trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 185

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Đập chứa nước lớn như vậy, chỉ dựa vào mỗi hai nhà này chắc chắn là không đủ, vì vậy Quý Kiến Quân lại tìm thêm người trong thôn và thôn bên cạnh, còn có chọn thêm vài người đàn ông đến giúp đỡ cùng.

Tất nhiên là không để bọn họ làm công không, chờ cho đập chứa nước được dọn dẹp sạch sẽ, mọi người sẽ được trả mười đồng tiền công.

Muốn dọn dẹp sạch một cái đập chứa nước phải mất nhiều ngày trời, mà mỗi người lại được trả cho mười đồng như vậy tính ra cũng không ít, hơn nữa cũng đều là những tên đàn ông có kỹ năng bơi rất giỏi, lặn xuống nước có thể chịu được đến một hai phút cũng không có vấn đề dì.

Tổng cộng có hơn mười mấy người đàn ông đến đây, bắt đầu dọn đẹp lại hồ chứa nước.

Đập chứa nước có diện tích là tám mươi mẫu, nhưng thật ra nếu tính kỹ hơn một chút thì có lẽ là gần tâm một trăm mẫu. Nhưng mà xem ra thì đập chứa nước này vẫn chưa gọi là lớn, nếu tính lớn là những đập chứa nước của những người khác ở bên cạnh, toàn là vài trăm mẫu, đây đã có thể được xem là nơi chứa nước lớn của nhà nước. Mà đập chứa nước này của bọn họ đã được xây dựng từ những năm đầu làm ruộng, dân dần nó tự to lên như vậy.

Bọn họ mất hết bảy ngày mới có thể làm sạch đập chứa nước rộng tám mươi mẫu, ngoại trừ những con cá nhỏ thì những con cá lớn đều được vớt đem lên bờ.

Chính vì mấy ngày nay bắt được cá, cho dù là ở cửa hàng của Tô Tiến Đảng ở trên trấn, hay là tiệm của ông Tần ở trấn bên kia, đều có rất nhiều cá để bán tăng doanh thu, công việc kinh doanh cũng rất tốt. Không chỉ có mỗi hai cái cửa hàng này, ở thành phố đại học kia còn có một cửa hàng nằm ở mặt tiền của anh cũng được đưa cá đến đó bán, kinh doanh rất phát đạt.

Có rất nhiều loại cá, như là cá mè, cá trắm cỏ, cá trắm đen, cá diếc, cá trích và cá chép, ... Ngoài ra còn có cá rô, nhưng số lượng rất ít, nhưng còn có hơn mười con ba ba.

Những con cá nào còn nhỏ sẽ được Quý Kiến Quân trả về, còn lại đều được anh đưa đi bán. Anh cũng đến phụ giúp một tay với nhóm đàn ông kia, mà mấy ngày nay anh cũng không đối xử tệ với bọn họ, sau mỗi ngày làm việc đều cho mỗi người một con cá lớn mang vê. Ngày làm việc cuối cùng, Quý Kiến Quân cũng giải quyết tiên lương tại chỗ, tặng thêm cho mỗi người hai con cá lớn.

Điêu này khiến cho nhóm người kia vô cùng vui vẻ: "Kiến Quân à, lân sau nếu có cần giúp thì anh cứ gọi cho chúng tôi một tiếng, chúng tôi sẽ lập tức đến giúp anh.

"Tất nhiên là lần sau vẫn cân đến mọi người giúp đỡ, đập chứa nước này chắc chắn vẫn còn phải làm sạch vài lần, nếu lúc đó mọi người vẫn muốn làm thì cứ đến đây." Quý Kiến Quân nói. Xây dựng lại đập chứa nước đương nhiên phải nhờ đến những người đàn ông khỏe mạnh, những người đàn ông này còn bắt cá không tệ, nên anh cũng thuận miệng mà nói ra.

Nhóm người rõ ràng là rất vui. Chẳng trách ai cũng muốn được làm việc ở chỗ Quý Kiến Quân lâu dài, bọn họ chỉ mới làm có vài ngày, chẳng những được trả mười đồng tiên lương mà mỗi ngày đều có cá mang về nhà ăn, thật sự được đối đãi rất tốt.

Cho nên nếu họ được đến đây xây dựng lại đập chứa nước, chẳng phải bọn họ cũng đã phát tài rồi sao, dù sao xây dựng đập chứa nước không phải là làm công ngắn hạn, cân rất nhiều ngày, cho nên tiên lương chắc chắc không he ít.

Quý Kiến Quân hỏi hai nhà có thuyên đánh cá, có đồng ý làm việc lâu dài cho anh và canh giữ đập chứa nước này được không.

Nhưng mà bọn họ có vẻ không thích lắm, vì họ muốn làm việc một mình. Dù sao trong thôn này có không ít đập chứa nước, ở thị trấn kia còn có một con sông dài, chỉ cân có thuyên là có thể đến đó bắt được cá.

Bắt được cá rồi thì có thể bán trực tiếp ở thị trấn đó luôn, cũng không thua gì làm việc cho Quý Kien Quan.

Quý Kiến Quân chỉ gật đầu, không nói gì thêm, anh tính tiên lương cho mọi người xong rời đi.

Lúc anh trở vê nhà, Tô Đan Hồng đang phơi quân áo, nhìn thấy anh trở về liền nói: "Em có nấu nước trà gừng và đường nâu cho anh đó, anh vào uống đi."

Mấy ngày nay cô đều nấu nước cho anh uống, tuy rằng nói đàn ông thân thể cường mạnh, nhưng cô cũng chưa từng lơ là sức khỏe của chồng mình, hiện tại trời lạnh như thế này, mỗi ngày anh còn đi theo nhóm người kia đến đập chứa nước, công việc khá là vất vả.

Quý Kiến Quân cười cười, anh đi đến phòng bếp uống trà gừng do vợ của anh nấu, trà có vị ngọt và ấm, uống vào cảm thấy khá ngon.

Nhân Nhân và Te Tê thấy vậy cũng muốn, nhưng Nhân Nhân chỉ giương đôi mắt của mình chờ mong nhìn cha, còn Tê Tê thì thẳng thắn hơn, cậu bé đi đến đây miệng cứ a a a a tỏ vẻ muốn, hơn nữa còn lôi kéo quân của cha cậu bé, roi từ mình từ từ đứng dậy.

Dạo này cậu bé thay đổi rất nhiều, mỗi ngày là một sự thay đổi khác, giống như hiện tại là đang trong giai đoạn học đứng. Quý Kiến Quân cười, để cho hai anh em uống thử một ngụm. Nhân Nhân cau mày, nhìn cha mình bằng ánh mắt thông cảm, vì phải uống thứ nước khó uống này.

" Đúng là hai đứa nhỏ không có lương tâm." Quý Kiến Quân cười nói.

"Cha. Nhân Nhân nhìn anh gọi. "Con cùng em trai chơi đi, để cha đi xem sổ sách." Mấy ngày nay anh vẫn chưa tính sổ sách buôn bán cá đâu.

"Dạ." Nhân Nhân trả lời.

Quý Kiến Quân đặt cái ly xuống rồi đi vào bên trong cầm sổ ra ngoài, bắt đầu ngôi tính toán. Anh biết mình mấy ngày nay buôn bán cá lời không ít, mà mấy ngày nay anh hai Kiến Nghiệp cũng rất bận, bởi vì từ sáng sớm anh ấy đã phải chạy xe đến đây lấy hàng hóa rồi lập tức chạy trở về thị trấn, ăn cơm trưa xong còn chưa có thời gian nghỉ ngơi đã phải chạy xe đi giao cá.

Cứ như vậy, nhưng công việc thì vẫn chưa hết. Mấy ngày trước, ông Tần cũng chạy xe đến đây đem cá lên thành phố đại học giúp anh, nhưng chỉ là hiện tại thôi, sau này cũng không còn bận rộn nhiều đến như vậy nữa đi một chuyến xe là đã đủ. Ngoài việc để cá cho nhà ăn, tặng cho mẹ vợ và số cá mà ông Tần cùng anh hai Tiến Đảng đã lấy, thì cũng còn không ít.

Sổ sách vẫn còn ghi rõ ràng, sau khi tính toán xong khoản này. Quý Kiến Quân lại càng thêm tin tưởng vào việc mình nhận thâu đập chứa nước.

Tô Đan Hồng nhìn chồng mình đang ngôi thơ thẩn, cô đi đến hỏi: "Mấy ngày nay anh bán được nhiều hay ít?"

"Trừ đi tiền mướn người, tiền vốn, chỉ tính tiền lời bán cá thì cũng được hai trăm tám chục đồng! Quý Kiến Quân mỉm cười nói.

Hai trăm tám cũng không phải là lời nhiêu, nhưng bên trong hồ chứa nước vẫn còn không ít cá đâu, bởi vì trong chợ cũng có người đi câu được không ít cá, nhưng nếu đàn cá sau này do anh nuôi dưỡng, vậy thì chắc chắn vẫn có thể bán được nhiều hơn!

Tô Đan Hồng có chút kinh ngạc hỏi: "Nhiều như vậy sao?”

"Ừm, món này thì cũng dễ bán." Quý Kiến Quân nói.

Quý Kiến Quân đưa cho vợ mình hai trăm đồng, còn lại tám chục đồng thì anh cất giữ.

Tô Đan Hồng cũng nhận tiên từ chồng, bởi vì cô đang là người trả tiền công cho những người làm việc hàng tháng trên núi, cô còn phụ trách tiên bạc trong nhà, còn tiên bên ngoài mới là do anh quản lý.

Tô Đang Hồng biết trong tay Quý Kiến Quân hiện tại không còn nhiều tiên, nhưng trong tay cô lại còn rất nhiêu, ngày hôm qua cô tính toán qua một chút thì cũng tâm ba nghìn đồng. Còn tiền sau khi tính xong sổ sách nữa, nhưng nếu Quý Kiến Quân không nói ra thì cô cũng sẽ không đề cập đến.

Ngày thường nếu anh đưa tiền cho cô giữ, cô cũng sẽ giữ mà không nói gì nhiêu. Nhưng tiền vào trong tay cô, dường như anh không bao giờ đến lấy và hỏi.

Chẳng qua trong tay Quý Kiến Quân rất nhanh đã hết tiền.

Ông Tần và Tô Tiến Đảng cũng đến đây đem theo sổ sách đã được tính toán trong một tháng qua. Trong sổ sách của Tô Tiến Đảng thì nhận được ba trăm nghìn, so với năm trước thì đã tốt hơn rất nhiều, còn bên phía ông Tần thì nhiêu hơn, tiên trong sổ sách mà ông tính thì được ba trăm tám chục đồng.

Bởi vì một tháng qua ông Tần đến đây lấy hàng nhiều hơn.

Mà ngoài hai số tiền trong sổ sách ra, Tô Tiến Đảng lúc trước còn cho ông mượn tiên mua nhà, cho nên giờ đây ông cũng đem khoản dư trả lại cho anh. Cho nên hiện tại trong tay Quý Kiến Quân lại có tiền.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 185