trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 190

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Nhân tiện thôi, cháu cũng đưa

cho cha mẹ ở bên kia rồi ạ."

Quý Kiến Quân mang ấm nước

ấm vào nhà, lúc đi ra liền hỏi:

"Bây giờ trời lạnh quá, bác cả ở

đây đã quen chưa?”

Hiện tại trên cơ bản là bác cả

của anh ở trên núi, chỉ xuống

tắm rửa và ăn cơm, lúc khác

đều canh trong rừng cây ăn

quả.

Quen chứ, sao lại không quen?'

Bác cả Qúy cười nói.

Chăn bông và áo gối mà cháu

trai mua cho ông ấy đều mới, hơn nữa cũng vô cùng ấm áp, tuy rằng nhiệt độ trên núi thấp thật sự, nhưng không lạnh một chút nào.

Lại có cháu trai đưa nước táo đỏ kỷ tử lên, không biết nấu như thế nào mà ngon ngọt còn chưa nói, uống xong thân mình còn ấm lên.

Hai ngày nay, cha Quý, cũng chính là người anh em già của ông ấy còn kéo ông ay đi qua ăn thịt dê hâm, cả người đều ấm áp.

Tuy nói cả ngày ông ấy đều ở trên núi, làm việc không ít nhưng không biết vì sao ông có cảm giác cơ thể mình khá hơn nhiều, hơn nữa căn bản cũng không có chuyện gì phiên lòng. Trong nhà có chút chuyện đấy, nhưng hiện tại trên cơ bản ông ấy chỉ trở vê ăn một bữa cơm, cũng không phiền đến ông ấy. Quý Kiến Quân vừa nói chuyện với bác cả của mình vừa nhìn heo: “Chờ hai mươi tháng chạp rồi hãy làm thịt mấy con heo này.

"Cũng sắp rồi." Bác cả Quý gật đầu nói.

Hiện tại là ngày mồng hai tháng chạp, qua hơn nửa tháng nữa thì đã có thể xuất chuồng, lại quá nửa cái nhiều tháng, nửa tháng này có thể dài hơn một chút. Lại đi trại gà xem một lần, bàn giao ba con ch.ó trồng vườn trái cây, lúc này mới trở về.

Cũng giống như bây giờ cha Quy mẹ Quý trông vườn trái cây, trên núi cũng nuôi ba con, đến hôm nay đều đã thành chó lớn rôi, mặc dù cơ trí không băng bọn Đại Hắc, nhưng cũng là những con ch.ó ngoan, thông minh hơn những con ch.ó bình thường.

Bởi vì Quý Kiến Quân là người phụ trách mang đồ lên cho ăn, cho nên đối với Quý Kiến Quân cực kỳ thân thiết.

Đến nỗi bác gái Lý lại đây muốn xin công việc lâu dài, Quý Kiến Quân không đề cập tới, không cần thiết.

Bác cả anh đều đã có tuổi, cân gì phải phiên lòng chuyện con trai nữa?

Đến lúc đó anh trực tiếp nói cho Quý Kiến Hà là tốt rồi, việc làm lâu dài thì có thể cho anh ta một chỗ, nhưng nếu anh ta cho rằng mình là em họ của anh thì có thể lấy tiên mà không đi làm, vậy anh ta có thể thử một lần xem.

Anh ruột của anh hay anh vợ đều không được thì sao có thể quen với người em họ chả có quan hệ gì đặc biệt này?

Sau khi bước sang tháng chạp trời càng ngày càng lạnh, đến dem ngay muoi lam thang chap trời đã bắt đầu có tuyết.

Nhưng rơi không nặng hạt, tuyết này còn không cần phải quét nóc nhà.

Ở nơi này của bọn họ mặc dù sẽ có tuyết rơi, nhưng tương đối ít, chỉ có tuyết trong mười ngày nửa tháng thì đã được coi là quá nhiều.

Trong những năm qua, không có một trận tuyết nào.

Giống như năm ngoái, năm nay Quý Kiến Quân cũng mua được không ít cam ở miền nam về đây.

Cũng ngọt như năm ngoái nên anh mới xách bốn thùng về, vẫn theo lệ cũ, cha mẹ Quý một thùng, mẹ vợ anh bên kia cũng một thùng, còn lại hai thùng nhà anh giữ lấy ăn.

Cha mẹ Quý không nói gì, bọn họ giúp việc cho con trai, con trai cũng hiếu kính bọn họ, bọn họ cũng không có gì là không thể nhận.

Ngược lại là mẹ Tô bên kia hơi ngại, nói với anh: "Bây giờ con còn có nhiều nợ bên ngoài như vậy, mẹ bên này con không cần phải xen vào, không cần có gì tốt thì phải nhớ thương bên này, chả lẽ mẹ thiếu chút đồ ăn này thì không được sao?"

Thật sự là đã lấy quá nhiều đồ của con rể, một người như mẹ Tô cũng cảm thấy hơi xấu hổ. Một thùng cam mà thôi, đã cầm lại đây rôi mẹ cứ ăn đi. Nhờ mẹ đã dạy con muối trứng muối, bây giờ bán rất chạy." Quý Kiến Quân cười nói.

Cũng rất vui khi giúp đỡ được cậu con rể hiếu thảo, mẹ Tô cũng rất vui vẻ, cười nói: "Thế này thì tính cái gì chứ?”

"Sao lại không tính, nếu là người thường thì mẹ có thể dạy được không? Con là con rể, nếu không làm sao con có thể được mẹ truyên tay nghề chân truyên cho?" Quý Kiến Quân nói.

Mẹ Tô được anh dỗ dành nên rất vui, cũng nhận cam nhưng can dan lan sau anh dung mua nữa.

Quý Kiến Quân nói mua ăn là được, sau đó mặc kệ mẹ vợ anh, vẫy vẫy tay rồi lái xe trở về. Mẹ Tô đưa mắt nhìn con rể lái xe rời khỏi không nói gì, bà nghĩ mình không ăn nói hay như vậy, bà cũng không phải là loại mẹ vợ thân với con rể, thế nhưng mà con người ai cũng có tình cảm, đối với con rể Kiến Quân này thì bà thật sự coi anh như con ruột của mình.

Quay ra quay lại thì thấy cháu trai cháu gái mình nhìn quả cam chảy nước miếng, đại khái là bà ấy cũng là bị ảnh hưởng bởi sự ăn xài phung phí của con rể, khong noi hai loi da cam hai quả di cắt cho bọn họ ăn, vốn tưởng rằng có thể được ăn một quả thì đã rất tốt rồi, nhóm cháu trai cháu gái vui mừng cực kỳ. Không kể đám nhỏ, chị dâu cả Tô cũng được thương mà lo sợ, bởi vì mẹ chồng vậy mà cầm hai quả cho chị ta, nói: "Lấy vê cho cha mẹ con ăn thử, năm nay lễ mừng năm mới đừng trở về, con và Tiến Quân tích cóp chút tiền cũng không dễ dàng."

Lời này nói lên tiếng lòng của chị dâu cả Tô, vốn dĩ chị ta không có ý định năm nay trở về, mẹ chị ta thật là phiên, cứ đòi tiên chị ta.

Cho nên chị dâu cả Tô không noi hai loi da cam hai qua cam ve, đương nhiên, chị dâu cả Tô còn khẽ cắn môi, mua một hộp bốn quả trứng của mẹ chồng mang về nhà.

Đúng vậy, cam là tặng nhưng trứng gà thì phải trả tiên mua, bà có thể cho cháu trai cháu gái mình ăn, thậm chí chị dâu cả Tô cũng có thể ăn, nhưng nhà mẹ đẻ của chị dâu cả Tô bên kia thì một quả cũng đừng nghĩ.

Sở dĩ cho cam là bởi vì cái này hiếm có, cho dù chỉ cầm hai quả về thì cũng là được đấy!

Con dâu lớn muốn lấy thêm bốn quả trứng gà, được chứ, trả tiên! Thôn của chị dâu cả Tô tương đối gân, không ở khu của bọn họ nhưng qua lại một buổi chiêu là đến.

Sau buổi trưa đi ra ngoài gân chạng vạng tối năm giờ trở về đến, khi trở về rõ ràng sắc mặt không được tốt.

Nhưng mẹ Tô thấy cũng không nói một câu nào.

Buổi tối sau khi Tiến Quân trở về, chị dâu cả Tô nói với anh ta nói: "Tiến Quân, may mắn em nghe lời mẹ hôm nay cam đồ đạc gì đó trở về sớm, nếu không đợi lễ mừng năm mới mới qua thì ít nhất chúng mình cũng phải bỏ ra mười đồng!"

"Mười đồng?" Tô Tiến Quân nói ngay tức khắc: "Làm cái gì? Cha mẹ em còn muốn cướp al

Chị dâu cả Tô nói: "Mẹ em bị treo chân giờ đang nằm trên giường. Nhưng năm nay em về nói với mẹ, lễ mừng năm mới chúng ta sẽ không về."

Em mang theo cái gì qua? Tô Tiến Quân lập tức nói.

"Không có gì, em rể đưa một thùng cam lại đây, mẹ cho em hai quả bảo em đem ve cho cha mẹ em ăn, em lại mua của mẹ mua bốn trứng gà mang theo trở về, nếu không." Chị dâu cả Tô nói.

Nghe đến đây, Tô Tiến Quân mới lên tiếng: "Anh có thể tin tưởng anh giao tiền của gia đình chúng ta cho em, chỉ cân đợi xây nhà là có thể sống tốt. Thời tiết lạnh giá này, anh phải qua đó làm việc, vì mỗi tháng tiền công, em đừng có đầu óc không rõ ràng, bên kia có anh cả và hai em trai em đấy!"

"Em biết rõ." Chị dâu cả Tô nói. Con gái đã gả đi ra ngoài như nước đổ đi, đương nhiên là chị ta chỉ phải hướng về gia đình nhỏ của mình, cha mẹ chị ta bên kia còn có ba anh em mài

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 190