trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 137

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~8 phút

"Ly hôn? Ông Tần, chỉ vì chút chuyện nhỏ này ông liên muốn ly hôn, ông muốn làm gì?" Trương Tuyết Lê hoảng sợ, vội vàng nói.

"Chut chuyện nhỏ? Trương Tuyết Lê, tôi nói cho bà biết, đây là tiên mồ hôi nước mắt lúc trước tôi mạo hiểm kiếm được, cũng không phải là nhặt được từ trên đường cái mang về nhà, bà dám lấy tiên của tôi mang về cho không nhà mẹ đẻ, tôi còn giữ bà lại làm gì? Bà chưa từng hiếu thảo với cha mẹ tôi, chỉ vì ăn hơi nhiều một chút bà còn ngại này ngại kia, bà nói thử xem mấy năm nay tôi cho bà nhiều ít, tôi cưới bà tôi còn phải nuôi luôn cả cha mẹ nhà mẹ đẻ của bà, nuôi luôn cả anh em vợ? Tôi nói cho bà biết Trương Tuyết Lê, bây giờ bà lập tức cút vê nhà lấy tiên vê cho tôi, nếu không bà cũng đừng ve nhà nữa, chúng ta trực tiếp ly hôn đi" Ông Tần phun trào nói.

Trên mặt Trương Tuyết Lê mang theo sự hoảng loạn, lúc này bà ta đã nhìn ra, nếu bà ta không mang số tiền kia về, ông Tân sẽ thật sự ly hôn với bà ta, bà ta vội vàng nói: Được được được, tôi liền lập tức lấy về, tôi lập tức trở về lấy, ông yên tâm, mẹ tôi nói là cần dùng gấp."

"Cân dùng gấp? Được thôi, bà trở ve lấy thử xem, có phải hay không cần dùng gấp, Trương Tuyết Lê, Tần Ái Quốc tôi ở đây trịnh trọng nói cho bà biết, kết hôn nhiều năm như vậy, tôi không có làm gì có lỗi với bà, cũng không có chỗ nào bạc đãi bà, bà năm lần bảy lượt làm chuyện này tôi cũng nhịn, nhưng bây giờ, lão Tần tôi tuyệt đối không nhân nhượng nữa, tôi nói cho bà biết, mặc kệ bà dùng cách gì, số tiên bà đem về nhà mẹ đẻ phải mang được về nhà cho tôi, cho dù bà không trở về cũng phải lấy lại được tiền mang ve cho tôi, bà có nghe hay không!" Ông Tần thóa mạ nói. Trương Tuyết Lê ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, bà ta vốn định đi ngay lập tức nhưng bây giờ đã quá muộn. Sáng sớm ngày hôm sau, Trương Tuyết Lê liên vội vàng chạy vê nhà, mà ông Tân cũng không lập tức mở cửa hàng, ông ta lập tức đi về nhà gặp cha mẹ Tần.

"Cha mẹ, sau này cha mẹ giúp đỡ cho con đi, chuyện trường học của hai đứa nhỏ con cũng có thể xoay sở, sau này chuyện đưa đón bọn nhỏ đi học nhờ cha mẹ, thuận tiện hai người ở trên huyện dưỡng lão luôn." Ông Tần nói. Cha mẹ Tân đều có chút khó hiểu: "Tuyết Lê đâu?"

"Chuyện của cô ta cha mẹ trước không cần để ý, cha mẹ ở huyện giúp con là được." Ông Tần nói. Nhà ông ta chỉ có một người con trai là ông ta, hai người khác đều là chị gái, sớm kết hôn, cha mẹ tất nhiên là do ông ta nuôi dưỡng, trước kia ông ta không quản những chuyện này, nhưng trước mắt ông ta có chút chán người vợ trước kia.

Mấy năm trước lúc vừa mở cửa, lá gan ông ta lớn, liền đi theo một người bạn xuất ngũ khác xuống biển, làm ông ta kiếm được không ít tiền, sau này ông ta cũng không tiếp tục làm nữa, bởi vi phồn hoa ở bên ngoài quá nguy hiểm, ông ta muốn về nhà an ổn.

Ông ta làm mua bán trái cây trên núi, tuy rằng buôn bán giống nhau, nhưng bây giờ người nhận thầu đỉnh núi không ít, cuộc sống vẫn có thể rất tốt. Tuy nhiên số tiên lúc trước kiếm được cũng để dành, ông ta đã nghĩ đến lúc nào đó xem thử có thể hay không yên ổn làm chút buôn bán, dù sao tuổi tác của ông ta cũng không còn nhỏ. Cho nên khi Kiến Quân nói chuyện với ông ta, anh hai vợ buôn bán không tệ, nói ông ta cũng mở một cái cửa hàng ở bên huyện thành bên này, hàng hóa thì lấy ở chỗ anh, ông ta vô cùng cảm động liền quyết định làm.

Bây giờ gà và trứng gà của gia đình anh bán rất đắt hàng, hơn nữa ông ta cũng học theo anh hai vợ của Kiến Quân thu chút rau dưa củ quả ở quê về bán, việc này có thể kiếm lời.

Lúc chủ nhà tới đây muốn tăng tiền thuê nhà, lúc đó ông ta đã có ý tưởng muốn dứt khoát mua lại cửa hàng như vậy không phải có thể sống yên ổn sao?

Mệt một lần mà thoải mái về dài, chính là trong nhà không đủ tiên, vì thế ông ta cũng không có suy nghĩ kia. Ông ta thực sự không có ý ám chỉ Kiến Quân, nhưng ông ta mới vừa mở miệng một tiếng, Kiến Quân nếu không nói tiếp ông ta cũng sẽ không nghi tới chuyện này, dù sao ông ta cũng biết rõ Kiến Quân lúc mua xe tải xài bao nhiêu tiền, khi chưa mua xe ông ta nếu muốn muon tiên, Kiến Quân nhất định sẽ cho ông ta mượn, nhưng hiện tại trong nhà Kiến Quân khả năng cũng không còn bao nhiêu tiền lại không ngờ Kiến Quân liên đồng ý cho ông ta mượn tiền.

Cho nên lúc này ông ta mới động tâm tư muốn mua cửa hàng.

Tuy rằng bình thường ông ta cũng không quản tiền bạc trong nhà, nhưng trong nhà có bao nhiêu tiên, ông ta trong lòng đại khái hiểu rõ.

Chuyện vợ ông ta thích giúp đỡ nhà mẹ đẻ ông ta cũng biết, tuy nhiên cũng chỉ có mấy đồng kia, ông ta cũng không di so đo. Nhưng ông ta cũng không thể nào ngờ được, ông ta nhiều lần nhượng bộ, vợ ông ta lại có thể giúp đỡ thành cái dạng này, cứ như vậy đi xuống sau này nhà ông ta một đồng cũng không dư, ông ta ngay cả quyền lên tiếng cũng không có?

Chuyện này ông ta nhất định phải làm tới cùng, vợ ông ta nếu không lấy được tiền trở về, ông ta nhất định không để yên, đến nỗi ly hôn, ông ta cũng chỉ dọa bà ta, nhưng nếu bà ta không lấy được tiền về, bà ta cũng không cân mong quá tốt, mà ông ta chắc chắn bà ta cũng không lấy được một nửa tiền trở vê.

Quả nhiên không ngoài dự đoán của ông Tân, sau khi Trương Tuyết Lê trở vê nhà mẹ đẻ mới phát hiện được sắc mặt của mọi người trong nhà mẹ đẻ hoàn toàn thay đổi, rõ ràng nói tốt chỉ là mượn lại không nghĩ rằng căn bản không có ý muốn trả, không chỉ có như thế, còn thóa mạ bà ta một trận, nhà mẹ đẻ nuôi bà ta lớn như vậy, bà ta lại không biết điều hiếu thảo với nhà mẹ đẻ? Tôi nói cho chị biết Trương Tuyết Lê, không có nhà mẹ đẻ sinh ra chị thì bây giờ còn không biết chị là cô hồn dã quỷ nào đâu, không biết ơn thì thôi còn muốn đòi tiền?

Đây là nguyên văn em trai Trương Tuyết Lê măng bà ta, chính là người em trai khi kết hôn lấy tiên của bà ta mua xe đạp.

Trương Tuyết Lê khóc lóc: "Mẹ, mẹ đem tiền trả cho con, nếu mẹ không trả tiền cho con, ông Tần muốn ly hôn với con, ông ta muốn ly hôn với con."

"Ly hôn gì mà ly hôn, ông ta chỉ là dọa con mà thôi, mấy đứa đầu cơ trục lợi mà thôi, nếu là trước kia đã bị bắt đi rồi. Mẹ Trương mắng.

"Mẹ, mẹ nhìn ông Tần như vậy sao?" Trương Tuyết Lê không thể tin tưởng được nhìn mẹ bà ta.

Mẹ nhìn ông ta như vậy thì sao? Mất công lúc trước còn xem ông ta như con rể, con xem ông ta làm chuyện gì đây, cũng dám di đòi tiên? Mẹ nói cho con biết, tiên thì không có, chỉ có một cái mạng này thôi" Mẹ Trương tức giận nói.

Trương Tuyết Lê khóc thương tâm vô cùng, sau đó bà ta liền đi tìm chị gái đòi tiền, chị gái cũng gả trong cùng một thôn, sớm nghe được tin tức, cả nhà gắt gao đóng cửa, không cho bà ta đi vào nhà, ở bên trong cánh cửa khóc lóc với bà ta: "Tuyết Lê a em buông tha cho chị đi, lúc trẻ anh rể em bị chuyện đó vào nhà lao, thân thể vẫn luôn không tốt, bây giờ chị cả còn có gia đình muốn chăm sóc, chị cả thật sự không có tiền trả lại em, em yên tâm, số tiền này chị nhất định sẽ trả lại cho em."

Trương Tuyết Lê nản lòng thoái chí, bà ta đột nhiên có chút hoảng hốt, vì sao ông Tần vẫn luôn không thích nhà mẹ đẻ của bà ta, có một lân ông ta uống nhiều còn nói thẳng với bà ta nhà mẹ đẻ của bà ta chính là một đám trùng hút máu!

Lúc đó bà ta còn nói thế nào? Lúc đó bà ta còn cãi nhau với ông ta nói nhà mẹ đẻ của bà ta làm sao có thể là trùng hút m.á.u được.

Nhìn đi, bây giờ nhà mẹ đẻ của bà ta chính là thế này, không phải giống như ông Tần nói giống nhau như đúc sao?

Từng người một, tất cả đều chỉ biết hút m.á.u trên người bà ta, bà ta câm đồ của nhà chồng trở vê cho nhà mẹ đẻ nhiêu năm như vậy, nhưng nhà mẹ đẻ đối với bà ta như thế nào? Bà ta nói bà ta nếu không mang được tiên về nhà ông Tần sẽ ly hôn với bà ta, mẹ và em trai ruột, còn cả chị ca deu không một ai để ý tới bà ta.

Đây vẫn là người bên nhà mẹ đẻ của bà ta sao? Không phải người ta nói nhà mẹ đẻ chính là ngôi nhà của nhà ngoại gả con gái sao, đây là nhà của bà ta sao?...

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 137