trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 171

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~6 phút

"Anh mệt là mệt cái gì, cả ngày chỉ lái xe bán hàng, cũng không cần anh đi phơi dưới nắng." Quý Mẫu Đan tức giận nói: "Hơn nữa em xem anh gân đây còn mập lên một chút, đồ ăn bên chú ba kia có ngon không?” Mấy ngày nay bởi vì quá mức mệt nhọc, trên căn bản Quý Kiến Quân cùng Quý Kiến Nghiệp trở vê gân bảy giờ, vì lẽ đó vẫn là ăn ở bên kia.

Tô Đan Hồng đều sẽ để lại không ít thức ăn, thỉnh thoảng cho một bát canh xương, phối thêm các loại rau trộn, ăn thật ngon.

Nói đến cái này, Quý Kiến Nghiệp cũng không có nói rõ, bận là bận một chút, nhưng thức ăn là ngon thật.

Hơn nữa hoa quả cũng không ngừng, bình thường cùng Kiến Quân ăn ở tiệm ăn bên ngoài cũng ăn thật ngon miệng. Hơn nữa một tháng ba mươi đồng lương, anh ta đi bên thành phố Đại Học kia đều nghe người ta nói, có mấy người tiên lương vẫn chưa tới ba mươi, chỉ hai mươi bảy hai mươi tám.

Tiền lương Kiến Quân cho mọi người thật sự là cao.

Có điều bây giờ cho anh ta nghỉ, vậy anh ta trước hết nghỉ ngơi một chút là được rồi.

Hai ngày nay, Quý Kiến Nghiệp ở trong nhà cẩn thận nghỉ ngơi một phen, Quý Mẫu Đan cũng mặc anh ta, ai bảo anh ta kiếm được tiền.

Bên này Tô Đan Hồng cũng nghe nói đến việc cho Quý Kiến Nghiệp nghỉ, cô cũng không nhúng tay, việc này chồng cô quyết định là được.

Cô là đang kết toán tiền lương, mùa hoa quả lần này tuyển vài người làm thuê ngắn hạn, nửa tháng kết toán một lân, nửa tháng gân đây còn chưa kết toán.

"Con bé Vân Vân kia có hỗ trợ sao, anh nghe Yên Nhi nói cô nhỏ của nó cả ngày ở trong rừng cây ăn quả ăn trái cây." Quý Kiến Quân quét qua thì nhìn thấy tiên lương của em gái anh cũng kết toán ở kia thì nói.

Hôm qua anh đi lên vườn trái cây, Yên Nhi đã nói cho anh nghe, nói cô nhỏ không làm việc, lười biếng chỉ ăn trái cây, không nên trả thù lao.

Quý Kiến Quân nở nụ cười, ôm lấy cháu gái lúc này mới hơn ba tuổi gân bốn tuổi đi sang hái một quả lê cho cô bé ăn.

Bây giờ nhìn thấy cũng tiện thể nói một câu.

Quả nhiên không ngoài dự liệu của anh, trong lòng vợ anh biết rõ.

Tô Đan Hồng nói: "Chẳng qua cũng chỉ là mấy đồng tiền, cho em ấy đi, chỉ là tính tình này thì không chữa được.

Cô đương nhiên biết Quý Vân Vân là tính tình gì, trên danh nghĩa là từ thành phố Đại Học trở ve hỗ trợ, nhưng thực te thì từ khi anh đào bắt đầu chín đến hiện tại, số quả bị cô ta ăn thì không tính đến nhưng cô ta thật sự không làm việc gì cả.

Ngược lại là bởi vì sau khi trở lại ăn thức ăn ngon nên khí sắc cả người đều tốt lên không ít. Chẳng qua đối xử với cô - người chị dâu thứ ba này vẫn là cái đức hạnh trước đây thôi.

Nhưng Tô Đan Hồng chẳng muốn chấp nhặt với cô ta, chủ yếu vẫn nể mặt cô ta là con của cha Quý mẹ Quý, bởi vì thời gian này quá bận, hai người đều theo giúp không ít, bận bịu tứ phía, có bọn họ ở đó, Kiến Quân đều thoải mái hơn nhiều. ve phân Tô Đan Hồng, chăm sóc tốt Nhân Nhân và Te Te, thỉnh thoảng chăm sóc Yên Nhi đã rất hiểu chuyện một chút, cô chăm sóc con nhỏ, sau đó sẽ làm một ngày ba bữa cơm, cái khác thì không cần cô lo.

Trên căn bản đều là cha Quý mẹ Quy bận rộn.

Vì lẽ đó dù cho đối với cô em chồng - Quý Vân Vân này xác thực không có ấn tượng gì tốt nhưng Tô Đan Hồng cũng không coi là việc to tát.

Ngược lại là Yên Nhi, đứa nhỏ này giống như một bà cụ non, không giống những đứa trẻ nhỏ ngây thơ khác, nhìn thấy cô nhỏ của cô bé không làm việc, ăn đồ ăn thì nói co ta, những người khác nếu như không làm việc Yên Nhi cũng nói như vậy, cô bé quản lý những đứa bé hỗ trợ hái dâu tây cũng là quản lý như vậy, cô bé đều đã quen rồi.

Thế nhưng Quý Vân Vân chỗ nào như những đứa trẻ kia, nếu như Yên Nhi là con gái của ba người anh đầu của cô ta, vậy thì cô ta khẳng định sẽ không khách sáo, nhưng Yên Nhi lại là con gái của anh tư cùng chị dâu tư, cô ta thì thân thiết với anh tư cùng chị dâu tư, cho nên thái độ đối với Yên Nhi cũng không giống.

Cũng không có ý trách tội Yên Nhi nên đã đem lửa giận chuyển đến trên người Tô Đan Hồng, nói đây là Tô Đan Hồng dạy Yên Nhi.

Tô Đan Hồng đều lười tính toán với cô ta.

Ngược lại là mẹ Quý cảm giác tâm tư của con gái mình có chút mất mặt, hơn nữa cũng quá không biết đối nhân xử thế, kéo đi mắng cho một trận, sau đó Quý Vân Vân vẫn coi như an phận một chút, có điều vẫn không làm việc, chỉ ăn không làm.

Người trong thôn đến đây hỗ trợ đều là nhìn ở trong mắt, sau lưng có nói gì không thì không biết nhưng trên mặt đều làm như không nhìn thấy. Ai keu nguoi ta co anh ba co tiên đồ cơ chứ?

Có mấy người còn động tâm tư, muốn làm thân.

Có điều lời này vừa nói thì có người đã nói, hình như quan hệ của con bé Vân Vân này cùng với chị dâu ba của nó không tốt?

Như vậy thì không hiểu biết rồi, mấy người chị dâu của cô ta coi như ba người khác có thể không có quan hệ tốt, nhưng chị dâu thứ ba này thì làm sao cũng phải đối đãi tốt chứ.

Hơn nữa Đan Hồng làm người như thế nào, mọi người cũng rõ như ban ngày, không khó ở chung.

Thời gian này rất bận, nhưng mỗi ngày cô đều mang không ít thịt cùng xương lên núi, cũng hâm canh xương cho mẹ chồng của cô bồi bổ cơ thể.

Còn có mấy việc khác, mọi người cũng đều nhìn ở trong mắt, tuyệt đối là người hiếu thuận.

Không thấy từ khi gả cho nhà Kiến Quân, cha Quý mẹ Quý nhìn đều trẻ ra sao? Bận bịu thì có chút bận, có điều luôn cảm thấy khỏe mạnh hơn so với trước đây.

Đây tuyệt đối là không tránh khỏi có quan hệ với thức ăn, các ba ay con nghe me Quy de cap tới vài câu, sau khi mùa đông bắt đầu, nhà đứa con thứ ba một ngày một nồi canh, bà ấy cùng chồng cũng phải uống một, hai bát, cực kỳ bổ dưỡng, ấm áp.

Mẹ Quý một hai năm này cảm giác mọc ra không ít tóc đen, trước đây gần giống như các bà ấy, bây giờ nhìn lại rõ ràng là so với các bà ấy trẻ hơn một chút. "Em chồng hẳn là không tính gả ở chỗ này của chúng ta?" Thời điểm Tô Đan Hồng tính sổ sách, lại nói.

"Không biết em ấy tính thế nào." Quý Kiến Quân lắc đầu. Tô Đan Hồng thâm nghĩ, vậy khẳng định là không chuẩn bị gả, nếu không thì làm sao ở ngay trước mặt nhiều người trong thôn cùng với cô phân biệt rõ ràng, hơn nữa cũng lười biếng một cách quang minh chính đại, mắt của người trong thôn đều sáng như tuyết.

Tuy rằng có thể được mẹ Quý kêu lên hỗ trợ, bình thường sẽ không nói nhiều, nhưng trong lòng ai là không đem ra cân đong đây?

"Được rồi, anh trông Te Tê, em ra ngoài đem tiên đưa tới cho họ." Tô Đan Hồng tính toán xong nợ nần, cầm tiền nói.

"Để mẹ đi là được rồi." Quý Kiến Quân nói.

"Thời gian này mẹ cũng mệt mỏi, chút chuyện này em đi là được, Tề Tê cũng sắp dậy rồi, sau đó anh đưa nó đi tiểu rồi cho nó uống nước, em sẽ về nhanh thôi." Tô Đan Hồng bàn giao, cũng không có bao nhiêu nhà, đêu là ở trong thôn, rất nhanh.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 171