Tuy rằng con gái vẫn là con gái, nhưng giữa việc chưa lấy chồng và đã lập gia đình là một sự khác biệt rất lớn.
Mẹ Quý tức giận nên không muốn để ý đến nữa, Tô Đan Hồng cũng sẽ không quan tâm đến chuyện đó, hiện tại trời càng lúc càng lạnh, qua vài ngày nữa sẽ rất nhanh đến lập đông, cũng đã đến lúc được ăn sủi cảo.
Cô múc nước linh tuyền để ngâm cân tây, sau đó cô làm sủi cảo cần tây, sủi cảo thịt bò, sủi cảo thịt heo, tất cả đều là những món ăn sáng rất ngon và bổ dưỡng.
Quý Vân Vân thì đang ở trong thị trấn, chờ mẹ mình có thể đem đến đây mấy rổ trứng gà, còn có vài thứ trái cây của anh ba, cô ta cũng biết, chỉ cần mẹ đã lên tiếng, thì anh ba cũng không dám cãi lại nửa lời.
Hơn nữa, đây là mang đến cho cô ta ăn, vì cô ta đang mang thai cho nên phải được ăn nhiều một chút, chỉ là không ngờ tới, cô ta cứ chờ đợi mãi, mà sao vẫn chẳng thấy mẹ cô ta đến nhỉ?
Trứng gà cô ta muốn ăn thì cũng có thể tự mua, gà cũng vậy, tiên lương của Lý Trí đều đưa hết cho cô ta giữ, chỉ để lại một ít để anh ấy dùng, bởi vì anh ấy còn phải đi dạy học, cho nên chủ yếu là cô ta phải tự lo cho bản thân mình, dù muốn ăn gì cũng phải tự cô ta đi mua, đây là điêu khiến cô ta không muốn.
Vì cô ta đã tiết kiệm được một khoản tiền, vậy thì sau này đã có thể mua một căn nhà cho chính mình rồi, hiện tại thì phải ở nơi này, căn nhà này cũng chỉ rộng được hai mươi mét vuông, rất chật chội.
Vì thế cô ta muốn mẹ mình mang cho mình một ít trứng gà, như vậy thì, cô ta đã có thể tiết kiệm được một ít tiền rồi.
Nhưng mà vì sao cô ta đã đợi lâu như vậy, thế mà vẫn chưa thấy mẹ cô ta đem đến cho cô ta cái gì?
Hôm nay khi Lý Trí trở về, cô ta lập tức nói với anh ấy: "Anh nghĩ xem cuối cùng thì mẹ em đang làm gì vậy? Rõ ràng bà ấy biết em đang mang thai, thế mà cho đến bây giờ vẫn chưa chịu đến thăm eml
"Chắc là mẹ chưa biết chuyện đó thôi." Lý Trí vừa sửa bài tập cho học sinh vừa nói.
Dạy học sinh lớp chín thì lương tuy cao, nhưng có rất nhiều việc phải làm, mỗi ngày anh ấy đều phải chấm bài tập cho đến tận mười một giờ, còn phải soạn thảo văn bản, công việc rất bận rộn.
"Sao lại không biết chứ, tháng trước anh ba đã đến đây, anh cũng nói với anh ấy, chẳng lẽ anh ấy trở về không nói cho mọi người biết sao!" Quý Vân Vân nói.
"Anh ba bây giờ cũng rất bận, còn đang tu sửa lại đập chứa nước, đâu có thời gian mà lo đến chuyện riêng này của em, anh nghĩ là có lẽ anh ấy cũng quên rồi." Lý Trí không quan tâm nói.
Em đang mang thai, chuyện lớn như vậy mà anh nói không có thời gian để lo đến em?" Quý Vân Vân nổi giận. Lý Trí vẫn kiên nhẫn nói: "Em bây giờ không có việc gì làm, nếu mẹ đã không đến vậy thì em cứ đến đó đi, ở đó vài ngày với mẹ cũng tốt, người ta thường nói phong thủy bên kia khá tốt để dưỡng thai."
Quý Vân Vân hừ một tiếng, nói: "Ai hiếm lạ gì ở đó mà quay vê, lân trước em và bà Tô Đan Hồng đã trở mặt nhau, chị ta cũng đã nói em không được đặt chân vào vườn trái cây nhà chị ta, em cũng không phải là loại người có da mặt dày mà đi đến đó!"
Lý Trí nhíu mày: "Anh thấy chị ba cũng không phải là loại người tính toán như vậy.
"Lý Trí, lời này của anh là có ý gì, nếu như Tô Đan Hồng không phải là loại người tính toán vậy chẳng lẽ là em đúng không?" Quý Vân Vân hở chút là giận, thanh âm cao vô cùng.
Lý Trí giải thích: 'Ý của anh không phải như vậy...
"Ý của anh không phải như vậy thì là ý gì, anh cả ngày đều đến trường, những ngày không có tiết của anh, vậy mà anh vẫn đến trường đợi. Anh có lo lắng đến cảm nhận của tôi không, chỉ có tôi một mình cùng với đứa nhỏ trong bụng này, anh có biết khi mang thai một đứa nhỏ nó khó khăn ra sao không?” Quý Vân Vân tức giận hỏi.
"Các em ấy đều đang học sinh lớp chín, năm sau sẽ bắt đầu thi chuyển cấp, bây giờ là thời gian cân phải nắm vững bài tập, anh là chủ nhiệm lớp nên phải ở trường quan sát tụi nhỏ, nếu như tụi nhỏ có vấn đề nào không hiểu thì vẫn có anh ở đó, để giúp đỡ." Lý Trí nhìn cô ta băng ánh mắt nghiêm túc. Chuyện này, lúc trước khi chúng ta kết hôn, anh cũng đã nói qua với em, cũng chính em đã nói em sẽ bao dung với anh chuyện đó mà.
Đây là nghe mà anh ấy yêu thích, phải nói là vô cùng thích, cũng vì quá bận rộn nên chuyện hôn nhân mới bị chậm trễ cho đến bây giờ, anh ấy cũng biết đây là khuyết điểm của mình, cho nên trước khi kết hôn, anh ấy cũng đã nói qua.
Đúng là anh đã nói, nhưng tôi đâu nghĩ anh sẽ vì công việc mà hoàn toàn bỏ mặc gia đình, không để ý tới"Quý Vân Vân cắn răng nói.
Ngày nào anh cũng đi đúng giờ, về đúng giấc, mỗi tháng đều giao tiền lương cho em, em thích cái g muốn mua cái gì, hay là thèm ăn thứ gì, cũng có thể đi mua. Hơn nữa vào cuối tuân, anh cũng đều gạt hết những công việc qua một bên, đặc biệt dành một ngày đó ở bên cạnh em, em còn muốn gì nữa?” Lý Trí nhìn co ta nói. "Một tuân có bảy ngày, anh dành năm ngày cho công việc, vì anh phải có trách nhiệm với công việc của mình, nhưng còn lại hai ngày, anh đều dành cho em hết chẳng phải sao, em muốn xem phim, anh sẽ cùng em xem, em muốn ăn gì anh cũng mua vê cho em ăn. Em muốn đi dạo phố, anh cũng cùng em đi ra ngoài, cho nên em nói anh không quan tâm đến em và cảm xúc của em, điều đó anh không chấp nhận." Anh vốn là thây giáo mà, xem như tôi nói không lại anhl Quý Vân Vân buồn bực nói.
Lý Trí nói: "Mẹ ở bên kia chưa qua đây có thể là do bận rộn quá, anh ba phải tu sửa lại đập chứa nước, dựa theo tính tình tốt bụng của anh ba, việc tu sửa lại đập chứa nước nặng như vậy, anh ấy cũng sẽ không bạc đãi người làm việc. Cho nên ngày thường sẽ bao phần cơm trưa đây đủ món, anh ấy từng nói phải biết đối xử với mọi người tốt một chút, cho nên mẹ không thể đến đây, có thể là do mẹ đang bận nấu cơm giúp anh ấy, vì vậy cũng rất bận."
Co đúng là như vậy không?” Quy Vân Vân nói.
"Sao có thể là giả được, nhưng mà mẹ ở bên đó rất bận, em cũng có thể trở vê thăm mẹ, thuận tiện nói cho mẹ biết tin vui này, cũng không thể để chuyện mang thai của em mà chẳng có ai biết được tin tức gì." Lý Trí nói.
"Em đã nói không trở về là không trở về, tết năm nay em cũng sẽ không vê!" Qúy Vân Vân ngang bướng nói.
Lý Trí nghe vậy chỉ biết lắc đầu, tiếp tục sửa bài tập.
Quý Vân Vân lại hỏi: " Nhưng mà nếu vài ngày sau mẹ lại không đến nữa thì sao?"
"Nếu mẹ vẫn không đến, vậy thì chỉ có thể nói mẹ đang giận em, cho nên em cũng đừng nghĩ đến việc mẹ có thể đem trứng gà tặng cho em. Lý Trí nói thẳng.
Tại sao mẹ lại giận em? Quý Vân Vân nghe vậy, lập tức hỏi. 'Vì em mang thai, có tin vui mà không biết quay về báo cho mọi người biết, chuyện anh ba quên là một chuyện, em không trở về nói với mọi người là một chuyện khác. Lý Trí hờ hững đáp.
"Cái này còn không phải do Tô Đan Hồng sao, vì thế em mới không trở về, nếu không vì chị ta, em đã sớm trở về rôi!" Quý Vân Vân nghiến răng nói.
Lý Trí nhíu mày, không nói thêm gì nữa, chợt anh ấy nghe vợ của mình mắng: "Đó chính là yêu tính hại người, không có giây phut nao ma khong dua ra những chuyện nhảm nhí, từ ngày chị ta gả vào trong nhà, khiến mẹ của em, còn có anh ba của em đều cảm thấy em không còn là đứa em gái năm nào nữal"
Lý Trì nhìn cô ta, tiếp tục cúi đầu sửa bài tập, nói: "Anh vẫn còn có thể nuôi em được, nên em cũng không cần phải nhớ thương món này vật nọ ở nhà mẹ ruột, em muốn ăn cái gì thì tự mình mua là được, tiên lương của anh cũng đủ để cho em tha hồ ăn thịt và trứng."