Thím Lý, cũng chính là mẹ của Lý Trí, khi nghe tin hai cha con đã trở vê còn mang theo cái đầu lợn lớn.
Nhưng mà tạm thời không nói đến chuyện này, đầu lợn là chuyện nhỏ, chuyện quan trọng ở đây chính là việc cưới xin của đứa con trai út của bà ta.
"Sao rồi, có gặp người không?" Vừa thấy hai cha con bước vào cửa, thím Lý đã vội vàng hòi. Phải nói rằng, bà ta rất hài lòng với cuộc hôn nhân này.
Hiện tại trong thôn này, ai mà chẳng biết Quý Kiến Quân là người nào. Tuy rằng không có nghe nói anh đã là triệu phú, nhưng cũng đã là nhà giàu nhất trong thôn.
Trước kia anh tham gia quân đội, sau lại làm nhiệm vụ mà bị thương, không còn cách nào khác vì không thể ở lại cống hiến cho đất nước, anh trở về với ông bà. Nhưng sau khi trở về quê hương, anh cũng tự mình gầy dựng sự nghiệp cho đến hiện tại thì cuộc sống đã rất ổn. Mới đây đã ký hợp đồng thâu một con đập chứa nước, là người rất có bản lĩnh.
Mà lúc này đây thím Thái lại đi đến nói rằng Vân Vân là em gái của Kiến Quân, chuyện hôm nay vừa nghe qua thôi cũng đã khiến cho thím Lý hài lòng.
Dù sao thím Thái làm mai rất mát tay, người con gái cả của bà ta cũng được thím Thái giới thiệu khá ưng ý, nay lại được bà ấy làm mai em gái của Quý Kiến Quân cho con trai bà ta, vậy làm sao mà bà ta không thể hài lòng hơn được chứ?
Và con trai bà ta đã học đến đại học, bằng cấp thật sự rất cao. Ít nhất cũng để nhà bên kia thấy, con trai bà ta vẫn là người có năng lực. "Đã nhìn thấy rồi ạ.' Lý Trí nói. "Trông cô ấy như thế nào?" Thím Lý hỏi, trên thực tế thì bà ta cũng đã từng gặp qua Quý Vân Vân, bà ta thì rất vừa lòng nhưng không biết con trai mình sẽ như thế nào.
Hiện tại con trai của bà ta đã không còn nhỏ, ngày thường lại bận rộn công việc, cho nên chuyện hôn nhân cứ phải luôn trì hoãn lại, nhưng chỉ chớp mắt một cái, con trai bà ta đã sắp bước qua hai mươi bảy tuổi rồi, chuyện hôn nhân lần này lại trì hoãn nữa thì thật sự không tối! Mà cuộc hôn nhân này cũng quá tốt đẹp, thím Lý từ tận đáy lòng của mình đã hài lòng. "Vẻ ngoài nhìn rất xinh." Lý Trí nói xong ngại ngùng mang theo đầu heo đi xuống bếp.
"Chắc là đã vừa lòng rồi." Đồ te Lý cười nói.
"Vừa lòng là tốt rôi, vừa lòng là tốt rồi!" Thím Lý vui vẻ vô cùng, liên tục nói, sau đó lại suy nghĩ gì đó, hỏi: "Vậy nhà bên kia thấy con mình như thế nào?”
" Tôi nghĩ chắc cũng hài lòng." Ông đồ tể Lý nói: "Nếu không cũng sẽ không cho chúng ta đầu heo để mang về."
Ông làm nghề g.i.ế.c mổ lợn, tiền công được tính toán sòng phẳng, sau khi tính xong tiền công, một số người sẽ không cho thứ gì, nhưng có một số người vì lịch sự nên cho một ít lòng lợn, nhưng được cho đầu lợn như thế này thì là lân đầu tiên ông nhận được từ Quý Kiến Quân.
Mà điêu này cũng có thể cho thấy, người nhà họ Quý đối với Lý Trí rất hài lòng.
Thím Lý nói: "Vậy để tôi đi nói với chị Thái một tiếng."
Dù sao cũng là liên quan đến hôn nhân đại sự của đứa con trai nhỏ, cho nên phải làm càng sớm càng tốt, năm nay thì đã gần tết roi nên có thể không làm kịp, vậy chờ qua năm, ở tháng giêng cũng không tốt, tháng hai cũng không tốt, vậy thì chỉ có tháng ba. Tháng ba năm sau có thể tổ chức hôn sự được.
Mà nếu nhanh, thì chờ sang năm sau, bà ta cũng có thể có cháu trai hoặc cháu gái.
Thím Lý giao đầu heo cho hai cha con tự xử lý, vê phần cả nhà anh cả của bà ta đều đã ở trên thị trấn, hiện tại đã đến gần cuối năm, công việc làm ăn bận rộn vô cùng.
Bà ta muốn di tìm thím Thái, ai ngờ trên đường lại gặp thím Thái cũng đang ởi tới tìm bà ta. Hai chị em thân thiết vô cùng, còn cùng nhau di trở về.
'Người chị em à, tôi cũng không phải làm khó dễ gì với bà, người nhà họ Quý bên kia đối với Lý Trí của nhà bà khá hài lòng, nhưng không biết Lý Trí nhà bà có hài lòng với con bé Vân Vân nhà người ta không? Tới nhà ông đồ tể Lý, thím Thái cười nói.
Lời này xem như đã rõ ràng, thím Thái đã trực tiếp tặng cho bà ta một viên thuốc an thần. Tuy rằng đã đoán được việc người nhà họ Quý vừa lòng, nhưng lần này lại chính miệng của thím Thái nói thì chắc chắn là khẳng định rồi.
Và nếu như mẹ Quý bên kia không gợi ý thì thím Thái cũng sẽ không đi đến đây một chuyến. Thím Lý tươi cười rạng rỡ nói: "Chị cứ từ từ, để tôi kêu thằng con trai của mình ra, để chị nói chuyện với nó.'
Dứt lời liền gọi Lý Trí đi đến đây, nhìn thấy người đến là thím Thái, Lý Trí có chút ngại ngùng, nhưng mà anh ấy cũng sẽ không nói chuyện kiểu mập mờ: "Dạ thím, cháu không biết cô ấy nghĩ gì vê cháu, nhưng riêng cháu thì cháu cũng đã nghĩ đến việc chung sống với cô ấy.' "Thím biết là tính tình cháu rất tốt, nếu không làm sao thím dám làm mai cuộc hôn nhân này. Cháu cũng thấy đó, anh cả của cô ấy là Quý Kiến Quốc, anh hai đang có nghề lái xe là Quý Kiến Nghiệp, còn người đang làm thay giáo ở bên thành phố Giang Thủy là Quý Kiến Văn anh tư của cô ấy."
"Còn người đã cho cháu cái đầu heo đó, chính là anh ba của cô ấy, Quý Kiến Quân. Bởi vì trong nhà chỉ có mỗi cô công chúa ấy, cho nên không thể tránh khỏi việc được nuôi dưỡng thành một người có tình tính yếu ớt, hay cáu kỉnh. Chỉ mong hai cháu về sau cố gắng bao dung lẫn nhau là được." Thím Thái cười nói.
Tuy rằng danh tiếng của Quý Vân Vân ở trong thôn này cũng rất bình thường, trong mắt thím Thái tính tình có chút yếu ớt nhưng cũng có là gì, sau này ga cho người khác bản thân cũng phải ve nhà chồng sống tự khắc sẽ thay đổi thôi, có gì cần đáng lo nữa?
Vì bây giờ cuộc sống cũng đã khá giả hơn, nếu như ở trước kia thì đàn ông như Lý Trí thì có cả đám con gái trong thôn điêu đứng.
Thim yên tâm, cháu sẽ không để cho cô ấy phải chịu buồn tủi đâu. Lý Trí nghiêm túc nói. Thím Thái nghe vậy lại càng hài lòng, nếu không phải cháu của bà ấy năm nay chỉ mới mười sáu tuổi, còn rất nhỏ, bằng không bà ấy đã muốn gả cháu gái lớn của mình cho anh ấy rồi. Chỉ là đáng tiếc, gặp nhau không đúng lúc.
"Năm nay thì không kịp, có điều hai cháu có thể làm đính hôn trước, còn chưa nói đến tháng giêng, tháng hai, tháng ba, xem ngày nào tốt thì cưới người đưa về nhà, mọi người thấy sao?" Thím Thái nói.
"Cứ theo lời của chị nói đi!" Thím Thái cũng không ngờ là thím Lý lại có thể đồng ý nhanh như vậy.
"Vậy mấy ngày nay, Lý Trí cứ đến cùng Vân Vân liên lạc với nhau, rồi suy nghĩ cho kỹ. Dù thím là người làm mai mối, nhưng còn phải tùy thuộc vào hai dua, tuy thim la nguoi thich danh tiếng nên hiểu rõ cái gì, thím đều sẽ nói qua."
"Cuộc sống sau này là của hai người tụi cháu, cho nên trước khi đính hôn hãy suy nghĩ cho rõ ràng, nếu đã hiểu rõ rồi và muốn đi đến hôn nhân, thì cũng không được nghĩ cách rút lui. Nếu không đối với danh tiếng của cả hai nhà đều không tốt." Thím Thái nói.
"Dạ.' Lý Trí gật đầu.
"Bây giờ cũng đã cởi mở hơn rồi, cũng không giống như trước kia, nếu thích thì đợi chờ sau khi g.i.ế.c lợn xong, hai đứa cùng nhau đi đến thị trấn trên kia, hoặc lên huyện chơi cũng được, cùng nhau tìm hiểu lẫn nhau một chút. Thím Thái cười nói. Sau khi nói xong việc này, thím Thái liền nói tạm biệt rồi rời đi. Thím Lý muốn cắt một cái lỗ tai lợn tặng cho bà ấy, nhưng thím Thái không nhận, bà ấy nói chờ cho hai người tìm hiểu nhau rỡ, thật sự thành đôi thì khi ấy bà ấy nhận quà cũng không muộn. Trong ánh mắt của những người đó, đều hiện lên chút ý cười.