trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 192

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Lý Trí rất cao, dù không cao một mét tám lăm như Quý Kiến Quân, nhưng chiều cao của anh ấy cũng khoảng một mét tám, tương đối gầy, hơn nữa vì đeo kính, trông rất nhã nhặn, trông cũng đẹp trai, không tệ.

Ít nhất đây là ấn tượng đầu tiên của anh ấy đối với cô ta, gương mặt Quý Kiến Vân ửng đỏ, trực tiếp cúi đầu.

"Vân Vân, qua đây giúp đỡ, mang ruột già lợn này về đi." Quý Kiến Quân ở bên kia gọi lớn. "Ừ, ừ" Quý Vân Vân ngượng ngùng liếc nhìn Lý Trí, lập tức đi qua xách thùng gõ, vội vã quay vê.

Bây giờ Lý Trí cũng phản ứng lại, trên gương mặt thanh niên cao gầy này cũng hiện ra vệt đỏ ửng, Quý Kiến Quân thấy vậy bật cười không nói gì nữa.

Vân Lệ Lệ cũng coi như hiểu rỡ, quan sát Lý Trí vài lân, sau đó cười nói: "Cậu là Lý Trí phải không? Chị là chị dâu thứ tư của Vân Vân."

"Dạ." Lý Trí chỉ đáp lại một tiếng, nhưng nếu bây giờ gọi chị dâu thứ tư, đó còn hơi sớm, nên dứt khoát không gọi.

"Chị nghe nói cậu dạy lớp chín trên thị trấn phải không?” Vân Lệ Lệ cười nói.

" Đúng vậy, chủ nhiệm lớp 9/1. Lý Trí nói.

Vân Lệ Lệ mỉm cười gật đầu: "Người vừa nãy là em chồng chị, trong nhà chỉ có một người con gái là em ấy, khó trách tính tình có hơi nhõng nhẽo, chuyện vừa nay cậu đừng trách, em ấy thích sạch sẽ quen rồi."

Không có gì, đó cũng là do em không chú ý, không trách em ấy." Lý Trí nói đến Quý Vân Vân, cũng có hơi ngại ngùng.

Vân Lệ Lệ có chừng mực, không nói thêm gì nữa.

Lại đợi một chút, sau khi dặn dò Quý Tiểu Đông và hai chị em Hiểu Trân Hiểu Ngọc trông chừng Yên Nhi, Nhân Nhân và Te Tê, cô ta liên vê nhà.

Quả nhiên vê đến nhà thì nhìn thấy Quý Vân Vân đang ngây người trong sân, cười nói: "Ôi trời, thật sự nuôi con gái võ dụng nha, mới nhìn một cái, suy nghi đã bay theo người ta, không còn ở trong ngôi nhà mình sống hai mươi mấy năm rồi."

BỊ chị dâu cô ta trêu chọc, mặt Quý Vân Vân đỏ ửng, vội nói: "Chị dâu, chị nói gì vậy, cái gì mà bay theo người ta, vừa nay em hung dữ với anh ấy như thế, không biết có dọa đến anh ấy không. "Yên tâm được rồi, vừa nãy chị tư giải thích với cậu ấy, cậu ấy không để ý." Vân Lệ Lệ cười nói. Quy Vân Vân nghe vậy, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Vân Lệ Lệ nói: Vân Vân, quan hệ giữa em với chị tư như thế nào trong lòng em hiểu rõ, bây giờ chị tư hỏi em, quan điểm trong lòng em đối với cậu ấy như thế nào?"

"Chỉ mới gặp mặt, có quan điểm gì chứ, cũng không hiểu rõ mà." Quý Vân Vân xấu hổ, ngượng ngùng nói.

Vân Lệ Lệ cười nói: "Em bớt giả bộ với chị tư, em nói rõ với chị tư, thế này chị tư mới có thể giúp em.

"Người rất cao, nhưng gầy quá, dáng dấp, dáng dấp cũng tàm tạm.

Quý Vân Vân đỏ mặt nói, ánh mắt lấp lánh.

Nói thì nói như vậy, nhưng rất rõ ràng, cô ta coi trọng người ta rồi.

"Người gầy chắc chắn là gây rồi, đừng nói cậu ấy nữa, ngay cả anh tư em năm nay chẳng phải cũng gây đi nhiều ư? Chị tư vừa hỏi thăm, cậu ấy là chủ nhiệm một lớp chín bên thị trấn, lớp trọng điểm, lại là chủ nhiệm lớp, bây giờ học tập cũng căng thẳng, cậu ấy có thể không gầy sao? Đợi em ga đi rồi, đến lúc đó nấu nhiều món ngon cho cậu ấy, em xem chẳng phải anh ba em trước đây cũng gây sao, bây giờ em nhìn anh ấy, anh tư em đứng gần anh ấy cũng thành con gà yếu rồi." Vân Lệ Lệ nói. "Đó sao có thể so được, chị tư bận như vậy, nào có thời gian như Tô Đan Hồng, quanh quẩn trong bếp cả ngày." Quý Vân Vân nói.

Vân Lệ Lệ không thích nói với em ấy chuyện này, cô ta mới vừa hòa hợp với Tô Đan Hồng, bây giờ phải nghe em chồng nói cô không tốt, chắc chắn cô ta không nghe rồi, liên nói.

Chị tư không có mệnh đó, nhưng em có nha, cậu ấy dạy lớp chín trọng điểm, còn là chủ nhiệm lớp, dù ở thị trấn, nhưng lương mỗi tháng, tính ra cũng có thể được hai mươi bảy, hai mươi tám đồng, đây là thấp nhất rồi. Không chừng còn có thể được khoảng ba mươi đồng, chi phí tiêu thụ bên thị trấn còn thấp hơn so với bên thành phố Giang Thủy, hai người các em sống chung, mỗi tháng mười một, mười hai đồng là đủ, nếu xa xi một chút, mỗi tháng mười lăm đồng cũng có thể sống rất tốt, còn lại, em cũng có thể để dành”

Theo cái nhìn của Vân Lệ Lệ, mối hôn sự mẹ chồng cô ta tìm cho con gái mình tốt không còn gì để nói.

Thứ nhất dù tuổi tác Lý Trí hơi lớn một chút, năm nay hai mươi sáu, sang năm là hai mươi bảy, nhưng anh ấy cũng không rớt giá, công việc của anh ấy tốt biết bao nhiêu? Công việc ổn định, căn bản không lo ăn mặc, nếu nỗ lực thêm nữa, ra ngoài mở thêm hai lớp học thêm, cũng có thể kiếm thêm tiền.

Đây là tình hình của anh ấy, rất tốt.

Còn nhà anh ấy nữa?

Cô ta cũng vừa nhìn qua bên đó rồi, cha đồ tể Lý của anh ấy, có tay nghề g.i.ế.c lợn, bây giờ người mới năm mươi tuổi, cơ thể, xương cốt trông cũng còn rất khỏe mạnh, ít nhất vẫn có thể làm việc thêm mấy năm.

Nghe nói mẹ ruột ở nhà cũng rất khỏe mạnh, còn tự mình làm ruộng.

Dù có hai người chị, nhưng đều đã được gả đi, còn một người anh cả, cũng cưới vợ rồi, nghe nói đã sinh một cặp song sinh, còn là thai long phượng, vô cùng có phúc.

Mà người anh cả đó thuê một cửa hàng ở thị trấn mua hàng, cũng nghe nói buôn bán vẫn tốt. Cho nên nhìn điêu kiện gia đình của Lý Trí, cũng không thể bắt be duoc.

Tóm lại, Vân Lệ Lệ cảm nhận sâu sắc, mối hôn sự này cực kỳ tốt.

“Chị tư chị đừng nói như đã thành vậy, bên phía anh ấy còn không biết đang nghĩ gì, nếu không coi trọng em, vậy em rất mất mặt, chị tư chị đừng nói ra ngoài, em không thể mất mặt!" Quy Vân Vân nói.

"Chị tư dám đến hỏi em, vậy dám chắc chắn với em, Lý Trí coi trọng em. Vân Lệ Lệ cười nói.

"Thật ư?" Hai mắt Quý Vân Vân bỗng phát sáng.

"Đó còn giả sao?" Vân Lệ Lệ cười nói: Vừa nay dù chị tư không hỏi rõ, nhưng nhìn dáng vẻ cậu ấy cũng nhìn ra, cậu ấy có ý với em, em đừng ló lắng." Quý Vân Vân ngượng ngùng, không nói thêm gì nữa.

Năm con lợn mà thôi, d.a.o trắng đi vào, d.a.o đỏ đi ra", rất nhanh đã làm xong rồi.

Tiên thì đợi g.i.ế.c xong nhận luôn một lượt, Quý Kiến Quân trực tiếp cho Lý Trí một cái đầu heo, để anh ấy xách về.

"Cảm ơn anh ba. Lý Trí nhỏ hơn Quý Kiến Quân, gọi anh ba cũng không có gì lạ.

Quý Kiến Quân gật đầu, vỗ vỗ vai anh ấy bảo anh ấy theo anh ve trước.

Ông Tần và Tô Tiến Đảng cũng biết hôm nay sẽ g.i.ế.c lợn, đã đợi ở đây từ sớm rồi, nhưng Quý Kiến Quân chia một cái đầu cho bọn họ, cân xong liền tiễn bọn họ vê.

Còn tiền, sau này tính sau.

Ba cái đầu còn lại, Quý Kiến Nghiệp đã lái xe đến rồi, vì biết hôm nay anh ta lái xe, nên Quý Kiến Quân cũng không gọi anh ta đến g.i.ế.c lợn, bảo anh ta ngủ thêm một lúc.

Bây giờ lợn làm thịt xong, anh ta phải làm việc, trực tiếp mang lên xe, lại mang thêm trứng gà mà một vài con gà, rồi lái xe gửi qua thành phố đại học.

Phía thành phố đại học đã được truyền tin tức qua từ sớm, lợn nhà Quý Kiến Quân nuôi hôm nay hai mươi tháng chạp bắt đầu làm thịt, cả đoàn người bọn họ đều đang chờ.

Đối với đồ ở nhà Quý Kiến Quân, từ lân đầu tiên Quý Kiến Quân đến bán hàng hóa mãi đến bây giờ, mọi người chưa từng thất vọng, bọn họ hiển nhiên cũng cực kỳ thích lợn nhà này.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 192