trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 138

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

được.

Nhìn thấy bà ta trở vê như vậy, ông Tần cũng biết kết quả, đây là kết quả ông ta dự đoán bên từ trước nên liên nói: "Cầm tiền còn dư đưa đây.

Môi Trương Tuyết Lê giật giật, nhưng bà ta cũng không dám nói cái gì, liên đi lấy tiền còn dư ra.

"Sau này tiên trong nhà tôi quản, nếu tôi phát hiện bà dám lén lút tích góp dù chỉ một đồng, Trương Tuyết Lê, bà phải biết rõ, lão Tân tôi sớm đã đi ra ngoài lăn lộn, cũng không phải là người ăn chay!" Ông Tần nhìn chằm chằm bà ta nói.

Rốt cuộc Trương Tuyết Lê cũng nhịn không được, bà ta liền hỏng mất khóc ra tiếng: "Lão Tần, lão Tần, tôi biết sai rồi, tôi thật biết sai rôi, mấy người bên nhà mẹ đẻ của tôi thật không phải người, tôi thật sự không nên quản họ, tôi không nên để ý bọn họ.”

Vì nhà mẹ đẻ của bà ta, bà ta ngay cả quyên lớn giữ tiền đều ném, nhiều tiên như vậy lại không lấy vê được dù chỉ một nửa, đời này bà ta ở trong nhà lão Tân cũng không dám ngẩng đầu.

"Vê sau cha mẹ tôi nếu bà dám bất hiếu, bà cũng cút trở ve nhà họ Trương đi, tôi cũng chưa tìm bọn họ tính sổ đâu, bà đừng có cho tôi cơ hội mang bà về ném ở đó, đến nỗi mấy người anh em bên nhà mẹ đẻ của bà, ông đây một người đều có thể một người đánh hết bọn họ." Ông Tần lạnh lẽo nói.

"Vâng vâng vâng, tôi biết, tôi nhất định hiếu thảo với cha mẹ, tôi nhất định chăm sóc con cái thật tốt, lão Tân này, sau này tiền trong nhà tôi còn có thể quản lý không?" Trương Tuyết Lê gạt lệ vội vàng nói.

"Bà cứ đợi đi, tiền của tôi đưa cho bà quản, bà quản tốt lắm, toàn đem cho không một đám sói mắt trắng!" Ông Tần tức giận mắng.

Cha mẹ Tần ở bên ngoài trông cửa hàng, cũng nghe rõ ràng, mặt mẹ Tần liên đen.

Nhưng cha Tần thì thật ra lại chưa nói cái gì.

Ông Tần đi ra, mẹ Tần liền nói: "Bảo vợ con trở vê nhà mẹ đẻ đợi đi, nhà họ Tân chúng ta chứa không nổi một tổ tông như vậy.

Trương Tuyết Lê vừa nghe được lời này lập tức sự hãi vô cùng: "Mẹ, mẹ, vê sau con không dám nữa, sau này con thực sự không dám nữa.

"Con không dám? Sai lâm lớn nhất đời này của mẹ chính là lúc trước mắt mù nghe lời bà mối kia mới có thể cưới con gái của nhà họ Trương, mấy năm nay nhà họ Tân không bạc đãi con nữa phần tiên bạc, nhưng mà Trương Tuyết Lê, con từng có chút kính trọng nào cho cha mẹ chưa, con y vào việc sinh được hai đứa con trai cho ông Tần sao, con ghê gớm lắm sao? Con còn có thể đem của cải nhà họ Tần đem cho nhà họ Trương? Con dâu như vậy mẹ không dám nhận!" Mẹ Tần tức giận nói. Chuyện quá khứ lúc trước cũng liên cho qua đi, bà cũng không phải là người thích so đo, nhưng bây giờ bà nếu không áp con dâu một đầu thì đứa con dâu này còn không phải muốn lên trời lật ngói saol

"Mẹ, mẹ, con biết sai rồi, con thật sự biết sai rồi, sau này con nhất định hiếu thảo với mẹ và cha, con nhất định hiếu thảo với hai người." Trương Tuyết Lê liên tục nói.

"Hiếu thảo? Thôi đi, hai vợ chông già chúng tôi không trông chờ được vào con, con còn ước gì chúng ta c.h.ế.t sớm một chút đâu!" Mẹ Tân trào phúng xong lại nói với con trai: "Ái Quốc, con còn giữ cô ta ở lại làm gì? Con bây giờ mới hơn bốn mươi, con ly hôn với cô ta xong ngày mai mẹ liền đi hỏi thăm, con yên tâm, bây giờ mẹ nhất định tìm một cô gái tốt cho con, sẽ không giống như cô ta."

Trương Tuyết Lê sợ tới mức mặt cắt không còn giọt máu, trực tiếp quỳ xuống, cô ta lôi kéo tay mẹ Tần khóc lóc nói: "Mẹ, mẹ, mẹ tha thứ cho con, mẹ tha thứ cho con lần này đi, con hứa sẽ không phạm lỗi nữa, con đã ở trong thôn mắng bọn họ một trận, con đều đoạn tuyệt quan hệ với họ, nếu mẹ bảo ông Tần và con ly hôn, con đây phải đi đâu? Hai đứa con của con không phải phải gọi người khác là mẹ sao? Mẹ kế sao bằng mẹ ruột chứ, mẹ cũng làm mẹ, mẹ không thể chia rẻ gia đình con được.

"Con đã đưa cho nhà mẹ đẻ con tổng cộng bao nhiêu tiên?" Mẹ Tần hỏi.

"Tám... Hơn tám trăm đồng..." Trương Tuyết Lê lắp bắp nói.

Mẹ Tần thiếu chút nữa liên tức giận muốn ngất xỉu, đừng nói là bà ngay cả cha Tân cũng đen mặt đi.

Nếu là câm mấy chục đồng cha Tần sẽ không so đo, nhưng là tám trăm đồng đấy, tiên nhiều như vậy đủ để sửa một căn nhà lớn!

Hơn nữa sính lễ lúc trước đưa cho nhà họ Trương cái giá cũng không khác bán con gái là baol "Cha, mẹ con thật sự biết sai rồi, con đã đoạn tuyệt quan hệ với họ, sau này lễ Tết con cũng không bao giờ vê đó nữa, mọi người tha thứ cho con một lân đi, chỉ lân này thôi!" Trương Tuyết Lê khóc lóc nói.

Ông Tần mắng: "Đi vào nhà, đừng ở đây chướng mắt!" Trương Tuyết Lê biết chông mở miệng mắng chính là xem như bảo vệ bà ta, liền vội vàng đi vào nhà.

Mẹ Tần nói với con trai: "Mẹ sai rồi, đều là mẹ sai, lúc trước mẹ không nên vì con lớn tuổi mà định ra chuyện hôn nhân này, bây giờ cũng không tới mức thế này, này đồ phá hoại, đúng là đồ phá hoại

Đừng nhìn thấy mẹ Tần be ngoài mắng tàn nhẫn, thật ra bà cũng chỉ là dọa Trương Tuyết Lê một chút mà thôi, bà cũng không muốn con trai ly hôn. Trương Tuyết Lê tuy hồ đồ nhưng bà ta nói đúng, mẹ kế nhưng sao bằng mẹ ruột, hai đứa cháu trai đều là cháu ruột của bà, nếu mẹ kế vào cửa, người khổ chính là hai đứa cháu kia của bà.

Cho nên bà cũng chỉ là dọa bà ta.

Nhưng bà không ngờ rằng bà ta phá của tới mức trợ cấp nhiều tiên như vậy cho nhà mẹ del "Những chuyện đó đều qua cả rồi sau này kinh doanh cửa hàng cho tốt, cuộc sống sau này của gia đình cũng không tệ được, nhưng mà mẹ, sau này mẹ giúp con nhìn chằm chằm cô ta chút, mẹ phải cường thế một chút, giống như hôm nay vậy, bằng không sau này tật xấu này của cô ta còn tái phạm. Ông Tần nói. Cha mẹ ông ta luôn mặc kệ không để ý, mẹ ông ta tính tình hiền lành, trước kia dù là bị khắt khe cũng không nói một lời, giống như lúc nay phát hỏa cũng bởi vì biết lúc nãy ông ta vì tiên mà cãi nhau với vợ.

Quan hệ giữa con dâu và con trai, mẹ ông ta đứng vê phía nào không cần nói cũng biết.

"Mẹ biết rồi, sau này mẹ sẽ nhìn chằm chằm cô ta, ngày thường cô ta nhàn nhã quá, nếu như vậy thì cũng đừng trách mẹ làm bà mẹ chồng khó chịu." Mẹ Tần nói.

"Con có việc phải đi trước, cửa hàng này cha mẹ trông giúp con." Ông Tần nói. Nói xong ông ta liền trực tiếp đi tìm chủ nhà, chủ nhà đúng là dám nói, trực tiếp muốn giá cao ba ngàn rưỡi!

Giống như bà nói, cửa hàng của nhà bà ta là ngay mặt tiên mở rộng, hơn nữa vị trí cũng tốt, tóm lại là ba hoa chích chòe, nhưng không có ý muốn giảm giá.

Ông Tần cũng chưa nói cái gì, ông ta liền trực tiếp đi tìm cửa hàng khác, vị trí so với chỗ này còn tốt hơn, ánh mặt trời không tôi, tuy rằng sân sau nhỏ hơn một chút nhưng căn bản không có vấn đề gì, sau này kiếm lời sân sau có thể trực tiếp xây thêm nhiêu phòng ở, xây mấy tầng thì cũng không nhỏ nữa. Mà giá mấy ngàn chỉ còn có hai ngàn bảy, vốn là chào giá ba ngàn, tuy nhiên bị ông Tân ép giá xuống.

Hai ngàn bảy thì vẫn có thể.

Rốt cuộc ngay cả cửa hàng của Tô Tiến Quân ở trên trấn trên cũng là mua hai ngàn rưỡi, mặt tiền cửa hàng cũng không nhỏ hơn, vị trí cũng rất không tệ. Nhưng dù sao cũng là trấn trên, so với ở huyện thành vẫn là kém một chút. ...

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 138