Tô Đan Hồng hơi xấu hổ. Nhưng mà có lòng tin đối với cô là chuyên tốt không phải sao? "Vậy Ái Sâm bên kia?" Tô Đan Hồng nói. "Ái Sâm bên kia cháu yên tâm, nó tuyệt đối có thể đem việc làm tốt, nếu như không có tiền đồ, thím nhất định sẽ không giới thiệu người này cho cháu. Thím Dương cho cô bảo đảm nói. Tô Đan Hồng gật gù: "Tiền lương ba mươi đồng tiền, không bao cơm, thím nhớ nói rõ ràng với anh ấy, nếu như có thể mà nói, sau này có thể sẽ làm người giúp việc.
Được, thím gặp nó nói rõ ràng, vậy lúc nào thì làm việc? Thím Dương vội vàng nói.
"Ngày mai sáng sớm bảy giờ rưỡi sang nhà cháu tập trung, đến lúc đó còn có những người khác." Tô Đan Hồng nói.
Chờ cô ôm Te Te trở về, thím Dương ngay cả việc bận cũng bỏ qua, đi tìm con trai thứ ba của mình.
"Mẹ, mẹ đến rồi, Yến Tử mới vừa nấu canh đậu, con đi lấy đến cho mẹ." Dương Ái Sâm vốn là đang ở nhà bổ củi, nhìn thấy anh ta đến thì nói. Thim Duong van co chut thoa mãn, bản thân đứa con thứ ba so với đứa con lớn nhất cùng đứa thứ hai hiếu thuận hơn nhiều, nói: "Không cân, mẹ là sang đây cùng con bàn việc, lân trước không phải con nói với mẹ, nhờ mẹ hỏi bên chỗ Kiến Quân kia còn thiếu người hay không sao?”
"Bên kia hẳn là không thiếu người '"- Dương Ái Sâm nghe vậy thì than thở.
Trong thôn ai không trông mà thèm muốn đi vườn trái cây làm việc?
Một tháng ba mươi đồng tiên, ngày lễ ngày tết, còn có một giỏ quả tặng làm quà, hơn nữa còn có thể chú ý đến sinh hoạt trong nhà mình, chỉ cần chịu khó một chút, hai phía đều có thể tiếp tục làm, hoàn toàn là không thành vấn đề .
Ba mươi đồng tiền lương, đặt ở bên trong thôn bọn họ, đó là tuyệt đối cao.
Đồ ăn trong thôn đều là tự trông, đồ mặc quanh năm suốt tháng cũng không nhất định sẽ đổi một bộ, một tháng trôi qua, cơ bản không cần tiền gì, đúng rôi, hiện tại thông điện, một tháng phải nộp mấy mao tiền điện, ngoài ra thì không cần chỉ tiêu cái gì.
Nếu có thể câm được tiền công ổn định này, vậy cơ bản đều có thể tích trữ đi.
Một tháng ba mươi đồng tiền, một năm chính là 3601
Đây là một khoản tiên bao lớn chứ.
Nhìn hai nhà Hứa Ái Đảng cùng Quý Hồng Quân, vốn là tháng ngày trài qua của hai nhà này so với nhà anh ta cũng không băng, thế nhưng hiện tại thì sao đây? Sân nhà đã cải tạo mới, tháng ngày trải qua càng ngày càng có tư vị, chính là ngày hôm qua, anh ta còn thấy anh ta đi mua thịt, đây là lân thứ hai anh ta đi mua thịt trong tuần!
Từ trước đến nay ngay cả cháo đều không thể húp no, đến hiện tại một tuân có thể ăn hai lân thịt, này còn cần phải nói đến sao?
Vì lẽ đó, anh ta mới muốn di làm việc, kéo mẹ anh ta đi nói một chút, kết quả cũng lá khiến anh ta thất vọng không ngớt, không thiếu người, nếu không, anh khẳng định sẽ tranh thủ, anh tự nhận là chính mình làm việc không thua kém so với bất kỳ người nào.
"Trước là không thiếu người, hiện tại Kiến Quân đã tiếp tục nhận thầu đỉnh núi sát vách, nó muốn trông cây ăn quả, việc khẳng định là không ít, mới vừa roi Đan Hồng lại đây nói với mẹ, để lại một vị trí cho con, hỏi con có muốn làm hay không, một tháng ba mươi đồng tiên, không bao ăn ở, nếu như làm rất khá, sau này cũng làm người giúp việc. Thím Dương cười nói.
"Mẹ, con có thể làm, con có thể làm tốt!" Dương Ái Sâm vội vàng nói.
Thím Dương cười nói: "Mẹ biết, mẹ đáp ứng cho con rồi, ngày mai bảy giờ rưỡi đi sang nhà Kiến Quân tập hợp, đến lúc đó cần làm gì, làm sao làm, Kiến Quân đều sẽ nói cho các con." "Vâng!" Dương Ái Sâm đáp lại . Thím Dương nói xong việc chính, lúc này mới nói: "Vợ của con ở đâu?" "Yến Tử dắt Tam Nha đi trông cà chua trong ruộng, dự định cầm lên trấn bán." Dương Ai Sâm nói.
"Chút cà chua này có thể bán được bao nhiều tiền, sau này để cho nó chăm ruộng cho tốt, còn có Tam Nha, Tam Nha cũng sắp tới tuổi đi học rồi." Thím Dương nói rằng.
"Vâng, năm nay sẽ đưa con bé đi học." Dương Ái Sâm gật đầu nói.
Sau này siêng năng làm việc, nếu như con làm việc gì cũng tốt, Kiến Quân cùng Đan Hồng đều là người phúc hậu, sẽ không bạc đãi con. Thím Dương dặn dò. Me, mẹ cứ yên tâm ởi, hai vợ chồng bọn họ đối xử với người khác, trong thôn ai mà không tin được?" Dương Ái Sâm cười nói. Hiện tại muốn nói ai có danh tiếng tốt nhất trong thôn, đó chẳng khác nào là Quý Kiến Quân cùng Tô Đan Hồng .
Ngay cả trẻ nhỏ trong thôn, bao gôm cả con gái của anh ta, đều là nói tới phóng đại chú Kiến Quân cùng dì Đan Hồng, nguyên nhân ở đâu sao? Chính là bởi vì trên núi cũng tuyển lao động trẻ em.
Hiện tại đang tuyển rồi đây, mỗi sáng sớm trước khi đến trường cũng có thể đi hái quả, kì nghỉ không cần đến trường cũng có thể đi hỗ trợ các việc như làm cỏ, đều sẽ có tiên công , hơn nữa cũng sẽ có ăn, nếu không nữa thì chính là đổi trứng gà trở vê.
Chuyện này đối với bọn nhỏ trong thôn mà nói không thể nghi ngờ là một việc làm vẻ vang mà tốt đẹp.
Có một hai đứa làm việc đặc biệt ra sức, bình quân xuống một ngày có thể kiếm một cái trứng gà, gân như cũng là đứng đầu bảng rồi.
Dâu tây cho bọn chúng ăn cũng không thiếu, hơn nữa ăn thì không tính đi, nếu như có Quý Kiến Quân ở đó, còn có thể để bọn chúng cầm nhiêu một chút ve cho anh chị em trong nhà.
Vì lẽ đó bọn nhỏ trong thôn nói tới Quý Kiến Quân, đặc biệt có ấn tượng.
Nói đến Quý Kiến Quân, anh hiện tại chính là đang trong thị trấn đây.
Ông Tần nghe nói anh còn nhận thầu thêm một đỉnh núi, nhất thời giơ ngón tay cái cho anh: "Kiến Quân, cậu giỏi!"
Quý Kiến Quân cười cười: "Này còn không biết có thể trồng lên được hay không đây, về mặt quả giống còn phải nhờ ông lựa cho cháu mới được.'
"Việc này thầu trên người tôi đi." Ông Tần lập tức vỗ n.g.ự.c nói: Hom nay toi khong kip,ngay mai tôi lái xe đi tìm cậu, chúng ta cùng nhau đi, tôi nhất định chọn vài quả giống thượng hạng trở về cho cậu, không như thứ không tốt lần trước.
"Vâng.' Quý Kiến Quân đáp lại : "Chuyện làm ăn hiện tại như thế nào rôi, dâu tây bán được không?”
-Ban được, hàng nhập vào từ cậu, đều bán cực kì được." Ông Tần cười nói sang sảng: "Đã ăn qua, sẽ không có người không thích "
"Vậy là được, việc làm ăn này cố gắng duy trì, xem sau này có thể mở rộng một chút hay không, cháu xem thành phố Đại Học bên kia có không ít cửa hàng lớn, không chừng sau này ông cũng có thể phát triển về phía bên đó." Quý Kiến Quân nói.
Ông Tần cười nói: "Vậy còn không biết khi nào đây, có thể nuôi sống người nhà như bây giờ, tôi cũng coi như hài lòng … Đối với nam nhân lập gia đình như bọn họ, sẽ không có thứ liều lĩnh của lúc chưa lập gia đình kia, kết hôn rồi, vậy thì còn phải ngẫm lại người nhà có thể chịu đựng hậu quả của việc thất bại hay không.
Chưa kết hôn, thích liều như thế nào thì liêu, dù sao thì một người ăn no thì cả nhà không lo mà, bởi vì hiện tại cả nhà cũng chỉ cò mỗi một người mà.
Quý Kiến Quân nói xong việc chính thì trở về .
Trương Tuyết Lê lập tức nói với ông Tần: "Ông cũng không thể khoác lác như vậy, không biết phải ẩn tàng một chút sao? Như ông vậy, sau này nếu như cậu ấy tăng giá thì làm sao bây giờ?” "Tăng giá cũng bình thường, nếu như bên Kiến Quân tăng giá, vậy thì tôi cũng tăng giá bán ra, tóm lại là chúng ta không thiệt thòi được." Ông Tần không coi là việc to tát nói.
Hiện tại thứ gì cũng đang tăng giá, hàng của Kiến Quân tốt như vậy, nếu như tăng giá không phải quá bình thường sao, ông ta gân đây cũng đang lo lắng, có cần tăng giá hay.
Trương Tuyết Lê hiện tại cũng không dám nói quá mức, chỉ nói: "Sang năm ông muốn đi giúp đỡ không công?”
"Cái này thì còn cần nói gì nữa, huynh đệ tôi tìm tôi hỗ trợ, tôi còn có thể tính toán cái gì? Kiến Quân cho tôi mượn tròn hai ngàn đồng chan để tôi mua lại cửa hàng này đây, tôi sao không thấy bà nói tốt vài câu cho Kiến Quân?" Ông Tần vừa nghe ngữ điệu này của bà ấy, nói ngay tức khắc.
Trương Tuyết Lê nhìn sắc mặt ông ta đều đen, vội vàng nói: Toicung không có ý tứ gì khác, tôi chỉ là nói một chút thôi."
Nói một chút cũng không được, tôi cho bà biết, bà nếu như không hài lòng thì bà trở ve nhà họ Trương của bà cho tôi, nếu không thì lập tức câm miệng cho tôi, sau này còn tiếp tục ở bên tai tôi nói này nói nọ, tôi trực tiếp lái xe đưa bà trở vê!" Ông Tần nói.
Trương Tuyết Lê sợ đến hãi hùng, nhà mẹ đẻ kia, bà ta hiện tại trên căn bản xem như là đoạn tuyệt quan hệ, để bà ta trở vê? Bà ta trở về đâu, nói cái gì cũng không dám nói.
Ông Tần dọa bà ta một hồi, cũng không để ý tới bà ta, để cho ba ta trong cua hang, 6ng ta lái xe đi thu trước thời hạn đám rau củ quả cần thu vào ngày mai .
Những thứ như cà chua, mướp, dưa chuột v. v... hiện tại cũng có thể thu hoạch sớm, rau thì trước hết quên đi, dù sao cũng không thể thiếu hai ngày này, Kiến Quân ở bên kia hiếm thấy bận bịu một lần, tự nhiên là muốn chăm sóc bên này trước.