trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 203

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Quý Kiến Xuyên nhìn trạng thái của cha anh ta cũng cười cười, biết vợ mình hiếu thuận nhưng cô ấy nghèo, hiện tại cũng coi như đã kiếm được tiên, mỗi tháng đều có tiền lương ổn định, nhưng cô ấy cũng khá tiết kiệm. Thế mà cha anh lúc này mới không gặp nửa tháng, người giống như mập hơn một chút, anh cũng biết cha anh ở lại trên núi sinh sống tốt hơn so

với ở trong nhà anh. Dù sao gia đình anh, một tuần cũng mới có thể ăn mặn một bữa, sở dĩ còn có thể mỗi ngày có trứng ăn, đó là bởi vì vợ anh tự mình nuôi mấy con gà, nếu không thì đến trứng gà cũng không có để ăn.

Có điêu chuyện này cũng là chuyện không có cách giải quyết, chỉ chớp mắt, ba đứa con trong nhà đã lớn rồi, thời gian đó anh kết hôn sớm, sinh cũng tương đối gần, đứa thứ ba sinh xong, kế hoạch hoá gia đình cũng vừa mới nghiêm khắc ban ra, vì lẽ đó anh xem như là tránh thoát một kiếp.

Nhưng cho dù ba đứa vậy cũng là áp lực không nhỏ, đặc biệt thời kỳ deu gào khóc chờ cơm, vài mẫu ruộng của gia đình anh đều gieo lúa mì, deu do vợ anh quản, thu hoạch kỳ thực cũng vẫn được nhưng cũng không đủ ăn, còn phải đi mua một ít từ người trong thôn mới được.

Vài mẫu ruộng lúa mì, còn có khai khẩn một mảnh đất nhỏ trong sân sau nhà trông dưa trông rau, cùng với bốn con gà mái nuôi nhốt trong sân trước, chính là toàn bộ tài sản của anh.

Mà hiện tại mỗi tháng anh có thể có 35 đồng vào sổ, loại trừ tất cả các khoản chỉ tiêu, còn dư lại tiếp tục tiết kiệm, sau khi đứa con lớn nhất bắt đầu đến trường thì mỗi tháng cũng khoảng chừng mười đồng. Sau đó rất nhanh đứa thứ hai thứ ba cũng sắp đến tuổi đến trường, đến lúc đó tiền lương một tháng có thể còn lại bao nhiêu đây?

Vì lẽ đó mặc dù tháng ngày hiện tại trải qua vẫn tính là không tệ, nhưng vợ anh vẫn tiết kiệm, hằng năm lúc rừng cây ăn quả vào mùa, vợ anh cũng muốn lên giúp đỡ, tuy rằng tiền công không phải rất nhiêu, nhưng qua mấy tháng làm việc, bởi vì còn phải chú ý việc trong ruộng, cũng không thể mỗi ngày đều đến, vậy nên kiếm được không phải rất nhiều, nhưng cô ấy cũng có thể kiếm lời hai mươi, ba mươi đồng, chuyện này đối với cô ấy mà nói rất thỏa mãn. Kỳ thực lúc trước mỗi tháng anh còn có thể câm năm đồng đi sang cho mẹ anh, có điều hiện tại anh sẽ không câm sang, sau này mẹ anh già rôi anh cũng chăm sóc, nhưng hiện tại thì thôi, trong tay bà có tiên thì bà cũng sẽ không sống yên, vậy thì anh chăm sóc một nhà lớn nhỏ của anh tốt là được rồi.

Bận bịu thì đến ngày lấy chồng của Quý Vân Vân.

Việc kết hôn của Quý Vân Vân cùng Lý Trí là kết hôn vào lúc dâu tây rộ mùa, vào lúc này tuy rằng bận rộn có điêu mẹ Quý cũng bỏ việc xuống, thỉnh thoảng đều phải trở vê nhìn một chút chuẩn bi ra sao rồi.

Tô Đan Hồng không nhúng tay vào, cô muốn chăm sóc Nhân Nhân và Te Tê, bây giờ trong nhà và vườn trái cây mẹ Quý đều phải chăm lo, vậy nên cô sẽ chăm sóc Yên Nhi, thường ở bên trong vườn trái cây.

Phùng Phương Phương còn phải đi làm, Vân Lệ Lệ bên kia càng không can phải nói, đã đồng ý ngày tổ chức tiệc sẽ xin nghỉ trở vê nhưng cũng chỉ có thời gian một ngày, ai kêu ngày đó vừa vặn là thứ tư? Không trên cũng không dưới.

Vì vậy trong các chị em dâu còn thừa lại Quý Mẫu Đan. Có điêu Quý Mẫu Đan và Quý Vân Vân không hợp nhau, trên căn bản có thích nhau hay không.

Quý Vân Vân còn cùng bà nói: "Mấy người chị dâu này của con, chị dâu tư ở bên thành phố Giang Thủy mỗi ngày phải lên lớp, con cũng sẽ không nói, ba người khác thì không một người nào tốt, con đã sắp lấy chồng, các chị ấy vậy mà làm như không thấy như thết"

"Là mẹ con gả con gái lại cũng không phải chị dâu con gả con gái, con còn muốn như thế nào nữa? Hơn nữa con cho rằng các chị dâu con tại sao lại như vậy, còn không phải tự bản thân con làm ra sao?" Mẹ Quý mắng.

Quy Vân Vân một mặt không phục: "Hiện tại con sắp lấy chồng rồi, các chị ấy không nên tính toán với conl

"Con sắp lấy chồng thì con ghê gớm ư, hơn nữa cũng biết chính mình sắp lấy chồng nên hiểu chuyện một chút, con nếu như tiếp tục là tính tình này gả đi, vậy ngày tháng tốt đẹp sau này của con cũng còn lâu mới tới!" Mẹ Quý vốn dĩ cũng cố ý sắp xếp thời gian cùng cô ta ra ngoài mua sắm đồ đạc, nhưng đứa con gái này nói lời khiến bà tức giận, đã là lúc nào vẫn còn tính toán việc của các chị dâu. Tương lai nếu như nó bị chèn ép vậy thì chỗ dựa cho nó là mấy người anh kia, chứ không phải bà cùng chồng bà hai người cha mẹ này!

Bận bịu gần bảy, tám ngày thì Quý Vân Vân gả đi rồi.

Tiệc tổ chức ở thôn Đại Loan trong nhà Lý đồ tể, trong nhà Lý đồ tể cũng rất rộng rãi, xếp 15 bàn, dù sao Lý đồ tể trong thôn Đại Loan cũng là nhà giàu, bạn bè thân thích đều nhiều, hôn lễ này làm đến náo nhiệt.

Mấy người anh em Quý Kiến Quân cũng tranh thủ đi sang, Phùng Phương Phương cùng Quý Mẫu Đan, còn có Vân Lệ Lệ cũng đi sang, thế nhưng Tô Đan Hồng không đi, cô không thích dính líu đến việc của Vân Lệ Lệ, hơn nữa kiếm cớ cũng rành rành cô còn ba đứa nhỏ phải chăm sóc đây.

Có điều coi như cô không đi, nhiều người khác đi như vậy, cũng coi như là kiếm đủ mặt mũi cho Quý Vân Vân rồi.

Hơn nữa Quý Vân Vân kết hôn lân này, cô ta cũng kiếm được không ít, ngoại trừ đồ cưới mà cha Quý mẹ Quý cho ở bên ngoài, sau đó lại ngâm cho bao nhiêu Tô Đan Hồng không rõ ràng, nhưng Phùng Phương Phương và Quý Mẫu Đan còn có Vân Lệ Lệ, các nhà lại cho hai mươi đồng tiên.

Đây là Phùng Phương Phương nói, thương lượng cùng nhau cho.

Tuy rằng cùng cô em chồng này quan hệ không ra sao, có điều, cũng là hi vọng em ấy có thể có thể đứng vững gót chân ở bên nhà chồng kia, như vậy sau này cũng đỡ khóc lóc vê nhà mẹ đẻ gây thêm phiên phức cho bọn họ không phải sao?

Vậy là bốn nhà gộp lại thì có tám mươi đồng.

Bên cha Quý mẹ Quý kia, Tô Đan Hồng tính toán, ít mà nói thì cơ bản cũng có hai trăm đồng, cũng có thể ba trăm đồng.

Dù sao hiện tại mẹ Quý cũng có không ít thu nhập, trước mắt chính là mùa dâu tây ro trái, còn có dưa hấu tiếp theo đó, những thứ này đều là mẹ Quý đang xử lý, sẽ phân một nửa tiên cho cô thế nhưng còn lại cũng không ít. Có điều số tiền này nên xử lí thế nào, đó là chuyện của mẹ chồng cô, Tô Đan Hồng mặc kệ. Nhưng tóm lại là đem Quý Vân Vân gả đi.

Tô Đan Hồng vốn tưởng rằng Quý Vân Vân gả đi thì rất ít quay vê thế nhưng sau ba ngày lạy mặt, Quy Vân Vân cùng Lý Trí quay về, qua hai ngày nghỉ cuối tuân, vào thứ hai Quý Vân Vân đã tự mình vê nhà mẹ đẻ.

Nói hay là hỗ trợ, bởi vì hiện tại chính là lúc dâu tây vào mùa, cô ta đến hỗ trợ, ngược lại cô ta ở trong thị trấn nhàn rỗi cũng chỉ nhàn rỗi, chờ lúc Lý Trí nghỉ cô ta lại vê.

Mẹ Quý cảm thấy không được, nói cô ta: "Con vừa mới gả đi thì trở vê ở nhà mẹ đẻ, mặt mũi nhà chồng con để đâu? Mau, nhanh chóng, lẹ làng quay về nhà chông con đi, quét tước, giặt quân áo, làm cơm cho mẹ chồng!"

"Lúc con ở nhà mẹ đẻ cũng không làm, bằng cái gì mà gả chồng thì bắt con làm? Con ăn của nhà bà ta bao nhiêu cơm, con không làm!" Quy Vân Vân lập tức nói. Co ta chinh la tron tranh viec bên nhà chồng cho nên với về nhà mẹ đẻ, hơn nữa ở bên nhà chồng cô ta cũng không tiếp tục ở được nữa, trong nhà nuôi ba con heo, mỗi ngày mùi nồng nặc muốn chết, cô ta sắp bị hun đến c.h.ế.t rồi!

Con có còn một chút tự giác của người làm dâu hay không? Mấy người chị dâu của con có ai không cân làm việc, con lập gia đình rồi vẫn muốn làm tổ tông đúng khong? Mẹ Quý không nghĩ tới cô ta vẫn còn có loại ý nghĩ này, lập tức giận dữ.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 203