trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 218

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Te đã ăn no đi lên núi.

Sau đó hai anh em tròn mắt nhìn cha bọn chúng dạy dỗ người chú vô dụng kia, người chú kia bị đánh đến bò ra, chẳng qua cha hai đứa xách chú ấy liên tiếp tục đánh.

Anh ba, anh ba tha em, anh có cho em luyện cùng chỗ nào đâu, rõ ràng là anh đơn phương đánh eml" Quý Kiến Hà cầu xin tha thứ.

Quý Kiến Quân căn bản không phản hồi anh ta, trực tiếp cắm bao cát như cọc gỗ, luyện tập tàn nhẫn với anh ta, vừa luyện còn vừa nói với hai đứa con trai: "Thấy không, sau này lớn lên thì phải có bản lĩnh, nếu không thì chỉ có bị đánh giống như chú Kiến Hà của các con, các con có muốn bị đánh hay không?” "Không muốn!" Nhân Nhân lập tức nói.

"Không.' Tê Te đã có thể học nói, trực tiếp học theo anh trai của cậu bé hô.

"Vậy có muốn học với cha không?" Quý Kiến Quân nói, đánh thẳng một quyền vào bụng Quý Kiến Hà, Quý Kiến Hà ôm bụng ngã xuống. Nhân Nhân nhìn thấy có chút kích động, cha bé rất uy vũ, bé rất sùng bái!

Có điều cậu bé vẫn là lớn rồi, vậy nên chỉ học theo cha bé đi quyên, thế nhưng Te Te thì không giống, bé đi thẳng qua, nâng bàn chân nhỏ lên giãm lên mặt Quý Kiến Hà.

"Ôi, cháu nhỏ cháu làm gì vậy?" Quý Kiến Hà năm d.a.o ra bi thương nói.

"Đánh!" Tê Te hu hu nói, sau đó quả đ.ấ.m nhỏ đánh lên mặt anh ta.

Quý Kiến Hà bụm mặt, cảm giác mình không còn mặt mũi gặp người khác, đứa cháu nhỏ này cua anh ta dang danh anh tal Đối với chương trình học sáng sớm hôm nay, Nhân Nhân cùng Tầ Tê đều bày tỏ rất hài lòng, hai anh em còn do mồ hôi cả người.

Quý Kiến Quân còn chưa ăn sáng đã đi, hai anh em đã ăn một ít, hiện tại lại đói bụng, vì vậy hai anh em cùng với cha tắm rửa sạch sẽ, thay quân áo khác, đi qua ăn sáng.

"Thế nào?" Tô Đan Hồng hỏi. "Cha thật là lợi hại, đánh người khác nằm bò không đứng lên được!" Nhân Nhân nói, trong ánh mắt nhìn về phía cha bé mang theo sự sùng bái nồng dam.

" Đúng vậy." Tê Tê cũng gật đầu. "Vậy thì chạng vạng tối tiếp tục đi được không?" Tô Đan Hồng cười hỏi.

'Được al Hai anh em cùng nhau đáp lại.

Từ đây về sau, sự vui vẻ của hai anh em được xây dựng trên sự thống khổ của Quý Kiến Hà.

Quý Kiến Hà chỉ cảm thấy mỗi ngày mình đều sống trong nước sôi lửa bỏng, mùa táo chín, anh ta thậm chí vì tránh bị đánh mà xung phong nhận việc giúp đỡ hái táo, lân đầu anh ta cảm thấy lao động tươi đẹp như vậy.

Thế nhưng khiến anh ta tuyệt vọng chính là lúc Quý Kiến Quân không cho, để anh ta mỗi ngày lên núi bị đánh, bị đánh xong thì đi thẳng về là được.

Cuộc sống như thế kéo dài suốt một tháng, anh ta hoài nghi Quý Kiến Quân đánh anh ta đến nghiện rồi, nếu không phải vậy sẽ không vào lúc bận rộn như vậy, còn đặc biệt dành thời gian đánh anh ta, còn mang theo hai đứa con trai cùng nhau đánh anh ta.

Sau một tháng ròng rã bị đánh, anh ta lấy được phân tiền lương đầu tiên của anh ta, ba mươi đồng.

Nội tâm Quý Kiến Hà đau xót. Thế nhưng Tô Quyên lại cực kỳ vui vẻ, bảo anh ta tiếp tục duy trì.

"Em đến cùng là cân anh hay là cần tiên?” Quý Kiến Hà nhìn người phụ nữ không có lương tâm, chỉ lo xem ba tờ tiên, nói.

"Ít nói những thứ này có được không, ngày mai anh tiếp tục đi, em thấy một tháng qua anh rắn chắc hơn không ít” Tô Quyên nói.

"Đó là bởi vì cha anh còn chừa chút thịt cho anh ăn." Quý Kiến Hà hít mũi nói.

Mỗi buổi sáng anh ta còn chưa ăn cơm đã lên núi bị đánh, bị đánh xong vừa vặn đúng lúc cha anh ta từ vườn trái cây thứ nhất của chú anh ta ăn sáng xong trở vê.

Đồ ăn sáng của chú và thím của anh ta ở bên kia rõ ràng cực kỳ ngon, một số thời điểm còn có một quả trứng gà muối, hoặc là một phần dưa muối xào thịt, anh ta ăn rất thỏa mãn, thêm vào đó mỗi ngày bị đánh không ít, nhìn anh ta giống như thật sự cường tráng lên một chút?

Có điều anh ta lại không biết, đó là do Quý Kiến Quân trực tiếp để cha anh ta lấy tới, không phải vậy thì làm gì có chuyện cha anh ta đi trông nom anh ta, đã ra ở riêng rồi, vậy thì tự mình lo liệu đi. Thực ra bác cả Quý cũng nói với Kiến Quân không cân rồi, có điêu Quý Kiến Quân cười nói: "Để cậu ấy ăn ngon một chút, trước cứ điêu dưỡng, qua thời gian này thì để cậu ấy đi qua chuyển đá tu sửa đập chứa nước.

Vậy là bác cả Quý cũng không nói gì nữa, suy cho cùng cũng là con ruột của mình mà, tu sửa đập chứa nước, đó cũng không phải là công việc ít dùng sức, thế là để Quý Kiến Hà ăn sáng ngon, cũng chỉ có ăn sáng mà khí sắc của Quý Kiến Hà đã không tệ, khó trách mọi người đều nói cơm nhà anh nuôi người. Thời gian chỉ chớp mắt đã đến tháng mười, hoa quả của hai vườn trái cây đêu hái được gần hết, chỉ còn lại mấy cây hồng cuối cùng, những thứ đó để cha mẹ Quy đi làm là được.

Quý Kiến Quân đã bắt đầu triệu tập nhân công, anh cần thanh niên trai tráng đi tu sửa đập chứa nước giúp anh, thanh niên không lười biếng, một ngày một đồng tiên, một tháng ba mươi đồng tiền, hơn nữa bao một bữa trưal

Tin tức vừa ra, không ít đàn ông lực lưỡng dồn dập đến báo danh.

Cùng ở trong một thôn, người thế nào gốc rễ ra sao còn có thể không rõ ràng sao, Quý Kiến Quân trực tiếp chọn mười người thân thể rắn rỏi, những người khác thì để bọn họ quay về, nói sau đó lại cần thì tiếp tục mời. Những người kia nghe vậy có chút thất vọng, thế nhưng Quý Kiến Quân là người nào, đứng ở đó, ai dám đắc tội anh? Hơn nữa anh nói cũng rất êm tai, nói khoai lang năm nay tăng hai x so với năm trước, bảo bọn họ trở lại chăm sóc khoai lang, đến lúc thì chở lên trên núi.

Chớ xem thường hai xu, hơn nửa cân hai xu, năm cân chính là hai hào, hai mươi lăm cân chính là hai đồng, nếu có thể có năm trăm cân, vậy là hai mươi đồng, đây chính là không ít.

Bởi vì sản lượng khoai lang rất cao, tuy rằng đây là vụ mùa hè, so với vụ mùa xuân ít hơn, có điêu một mẫu cũng có thể có hơn ngàn cân, năm trăm mấy cân đã nhiêu hơn hai mươi đồng, hơn ngàn cân chính là bốn mươi đồng tiền nhai

Có vài nhà trông nhiều, mấy ngàn cân khoai lang thì dư ra bao nhiêu tiên?

Thế là vốn dĩ có chút ý kiến, được anh động viên như thế, vậy cũng chịu phục.

Dù sao Kiến Quân vẫn rất chăm sóc thôn của mình, chí ít ở ngoài thôn chuyển đến vậy thì giá vẫn là năm đồng, không tăng.

Phía sau có người tới hỏi, Quý Kiến Quân cười nói: "Giá tiền của tôi cũng đã không thấp, sở dĩ tăng hai xu, không phải đều là người trong cùng thôn của tôi sao, tôi mang bọn họ cùng nhau giàu lên.

Đúng đấy, ai kêu anh không phải cùng một thôn với Quý Kiến Quân, nếu như cùng một thôn với cậu ta, vậy cậu ta cũng tăng cho anh hai xu.

Đây chính là chỗ tốt khi cùng thôn với Quý Kiến Quân!

"Chú, cháu cũng có thể làm được !" Lại nói lúc này Quý Kiến Quân đuổi những người muốn tu sửa đập chứa nước này về, sau khi bảo bọn họ ngày mai đúng giờ đi sang bên kia chuyển đá vác xi măng thì muốn trở về nhà, có điều một thiếu niên gây gò gọi Quý Kiến Quân lại, còn nói với anh.

Quý Kiến Quân biết cậu bé, cười nói: Quy Phong, đứa nhóc này lông còn mọc chưa đủ, cháu có thể làm được cái gì, những thanh niên đó đều mệt đến quá sức.

Nếu không phải một tháng ba mươi đồng tiên lương không thấp, những thanh niên thô ráp này nhàn rỗi thì nhàn rỗi, bọn họ có lẽ sẽ không đi làm đâu. "Cháu được, cháu có thể làm rất nhiều việc, những tảng đá kia cháu cũng có thể chuyển!" Quý Phong vội vàng nói.

Đây là một đứa bé sống cùng với bà nội lớn tuổi, còn những người thân khác, lúc trước không lâu đổ bệnh đã không còn nữa.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 218