không ít công việc.

Sau lại đi giúp Kiến Quân bán hàng, mỗi lân chạy xong, Kiến Quân cũng không kêu ông ta chạy tiếp, ngoài cho tiên, nhà Kiến Quân còn chuẩn bị thêm trái cây cùng thịt, còn có trứng gà, lấy về nhà cũng không ít.

Lúc giúp đỡ bán trái cây, mỗi lần đều cho ông ta mang lên một rổ to, trong nhà trẻ con ăn đến cao hứng cỡ nào? Có chút thời gian còn gọi đến lấy chút kẹo gì đó, nhà Kiến Quân thật sự rất tốt. Ngược lại người trong nhà ông ta lại không biết khách khí, để tránh phiên phức, cho nên ông ta mới ít khi đưa vợ đến đó.

Trương Tuyết Lê nghe ông ta nói như vậy, lập tức liên nổi giận, bắt đầu nói không lựa lời,'Có phải ông coi trọng khuôn mặt quyến rũ kia của cô ta không? Ông thành thật nói đi, có phải ông thích khuôn mặt quyến rũ của cô ta không?"

"Trương Tuyết Lê, bà thử nói lại lần nữa xem?" Ông Tần rốt cuộc cũng tức giận, vốn tưởng răng chỉ là người keo kiệt một chút, không nghĩ tới thế nhưng loại lời nói này bà ta cũng nói ra được, bà có còn là vợ của ông ta không, còn biết xấu hổ nữa không?

Nếu chuyện này để người khác nghe thấy, ông ta và gia đình Kiến Quân sẽ gặp xui xẻol

Ông Tần nhìn người vợ ở bên cạnh mình nhiều năm, thế nhưng bỗng phát hiện người trước mặt này thật xa lạ? Trương Tuyết Lê cũng biết mình nói sai, vội vàng cứu chữa/'Ông Tần, tôi biết tôi nói sai rồi, tôi không cố ý, tôi chỉ là trong nhất thời hô đồI"

"Nếu như bà nhìn gia đình Kiến Quân không thuận mắt, vậy thì thôi, vê sau tôi không đến nhà họ lấy nữa, tôi đi nhà khác lấy, tôi làm như ý bà, như vậy đã được chưa?" Ông Tần chế nhạo nói.

Trương Tuyết Lê vội vàng,'Ông Tần, ông làm gì vậy, tôi cũng không nói không cho ông di lấy hàng!"

Bà ta không muốn tiêu nhiều tiên, hơn nữa, lấy trứng gà nhà người khác, cũng không nhất định sẽ bán tốt, rốt cuộc trứng gà nhà Kiến Quân, cũng không ít quả là hai lòng dol

"Bà còn muốn lấy hàng ở nhà Kiến Quân, vậy liền câm miệng cho tôi, ve sau nếu còn để tôi nghe được bà ngại đắt, vậy đi nhà khác nhập hàng!" ông Tân mắng. Trương Tuyết Lê miệng phục nhưng trong lòng không phục, đổi đề tài, nói: "Hôm nay chủ nhà lại tới nữa, lời ra lời vào, chính là muốn tăng thêm tiền thuê nhal

"Nhà mình còn bao nhiêu tiên?" Ông Tần hỏi.

Trương Tuyết Lê sửng sốt, xấu hổ nói: "Ông hỏi cái này làm gì?" " Tôi tính toán mua lại cửa hàng này." Ông Tần nói.

Trương Tuyết Lê sửng sốt: "Cửa hàng này ít nhất cũng phải hai ba ngàn, chúng ta làm gì có nhiều tiên như vậy?”

Hom nay việc này tôi đã nói cùng Kiến Quân, Kiến Quân nói có thể cho tôi mượn." ông Tần liền nói.

Trương Tuyết Lê khẽ cắn môi, nói: " Nhưng đến cùng sẽ mượn anh ta rất nhiều tiên."

Ông Tần sững sờ, nói: " Tôi nhớ rõ trong nhà còn dư một ngàn năm mà?”

Đôi mắt Trương Tuyết Lê không dám nhìn ông ta: "Nào có nhiều như vậy, ông thật sự không biết củi gạo rất đắt sao."

"Thừa bao nhiêu?" Nghĩ đến những người đó ở nhà mẹ đẻ của vợ, sắc mặt ông Tần lập tức đi xuống.

Trương Tuyết Lê khẽ cắn môi, nói: "Lần trước mẹ tôi không phải nói trời lạnh dùng tay giặt quần áo tay cũng sưng hết lên sao, tôi liên lấy tiền mua một cái máy giặt, giá ba trăm đồng."

Mặt ông Tần tối sầm lại,Những quần áo đó để mẹ bà giặt sao? Mấy cô con dâu đều chỉ biết ăn cơm sao? Chính nhà tôi còn không có máy giặt đâu!"

" Tôi mua tôi đều mua." Trương Tuyết Lê nói.

Hiện tại trong nhà còn thừa bao nhiêu!" ông Tần trâm giọng nói.

"Thừa, thừa hơn bảy trăm. Trương Tuyết Lê nhỏ giọng nói. "Hơn bảy trăm?” mặt ông Tân lập tức biến đen,"Còn tiền kia đi đâu?

"Cho em trai tôi kết hôn mua một chiếc xe đạp, lần trước thân thể chị gái không được tốt, tới muon tôi hai trăm đồng, còn có của hồi môn của em gái tôi... - Trương Tuyết Lê nhìn sắc mặt ông ta, tự biết mình trốn không được, liền nói hết ra.

Mặt ông tân, đã đen đến mức có thể chảy ra mực, rốt cuộc không nhịn được mà hét lên: " Tôi, Tần Ái Quân lấy chính là con gái của nhà họ Trương, cũng không phải là tổ tông nhà họ Trương, tôi nói cho bà biết Trương Tuyết Lệ, ngay bây giờ lập tức cút trở vê nhà mẹ đẻ lấy lại tiền, nếu như thiếu một đồng, Trương Tuyết Lê, tôi cùng bà đi Cục Dân Chính, chúng ta ly hôn!"

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 136