trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 150

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

"Vậy chờ chồng con quay vê, nói nó dẫn theo Đại Nha sang nhà mẹ. Thím Dương cũng không yêu thích gì mà phải ở lại.

Nói xong bà ấy liên đi về.

Dương Đại Nha ở sân sau đi đến, không thấy bà nội đâu, vội hỏi: "Mẹ, con vừa nghe thấy có tiếng ai đó giống bà nội."

" Đúng là bà nội của con có đến đây, nhưng vừa rời đi rồi" Mã Tuệ lẩm bẩm nói.

"Mẹ, sao mẹ không mời bà nội ngôi lại?" Dương Đại Nha hỏi. Mã Tuệ liên mắng con: "Ngồi cái gì mà ngôi, bà già này mắt và tâm đều nằm ở tuốt trên trời cao, trước kia cũng vậy, bây giờ cũng vậy. Con không thấy chú ba của con sao, chú ấy được đi làm công cho nhà Quý Kiến Quân, đây đều là do bà nội của con giới thiệu, nhưng bà nội con tại sao lại không giới thiệu cho cha con chứ? Nếu có thể làm việc ở trong nhà của Quý Kiến Quân, gia đình chúng ta đã có thể sống một cuộc sống khá giả rồi, bây giờ chỉ có mỗi em con đến trường mà mẹ còn phải nhức đầu vì chuyện tiền bạc đây!"

"Sao cha có thể làm cho chú Kien Quan duoc. Nha chung ta có nhiều đất như vậy, nếu cha đi làm, thì đất của nhà chúng ta sẽ như thế nào đây?" Dương Đại Nha nói: "Còn nhà chú ba chỉ có một ít đất."

"Cái con bé c.h.ế.t tiệt này, con là đang nói giúp cho nhà người ta đó hả?" Mã Tuệ măng: "Hôm nay con lại đến chỗ đó giặt quần áo cho bọn họ nữa đúng không?”

"Dạ." Dương Đại Nha gật đầu. "Sau này không được đi nữa, để cho bọn họ tự giặt quân áo đi, cũng không phải già đến mức không giặt quân áo nổi, nghe hiểu chưa!" Mã Tuệ lập tức nói. Dương Đại Nha chỉ nhíu mày, không nói gì, cô ấy biết mẹ của cô ấy bây giờ đang tức giận, có nói gì cũng vô dụng.

Dương Ái Mộc trở về nhà vào lúc giữa trưa, Mã Tuệ cũng không có ý định nói chuyện mẹ chồng đến đây, nhưng Dương Đại Nha đã sớm nói cho cha mình biết: "Cha, lúc sớm bà nội có đến tìm cha, nhưng không có cha ở nhà, bà nội đã trở về, chắc là có chuyện gì rồi, lát nữa cha sang nhà bà nội xem thử đi." Dương Ái Mộc nghe vậy đã biết. Ăn cơm trưa xong Dương Ái Mộc đi đến.

"Đã ăn cơm chưa con?" Thím Dương nhìn thấy con trai cả của mình đến đây, vội hỏi.

Mẹ, con nghe Đại Nha nói mẹ có đi qua nhà tìm con ạ? Dương Ái Mộc gật đầu nói đã ăn rồi, sau đó đi thẳng vào vấn đề.

" Đúng là mẹ có đến, nhưng sao Mã Tuệ lại không nói với con mà lại do Đại Nha nói?" Thím Dương hỏi.

Dương Ái Mộc nói: "Mẹ, tính tình của Mã Tuệ vốn là như vậy, mẹ cũng đừng so đo với cô ấy. Có phải mẹ hay cha cảm thấy bản thân không thoải mái ở đâu đúng không?”

"Mẹ với cha con deu rất khỏel" Thím Dương tức giận nói, cũng lười cùng đứa con cả này tranh cãi, chỉ nói tiếp: "Đan Hồng có đến đây nói với mẹ, cửa hàng trên trấn của Tiến Đảng đang cần người, muốn thuê một đứa có thể đến quét dọn và chăm sóc con trai của chị dâu nó. Cho nên nó đến đây để muốn hỏi Đại Nha có muốn đến đó làm hay không, một tháng mười lăm đồng, bao ăn ol

Nghe đến đây, Dương Ái Mộc lập tức vui sướng, nói: "Vậy để Đại Nha đi được không mẹ? Đại Nha có thể làm mà đúng không?”

"Đại Nha cũng đã học đến cấp hai, như vậy có nghĩa là nó đã biết tính toán, cho dù nhờ nó bán đồ vật này nọ, thì nó cũng có thể bán được. Nhưng con có muốn cho nó đi làm hay không? Thím Dương nói.

"Dạ muốn chứ mẹ, con nhất định sẽ cho con bé đi lên thị trấn làm việc, nếu được sau này nó có thể kết hôn với người ở trong trấn đó cũng được. Dương Ái Mộc nói.

Con cũng đừng suy nghĩ xa xôi như vậy, Đại Nha hiện tại chỉ mới mười ba tuổi, vẫn còn rất sớm. Nếu con đồng ý thì để cho Đại Nha đi làm, nhưng phải chỉ dạy con bé tay chân phải sạch sẽ, không được lấy bất cứ thứ gì, dù một xu cũng không được lấy. Mẹ cũng tin tưởng cháu gái lớn của mẹ là người có nhân phẩm tốt, con cũng đừng để mẹ phải mang tiếng. Bằng không sau này ở chỗ Đan Hồng có công việc gì tốt, con cũng đừng nghĩ nó sẽ lại giúp nhà chúng ta!" Thím Dương cảnh báo nói. "Mẹ, mẹ có cân nói như vậy không ạ? Con chắc chắn sẽ trở vê dặn dò con bé cho thật tốt, tuyệt đối sẽ không để nó làm ra những chuyện xấu xal' Dương Ai Mộc vội vàng nói.

"Được rồi, mau trở về đi.' Thím Dương nói.

Dương Ái Mộc trở về nhà, lúc này khuôn mặt của Mã Tuệ tối đen, nói: Sao anh lại sang nhà bên đó?"

Anh nói em đừng có như vậy, đó là cha mẹ ruột của anh, sao anh không thể đến đó?" Dương Ái Mộc nói.

Anh xem họ là cha mẹ ruột, nhưng có chuyện gì tốt, vậy mà bọn họ lại chưa từng nghĩ đến anhl" Mã Tuệ tức giận nói. Trong thôn có biết bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm vào công việc làm ở chỗ nhà họ Quý? Cô ta cũng thèm muốn nhưng lại không được.

Một tháng được ba mươi đồng, vậy một năm được bao nhiêu tiền? Còn có khi nghỉ lễ sẽ được nhận những phúc lợi tốt, cô ta đã từng thấy Đảng Quý Hồng Quân Công Nông đã được đem theo những gì trở về, trong giỏ đều là những thứ tốt nhất!

Mà Quý Kiến Quân và Tô Đan Hồng rất thân thiết với cha mẹ chồng của cô ấy, nghe nói bọn họ đã đem rất nhiều thứ tốt cho hai ông bà ở bên đó, nhưng cô ta thì chưa bao giờ nghe gia đình đứa em hai mang đến món gì cho cha mẹ chồng. Gia đình của nhà em hai cũng giống gia đình cô ta, đều có một nam một nữ. Nhưng nhà của em ba lại có ba đứa con gái.

Trong danh sách cần người vốn dĩ nên cho nhà cô ta mới đúng, nếu không thì cho nhà chú hai cũng được, nhưng cha mẹ chồng lại cố tình cho nhà của chú ba.

Trong nhà chú ấy toàn là con gái, chú ta kiếm tiên nhiêu như vậy cũng có dùng gì được đâu, còn không phải là cho một đám vô dụng!

Nhưng cha mẹ chồng chính là không công bằng!

"Mẹ bảo anh sang cũng không có chuyện gì khác, chỉ là nói trên cửa hàng của Tô Tiến Đảng đang cần người, mẹ nói tuổi của Đại Nha thích hợp cho nên muốn giới thiệu con bé đến đó." Dương Ái Sâm nói.

Chỉ một câu, liên chặn lại hàng ngan loi muon noi cua Ma Tue: "Cái gì?

Me giới thiệu con bé đi lên trên trấn làm việc, một tháng mười lãm đồng, bao ăn bao ở. Là chỗ của Tô Tiến Đảng có biết chưa? Đó chính là anh rể thứ hai của Quý Kiến Quân." Dương Ái Sâm nói.

"Chuyện này còn cân anh nói sao? Em đương nhiên biết, vậy là con gái lớn của em sẽ đi làm, một tháng được mười lãm đồng, còn được bao ăn ở sao? Mã Tuệ vui vẻ nói.

" Đúng, nhưng phải dặn con bé tay chân phải sạch sẽ, nếu có gì sai sót chắc chắn sẽ bị đuổi trở vê đây, sau này còn hại cả thanh danh con bé nữa đó." Dương Ái Sâm nói.

"Con của nhà người ta như thế nào thì em không biết, chứ con gái lớn của em làm gì có lá gan lớn mà đi lén lút trộm đồ này nọ. Cho nên không cần phải lo lắng đâu, anh có hỏi khi nào sẽ đi không?” Mã Tuệ liên tục nói. "Tầm chập tối, Tô Tiến Đảng đi đến đây lấy trứng gà, đến lúc đó chắc anh ta sẽ qua đây gặp Đại Nha." Dương Ái Sâm nói.

Sau đó anh ta gọi Dương Đại Nha đến, đem sự việc nói một lân rồi hỏi: "Đại Nha, con có đồng ý đi không?”

"Này thì có cái gì mà đồng ý hay không đồng ý, một tháng mười lãm đồng, con giờ cũng đã lớn, đứa nhỏ của Tô Tiến Đảng thì vẫn còn nhỏ, dù như thế nào con cũng chăm sóc đứa bé đó tận bốn năm năm. Đến lúc đó con cũng đã gân mười tám, vừa đúng lúc lấy chồng!" Mã Tuệ nói.

"Mẹ, chuyện đó còn lâu lắm” Dương Đại Nha ngượng ngùng nói, điều đó cũng có nghĩa là cô ấy đồng ý đi.

"Cũng không lâu lắm, con sang đó làm việc chân tay phải sạch sẽ biết chưa? Thôn chúng ta lớn như vậy, nếu như thanh danh của con không tốt, sau này cũng không thể tìm được một nhà chồng tốt." Mã Tuệ nghiêm túc dặn dò con gái lớn của mình.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 150