trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 184

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Lúc mẹ Tô trở về nhà, Quý Kiến Quân cũng lấy xe đưa bà trở vê, bởi vì trứng muối do mẹ Tô chỉ nên anh cũng không để bà uổng phí công sức, anh bắt hai con gà trống ở núi bên cạnh, để cho mẹ vợ tẩm bổ cơ thể, còn có bánh hồng cũng đem theo một ít để bà đem về cho cháu nội ăn.

Vê phân tiên, tạm thời bây giờ không có, bởi vì trong túi anh hiện tại không còn tiên, nhưng ma lần trước lúc mẹ Tô đi xem vườn trái cây, anh cũng đã đưa cho bà một trăm đồng, nên giờ anh cũng chẳng còn lại bao nhiêu.

Một đám phụ nữ lớn tuổi ở trong thôn họ Tô lại rất ghen tị với bà, nói bà: "Mỗi lần thấy bà trở vê, đều mang theo không ít món đồ này nọ."

" Tôi cũng đã nói với Kiến Quân là không cần, nhưng nó vẫn cứ nhất quyết bắt tôi nhận, nói tôi dạo này gầy đi nhiều nên mới muốn tôi tẩm bổ cho tốt. Mà mọi người nói xem tôi gây chỗ nào, tôi còn thấy mình mập lên." Mẹ Tô nói lời này với mấy bà bạn thân trong xóm, nhưng trong tay cua ba con cam theo hai con ga con ga trong.

" Tôi nhìn thấy bà cũng mập lên không ít." Một bà lão nói.

"Tóc trắng của bà năm nay cũng mọc không còn nhiều." Người khác nói vào.

Hai ba người còn lại cũng bắt đầu khen mẹ Tô, khiến mẹ Tô cảm thấy vô cùng thỏa mãn, bà cười nói: "Cũng đều là do Kiến Quân hiếu thảo, bằng không, tôi ngày nào cũng sống trong lo lắng, cho nên mới nói, chọn con rể phải thật sự mở to mắt mới nhìn thấy rõ ràng, không phải mỗi chỉ chuyện gả con gái đi mới là vấn đề, còn phải xem một nửa từ con rể, mọi người cũng thấy đó, Kiến Quân đối với tôi cũng như mẹ ruột nó vậy. Mặc dù mấy người bạn thân này của bà tuy rằng không vui khi thấy bà tự đắc, những lời bà nói ra cũng khá là có lý.

Hãy nhìn xem, vì sao bà lại có thể tự đắc như vậy? Còn không phải bởi vì con gái của bà đã gả cho một người có năng lực sao? Chính vì nhờ con rể của bà, cho nên là mặc kệ là con cả Tô Tiến Quân hay là con trai thứ hai Tô Tiến Đảng, đều đã đi theo người con rể đó mà làm giàu sao.

Đứa con thứ hai Tô Tiến Đảng thì cũng không nói, dù sao anh ấy cũng đã luôn chăm chỉ từ nhỏ đến lớn, bây giờ có thể giàu lên cũng không có gì mà khó chấp nhận.

Nhưng chính là đứa con cả Tô Tiến Quân kia, đây là người nổi tiếng là người làm biếng nhất trong thôn này, hết ăn rồi lại nằm. Chỉ cân ở trên xã đãi tiệc thì anh ta là người chạy đến nhanh nhất, nhưng khi nói đến việc là lại lặn mất tăm.

Hiện tại thì nhìn xem, anh ta cũng đã chịu đến chỗ em rể làm việc trong vườn trái cây, tiền lương một tháng được trả là ba mươi đồng!

Nghe nói sau này còn có thể nâng tiền lên.

Nhưng nếu anh ta không phải anh cả của vợ, vậy em rể như anh có chịu chào hỏi không? Chỉ sợ ngay cả liếc mắt nhìn anh ta một cái cũng không bằng lòng.

Cho nên, mẹ Tô nói cũng đúng, muốn chọn con rể, vậy thì ánh mắt cũng phải biết nhìn người một chút.

Chuyển sang đề tài kế tiếp, các bà bạn thân này lại nói đến chuyện Quý Kiến Quân nhận thầu đập chứa nước.

Lần đó lũ lụt ở thôn họ Tô, Quý Kiến Quân cũng có bỏ ra một nghìn đồng, nhưng thôn họ Tô lại chẳng nhận được đồng nào, mà thôn bên cạnh lại nhận được tiền. Nhưng mà vẫn còn chừa lại một chút, khi chuyển đến đây thì cũng chỉ còn có hai nghìn hai trăm đồng.

Đối với chủ đề này, mẹ Tô không nói gì, bà chỉ thường sang đó để giúp đỡ con gái chăm sóc hai đứa cháu ngoại, còn những chuyện khác bà cũng không hỏi đến.

Mấy bà bạn thân thì làm sao sẽ chịu tin bà, muốn bà nói gì đó, nhưng bà chỉ nói rằng: Kiến Quân cũng đang tính toán xây dựng lại, đến lúc đó chắc chắn cũng sẽ dùng đến không ít tiên đâu, nhận thầu hồ chứa nước này không biết có lời không, nhưng trước mắt là đã thấy lỗ, phi nhan thau da mat ba nghin đồng, ba nghìn đồng này có thể đem đi mua một căn nhà ở thành phố còn được!"

Lực chú ý của mấy bà bạn thân đã bị dời đi, họ bắt đầu nói về chuyện thâu đập chứa nước.

Ba nghìn đồng thật sự là một số tiên rất lớn, chỉ cân họ đào đất dành dụm cả đời nếu được ba bốn nghìn đồng như thế này thì cũng không tel

Mẹ Tô cũng không nói gì thêm nữa, trở về nhà mình.

Chị dâu cả Tô vẫn chưa trở về, chị ta cũng đang chăm chỉ làm việc, mang theo đứa nhỏ đi nhặt một chút cải trắng.

Lúc trở về, chị ta thấy ở trong sân có hai con gà.

"Giết một con đi, đêm nay cho mấy đứa tẩm bổ." Mẹ Tô nói. "Cảm ơn mẹ!" Chị dâu cả Tô lớn tiếng nói, cũng không quan tâm lời bà nói có bao nhiêu thật lòng, chị ta chỉ biết mẹ chồng mình nếu trở vê từ nhà của em gái chồng, vậy thì nhất định sẽ có thịt ăn, đúng là không làm chị ta thất vọng.

Ba đứa nhỏ cũng vô cùng vui vẻ, vì tụi nó biết tối nay sẽ có thịt gà ăn!

Mẹ Tô đi ra sau sân kiểm tra gà và trứng gà. Gà thì nuôi cũng không tệ, còn trứng gà thì cũng không kém bao nhiêu.

Cho nên lúc này mới có thịt ăn, nếu không sẽ nói lâm bâm không ngừng, cũng chẳng dành cho con trai cả và vợ lời nói nhẹ nhàng, đến lúc đó chỉ sợ lông gà còn không có mà ăn chứ nói gì đến thịt gà.

Lần trước Quý Kiến Quân đã đồng ý với vợ mình sẽ nghỉ ngơi một ngày, mấy ngày sau anh lại bắt đầu bận rộn, sau khi chở mẹ vợ trở về, anh lái xe đi lên thị trấn.

Anh muốn xem chiếc thuyền mà mình đã đặt làm.

Bởi vì giá tiên thật sự không rẻ, một chiếc thuyên đã mất bảy trăm đồng, bởi vì anh yêu cầu người ta phải làm loại tốt nhất. Bảy trăm đồng, trước tiên anh chỉ giao một nửa tiền để đặt cọc, một nửa còn lại chờ cho thuyên hoàn thành xong sẽ giao tiếp.

Chủ yếu là, trong túi anh hiện tại không còn tiền, chỉ chờ vào việc mỗi ngày tính sổ sách mà có thôi.

Chiếc thuyền cũng đã được đóng gần xong, Quý Kiến Quân nhìn qua cũng cảm thấy rất hài lòng cho nên quay trở vê.

Cũng vì trong túi không còn tiền, bằng không một chiếc thuyên đối với anh là không đủ, ít nhất cũng phải có hai chiếc thuyên mới được.

Bởi vì bây giờ thuyên không ra khơi được, cho nên anh dự định sẽ mượn người thân ở trong thôn, trong vùng cũng có người đánh cá, tuy không nhiều nhưng lúc nào cũng có.

Sau khi trở về anh liền đi tìm bọn họ, bởi vì hô chứa nước hiện tại là của anh, mà anh cũng đã dự tính sẽ thả cá con xuống, mẹ Tô cũng nói phải rửa sạch hô mới được, nhưng chuyện này anh làm sao mà không biết.

Tất cả cá con đều đã được đặt, anh cũng tính toán xem trước năm mới, những con có trong hồ có thể giúp anh giảm bớt một chút khủng hoảng về kinh tế không.

Vỉ thế, anh đến đây để tìm hai nhà có thuyên đánh cá để nói, muốn họ đến giúp bắt cá lớn, dọn sạch lại đập, còn vê phân tiên công sau khi làm xong sẽ trả cho họ hai mươi đồng.

Hai nhà có thuyên đánh cá đều lập tức đông ý, nhưng mà lưới đánh cá của họ đã bị hỏng, cho nên phải đem đi sửa lại trong hai ngày tới.

Nếu là trước kia, Quý Kiến Quân nhất định sẽ mua cái mới, sau đó giữ lại cho mình dùng là được, nhưng hiện tại chỉ có thể để họ đem đi sửa, nhưng mà với hai chiếc lưới bắt cá của hai nhà cũng không đủ, vì thế anh cũng mua thêm ba chiếc lưới nữa. Tiên trong tay anh không còn nhiều, còn vê phân tiên của vợ, anh cũng chưa động đến, từ đầu đến cuối anh cũng chưa từng đụng qua một lân nào. Thậm chí anh cũng chưa từng nghĩ trong tay vợ mình có bao nhiêu tiền.

Đó đều là tiền anh muốn vợ mình phải giữ lại để còn dùng lo cho chi phí ở trong nhà, anh không muốn lấy đi số tiên đó, cũng không có ý nghĩ đó trong đầu.

Nếu sau này thật sự thiếu, vậy thì anh ghi nợ một chút là được, hien tai co ai con co the so Quy Kiến Quân giật nợ nữa đâu.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 184