trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 170

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Quý Kiến Quân gật gù: "Vậy chị

xem mà làm, nếu là có chuyện

gì thì để quản lý Phùng trở về

thông báo.

Chị Hồng chiêu dụ quản lý Trân

sang đây, vậy khẳng định cũng

là có nguyên nhân, ví dụ như

chuyện của bách hóa này, kỳ

thực không cân anh nhọc lòng

như thế, anh bận bịu chính là

việc xuất nhập hàng hóa của

bách hóa.

Quản lý Trân đáp lời.

Quý Kiến Quân tiếp tục hỏi

chuyện của mấy công xưởng ở thi tran.

"Mấy cái nhà xưởng kia hiện tại đều vẫn đang thảo luận, có điều có lẽ cũng nhanh thôi, nếu như bàn luận xong xuôi thì sẽ tuyển công nhân, bách hóa của chúng ta cần ở trước khi công xưởng bắt đầu xây dựng mà thiết lập xong, đến lúc đó giảm giá ba ngày, công nhân ở bên kia đều sẽ lại đây mua sắm đồ dùng hàng ngày." Quản lý Trân nói. Quý Kiến Quân thấy trong lòng chị ta đều đã có tính toán, cũng không có nhiều lời nữa.

Thời gian tiếp theo, chính là bách hóa khai trương.

Ngày bách hóa khai trương, cửa lớn của bách hóa thả một quả pháo to, sau đó coi như là đã khai trương.

Giảm 20% tất cả các sản phẩm trong ba ngày đầu khai trương. Bên trong bách hóa chỉ có hai tầng trên dưới, có điều lâu hai còn chưa làm, này là muốn giữ lại cho sau này.

Nhưng chỉ là một tâng thì chỗ kia cũng đã là không nhỏ, đồ vật bên trong bách hóa, cũng bày trí đến mức chói lòa cả mắt, không thiếu gì cả.

Những thứ đồ này đều là từ bên thành phố Đại Học kia chở tới đây, bên này của bọn họ tương đối ít, hơn nữa đồ vật đều rất mới, khiến không ít người trên trấn xem đều yêu thích có chút không nỡ buông tay.

Nhưng cũng chỉ là xem xem, bên trong mười người thì có một nửa là không thế nào mua đồ, chính là có, vậy cũng là tới xem một chút có thiếu cái gì hay không, dù sao hiện tại đang giảm giá, mỗi một dạng đồ vật cũng đều là yết giá công khai, xác thực là không mắc .

Một vài người khác xác thực là tới mua đồ, ví như mấy cái nhà máy may kia gân đây vừa mới mở, lại tuyển một nhóm công nhân, đều là một vài nam nữ trẻ tuổi, hơn nữa bên kia nhà xưởng cũng là có ký túc xá, chuyển tới ký túc xá vậy khẳng định là muốn mua một vài món đồ mới. Các thể loại như ga trải giường tự mình mang tới còn có thể tiết kiệm tiên, thế nhưng những thứ như bàn chải đánh răng, xà phòng, kem đánh răng, khăn mặt, v. v... thì rất nhiêu người đều là mua mới.

Bởi vì ba ngày này giảm 20%, cùng mua một lần cho dù hiện tại không cân, vậy thì giữ lại thay đổi cũng tốt.

Tổng cộng ba cái nhà máy may, đều là mô hình khá lớn, một cái nhà xưởng gần như nhiều hơn bốn mươi nhân công, ba cái nhà xưởng thì có hơn một trăm người . Hơn nữa hiện tại còn chỉ là giai đoạn khởi đầu, nếu có thể làm ăn được, vậy thì sau này còn phải tuyển thêm người.

Cũng bởi vì duyên cớ của mấy cái nhà xưởng này, một vài gia đình khá trên trấn đều có lối ra, bởi vì tiền lương của bên đó cũng không tệ, nghe nói là dựa theo kiện mà tính, có điều chỉ cân không phải kẻ lười, một tháng hai mươi đồng tiền khẳng định là có.

Nếu như lười biếng, vậy khẳng định lại chính là một chuyện khác.

Bên trong bách hóa tính cả hai người quản lý cùng hai nhân viên vệ sinh, còn có ba người nhan vien ban hang khac, tong cộng bảy người làm.

Đương nhiên, quản lý Trân cùng Phùng Phương Phương thì vẫn phải làm việc, mà trước đây trong bách hóa bán hàng đều là dùng mũi xem người khác, hiện tại thay đổi người từ trước, đối với những khách nhân này đều thân thiện đến không chịu nổi. Cũng bởi vì như vậy, mọi người cũng là khá là thoải mái.

Mấy ngày trôi qua, mức tiêu thụ đừng nói cao bao nhiêu, nhưng tóm lại còn là một khởi đầu không tệ.

Có điều Quý Kiến Quân cầm bản báo cáo thì có chút cau mày, mức tiêu thụ này thật không cao, tổng cộng năm ngày thời gian, ba ngày trước đều giảm giá bán ra, hai ngày sau chính là giá tiên bình thường.

Nhưng qua năm ngày, khấu trừ tiền vốn thì lợi nhuận cũng chỉ gần phân nửa, trong đó dưa hấu còn có dâu tây mà anh vận chuyển qua là bán được nhất, cái khác chính là một ít len cuộn, còn có một vài đồ gia dụng.

Nói chung cộng thêm việc khấu trừ tiền thuê nhân công nữa thì lợi nhuận là cực nhỏ .

Có điều Quý Kiến Quân cũng không nhụt chí, dù sao hiện tại mới bắt đâu, hơn nữa bách hóa để trống thì cũng là để trống, chỉ cân không thiệt thòi đến gốc rễ, vậy thì có thể tiếp tục mở cửa

Gan đây Quý Kiến Quân đã bắt đầu bận bịu, bởi vì dưa hấu đều đã chín, cùng lúc dưa hấu chín thì anh đào cũng sắp ra thị trường.

Vì lẽ đó mấy ngày nay Quý Kiến Quân rất bận, ông Tần ở bên kia cần hàng, một ngày phải đi qua chở một xe đi về, trước đây lúc bán dâu tây, ông ta một ngày cũng phải lại đây chở đi một lần, một lần cần vài sọt, kết quả mỗi ngày toàn bộ bán hết không còn một mống, lần này dưa hấu cũng vậy. Dưa hấu này ngon, vừa ngọt vừa bột, ăn vào khỏi phải nói ngon đến bao nhiêu, vì lẽ đó vô cùng được hoan nghênh.

Ngoại trừ ông ta, một ít tiểu thương khác cũng sẽ tới lấy hàng, có điều cầm được không nhiêu, còn có chính là Tô Tiến Đảng, Tô Tiến Đảng một ngày cũng phải lại đây chở một, ba vòng xe gắn máy về.

Tuy rằng bách hóa của Quý Kiến Quân mở cũng là ở trên trấn, thế nhưng điều kiện tiên quyết là ở giá tiên như nhau, vậy cũng là không ảnh hưởng bao nhiêu đến đường làm ăn của Tô Tiến Đảng.

Thời điểm bách hóa mới vừa khai trương, Quý Kiến Quân là giảm giá để thu hút, vì kéo khách mà giảm giá trứng gà, còn như gà sống sẽ không bán, còn có dưa hấu cùng dâu tây cũng là giảm giá, khiến anh ta không nhập vào, bởi vì bách hóa của Kiến Quân giảm giá mọi người khẳng định đều sẽ lại đó mua.

Tô Tiến Đảng tự nhiên là ủng hộ anh.

Hiện tại khôi phục giá gốc, Tô Tiến Đảng cũng tiếp tục bán, bách hóa là ở bên cạnh nhà xưởng, khoảng cách với đường đi bên Tô Tiến Đảng gần như có chừng nửa canh giờ, thông thường mà nói, chỉ cần giá cả tương đương, vậy thì mọi người sẽ không đặc biệt chạy tới bách hóa mua.

Còn nữa, nhiều chuyện buôn bán ở trên trấn như vậy, thêm vào một cái bách hóa của Quý Kiến Quân thì lại có quan hệ gì? Chuyện làm ăn đều là mỗi việc mỗi khác.

Quý Kiến Quân thì lại để Quý Kiến Nghiệp bắt đầu hướng về thành phố Đại Học bên này giao hàng.

Một ngày cơ bản cần đưa hai lân.

Sáng sớm ăn sáng xong, chở một xe qua cửa hàng bên kia bán ra, trở về là có thể ăn cơm trưa, ăn xong bữa trưa thi chuyến xe thứ hai bắt đầu sang thành phố Giang Thủy bên kia trực tiếp bày sạp bán, chuyến xe thứ hai này, Quý Kiến Quân khẳng định là muốn cùng nhau đi.

Quý Kiến Nghiệp phụ trách bán, anh phụ trách thu tiền cân đong.

Đem dâu tây bán xong, gần như là chuyện của bốn năm ngày sau.

Quý Kiến Nghiệp từ sau khi làm việc, đó thật sự là không rảnh rỗi, mỗi một ngày đều phải lái xe chạy đồng chạy tây.

Le ra Quý Kiến Quân có lòng muốn cho anh ta một ngày nghỉ, có điều trùng hợp anh đào đã chín.

Anh đào khẳng định là không trì hoãn được, hái được phải bán đi, sáng sớm cấp tốc hái xong một nhóm, bọn họ trước hết đưa tới bên thành phố Giang Thủy bán, còn như ông Tần, Tô Tiến Đảng bọn họ tới lấy hàng, vậy cha Quý sẽ tiếp bọn họ.

Quý Kiến Quân thì lại cùng Quý Kiến Nghiệp tiếp tục bận bịu, đi thành phố Giang Thủy bán xong trở về, mọi người trên vườn trái cây đã hái được rất nhiêu anh đào, nhằm vào thời gian ăn cơm trưa mà nghỉ ngơi một lúc, sau đó thì lái xe trực tiếp đi tới thành phố Đại Học.

Bình thường lúc lái xe quay về lân nữa, phải chạng vạng sáu giờ gân bảy giờ .

Vội vội vàng vàng, toàn bộ hoa quả quý hái xuống, gân như là thời gian hai, ba tháng, cái này chín đến phiên cái kia, cái kia chín thì đến cái này, nói chung coi như nhàn rỗi, vậy cũng không được bao lâu.

Bận suốt đến còn thừa lại mười mấy cây hồng triu quả kia, quả này thời gian chín chậm chút, vì lẽ đó Quý Kiến Quân cho Quý Kiến Nghiệp nghỉ hai ngày, để anh ấy cố gắng ngủ một giấc. Sau đó phải đi thành phố Đại Hoc giao hang thi de anh ay dua duoc r6i.

Quý Kiến Nghiệp cũng không khách sáo với em anh ta, vốn tưởng rằng công việc lái xe hẳn là không mệt, cũng không ngờ đến so với anh ta làm việc nhà nông đều không nhàn nhã được bao nhiêu!

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 170