"Đập chứa nước này cũng phải sửa một chút mới xong." Bác Hứa châm điếu thuốc nói với Quý Kiến Quân.
"Vâng cháu biết, có điêu sửa đập chứa nước cũng không phải việc nhỏ, đến lúc đó còn phải phiên bác Hứa giúp cháu tìm một vài thanh niên ở thôn Đại 0a Quý Kiến Quân nói với ông ấy.
Bác Hứa nói: Cái này cháu yên tâm, chỉ cần có tiên cầm thì bọn họ đều sẽ làm."
Tô An Bang vội hỏi: "Kiến Quân, tôi ở bên kia cũng có thể giới thiệu mấy thanh niên lại đây hỗ trợ, đều là người làm việc giỏi giang.
"Được, chờ khi sắp sửa chữa, mọi người đi gọi mấy người." Quý Kiến Quân gật đầu.
Đập chứa nước này xác thực là có chút cũ kỹ, anh cũng dự định năm nay sẽ trùng tu đập chứa nước này, có điều hiện tại anh chưa có tiền, hơn nữa cũng thực sự là đang vào mùa, chờ năm nay trở nên nhàn hạ, đến lúc đó anh cũng có tiên, đoàn người cũng rảnh rỗi, lại bắt đầu sửa đi.
Bởi vì khoảng cách đập chứa nước đến thôn Tô Gia cũng không gần, mỗi ngày lộ trình đều can đến một canh giờ, vì lẽ đó Quý Kiến Quân đã dứt khoát mua cho Tô An Bang một chiếc xe đạp hai tay, khá là cũ, có điều cũng còn dùng rất tốt.
Còn như bản thân Quý Kiến Quân thì sau mấy lân mua bán hàng, anh cũng có tiền mua một chiếc xe ba bánh mới.
Hết cách rồi, trong nhà một chiếc xe căn bản không đủ dùng, xe vận tải lớn thì Quý Kiến Nghiệp bên kia cần dùng để chở hàng, anh cũng chỉ có thể đi qua mượn Tô Tiến Đảng, cái xe kia của Tô Tiến Đảng vốn dĩ là anh mua, có điều sau đó Tô Tiến Đảng đưa tiền, xe tự nhiên cũng là của anh ta, hiện tại tốt rôi, chính anh lại mua một chiếc, chuyện gì cũng đều thuận tiện.
Vào lúc bọn anh đi ra ngoài thả cá, Tô Đan Hồng không những thêm nước linh tuyền vào trong thùng nước mà cũng thả vào đập chứa nước không ít nước linh tuyên, sau này lâu lâu lại thêm một lần, cá con kia khẳng định cũng có thể lớn lên tốt hơn. "Cá cá, cá cá." Lúc phải đi vê, Tê Te còn có chút không nỡ, vẫn nhìn vào đập chứa nước gọi cá.
"Lần sau lại để cha con mang con lại đây." Tô Đan Hồng chọc ghẹo.
Te Tề tuy rằng còn chưa biết nói nhiêu nhưng bé đã có thể nghe hiểu lời nói, biết ý của mẹ chính là còn có thể dẫn bé đến, bé liên hài lòng.
Còn vung vung tay cùng bác Hứa và Tô An Bang tỏ ý tạm biệt.
Một nhà ba người đã đi về trước.
Sau khi vê đến trong thôn còn gặp bác gái cả Lý, bác gái cả Lý ngay cả nhìn cũng không nhìn bọn họ một cái mà tự mình trở vê.
Tô Đan Hồng cùng Quý Kiến Quân cũng không coi là việc to tát.
Bọn họ đương nhiên biết bác gái cả Lý đây là làm gì, đây không phải là bởi vì bị Quý Kiến Quân từ chối sao, lần trước bà ấy muốn đến đây làm việc, Quý Kiến Quân nói không nhận người, hiện tại lại nhận người, rõ ràng không nể mặt bà ấy, cũng không muốn cho Kiến Hà nhà bà ấy làm việc.
Trở về nhà, sắc mặt của bác gái cả Lý đã không dễ nhìn. Me, mẹ bày gương mặt như này cho ai xem đây. Con thứ hai Quý Kiến Hà của bà ấy nói.
"Mới vừa gặp cả nhà Quý Kiến Quân kia, trong lòng buôn phiên." Bác gái cả Lý nói.
Quý Kiến Hà lên tiếng: "Vậy mẹ có mắng nó một trận không? Nó cũng quá không để mẹ vào trong mắt!"
Nếu không nhận người vậy thì bỏ đi, hiện tại đã nhận người, nhưng mẹ anh ta đi sang chào hỏi, Quý Kiến Quân lại không nể mặt mũi.
"Nó hiện tại rất giàu, sao cân phải để mẹ vào trong mắt!" Bác gái cả Lý hừ nói, vốn dĩ bà ấy cũng muốn đi qua cãi nhau âm ĩ, nhưng ngẫm lại vẫn cảm thấy nên bỏ đi, dù sao chồng bà ấy cùng với đứa lớn nhất còn ở bên kia làm việc.
Có điều trong lòng vẫn có một hơi không nuốt trôi.
"Đây là mùi gì, vợ của con đâu, hôm nay nó không rửa chuồng heo sao?" Bác gái cả Lý ngửi được mùi vị khó chịu, lập tức lên tiếng.
Năm nay bà ta nuôi hai con heo trong nhà, quanh năm suốt tháng mùi vị trong nhà đều rất khó ngửi, có điều vừa nghĩ tới giá thịt heo trên thị trường hiện tại nên bà ta cũng đồng ý nhịn xuống. Hơn nữa không chỉ có bà ta, năm nay không ít nhà trong thôn trong nhà đều nuôi, đều nuôi một hai con như vậy, hết cách rồi, ai kêu hiện tại thịt heo tăng giá nhiêu như vậy?
"Hôm nay trong người cô ấy không thoải mái, nói là chờ thoải mái lại dậy làm việc." Quý Kiến Hà nói.
Đứa con dâu này lại đang lười biếng!" Bác gái Lý lập tức mắng nói.
Sau đó lập tức đi qua gõ cửa, vợ Quý Kiến Hà đứng dậy một cách bất đắc dĩ, sau đó nói: 'Mẹ, mẹ đang làm gì thế, không phải là nghỉ ngơi một chút thôi sao?” Deu đã sắp ăn cơm trưa rồi cô còn nói nghỉ ngơi với tôi, cô nghĩ tôi là đứa dan hả? Lập tức đi dọn dẹp chuông heo, không phải thì bữa trưa cô cũng đừng ăn!" Bác gái cả Lý nói.
Không ăn thì không ăn, công việc tự mẹ đi làm đi! Vợ Quý Kiến Hà nói xong thì âm một tiếng đóng cửa lại.
Bác gái cả Lý sững sờ, chợt nổi giận: "Trời lật rôi, cô dám nói chuyện với tôi như vậy? Sau đó thì xông lên đứa con trai còn đang sững sờ nói: "Kiến Hà, đi vào dạy dỗ vợ con ngay, cả mẹ con cũng dám bất kính, nó đây là muốn không coi ai ra gì!"
Quý Kiến Hà vén tay áo lên đi vào, chuẩn bị muốn dạy dỗ vợ mình, có điêu vợ Kiến Hà hừ lạnh nói: "Dam đụng đến tôi một tý thử xem, tôi lập tức dám ly hôn với anh, sau đó ra ngoài tìm người khác!"
Một câu nói đã kiêm Quý Kiến Hà lại, nhưng anh ta vẫn nói: "Em nói em làm gì đây, mẹ bảo em làm chút việc thì làm sao? Em lại để cho mẹ xem sắc mặt!" " Tôi làm việc cũng không sao, nhưng tôi làm việc thế nào cũng phải có chỗ tốt chứ, không có chỗ tốt thì đừng mơ tôi làm!" Vợ Kiến Hà hừ nói.
"Làm sao không có chỗ tốt, đến lúc đó heo bán đều là tiên." Quý Kiến Hà một mặt biểu lộ em ngốc hả, nói.
Vợ anh ta nghe vậy trợn to mắt: "Đến lúc đó tiền có thể đến tay chúng ta sao?”
Chỉ có tiền vào trong tay cô ta vậy thì cô ta mới xem như có lợi, nếu như vào trong tay mẹ chồng cô ta vậy thì cô ta là đừng có mơ có một xu.
Lúc sau tết vê nhà mẹ đẻ, mẹ cô ta đã nói, nhất định phải tìm một cơ hội thích hợp náo loạn âm ï một lân, nếu không thì đừng nghĩ lấy được nửa đồng, còn phải mệt gần chết!
"Em nói cái gì vậy, tiên trong tay mẹ còn không phải là trong tay chúng ta sao?" Quý Kiến Hà không khỏi nói.
"Con khỉ, anh tìm mẹ lấy hai đồng đi, nói anh muốn đi mua mấy thứ ăn ngon trở về cho tôi ăn, anh xem mẹ có cho anh hay không!" Vợ Kiến Hà nói: "Thế nhưng trong tay chúng ta nếu có tiên, chúng ta muốn mua cái gì thì mua cái đó, anh xem tiên trong tay mẹ anh, cùng với tiền trong tay tôi có thể cùng một dạng sao?"
Quý Kiến Hà đều bị cô ta nói cho hồ đồ rồi, nói thẳng: "Vậy em muốn làm gì?"
"Em muốn chia tiền một con heo, chờ hai con heo này ra chuồng rồi, đến lúc đó phải có một con là của tôi với anh, không phải vậy tôi tuyệt đối không làm." Vợ Kiến Hà nói. "Vậy làm sao có thể, mẹ chắc chắn sẽ không đáp ứng." Quý Kiến Hà đối với tính cách của mẹ mình vẫn là hiểu rõ, nói.