trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 238

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Quý Kiến Quân.

Quý Kiến Quân nói: "Được ạ, năm nay liên chuyển vườn trái cây của nhà bác Thái qua."

Vốn dĩ anh cũng đang tính toán, còn cố ky thì không có, đỉnh núi nhà bác anh cũng nhận thâu thì người khác đương nhiên không có vấn đề gì.

Chỉ là cách nói này của mẹ Quý trở nên có chút khuếch đại mà thôi.

Nhưng đó là đối với người ngoài, đối với con trai của mình, mẹ Quý tự nhiên là sẽ không giữ lại, nói: "Nhà lão Mã bên kia, Kiến Quân con tạm thời đừng quản bọn họ, chờ bọn họ tới cửa rồi nói."

"Vâng, con biết rồi" Quý Kiến Quân gật đầu.

"Đứa con cả Triển Quốc nhà lão Mã kia làm việc không tôi, nếu như nó muốn thì có thể thuê nó thử. Mẹ Quý còn nói thêm.

Đều là cùng một thôn, ai làm việc như thế nào, ai làm việc không được, trước kia lúc còn làm việc chung với đại đội đã nhìn thấy rõ ràng, hơn nữa cùng một thôn còn có thể có bí mật gì? "Thái Triển Quốc là người không tôi. Quý Kiến Quân gật đầu nói: Nhưng mà nhân lực cũng không đủ mấy, mẹ đi xem, có thể tìm thêm mấy người nữa hay không.

Mẹ Quý nghe vậy liền nói: "Vậy hiện tại tiên lương tính thế nào?” "Mới thuê thì trước nửa năm một tháng 35 đồng, xem như thử việc, nếu là sáu tháng cuối năm có thể chuyển chính thức, đến lúc đó tiên lương sẽ giống như mọi người, đều 40 đồng. Quý Kiến Quân nói.

Vào sau thì đương nhiên là phải thấp hơn người đến trước. "Được.' Mẹ Quý gật đầu. Tuy rang lathap, nhung 35 d6ng tiên công so với làm việc trong xưởng quân áo thì cao hơn mười đồng, chỗ nào thấp cơ? Nhưng mà nghe nói hiện tại trong xưởng cũng tăng lương, nhưng cũng chỉ hai mươi ba đồng.

Quý Kiến Quân trở vê liền nói với vợ chuyện năm nay tiếp nhận ngọn núi thứ ba.

Tô Đan Hồng nghe vậy cười nói: "Ông chủ, anh đây là muốn nhận thâu hết núi ở đây ư?”

"Nếu như có bản lĩnh này, anh nhận thầu được cũng sẽ nhận hết, vợ yêu, em cảm thấy thế nào?” Quý Kiến Quân cười hỏi. "Hiện tại những cái đỉnh núi đó đều trụi lủi, hoàn toàn không có mỹ quan gì, không giống hai cái đỉnh núi trước của chúng ta, tất cả đều xanh um tươi tốt, nếu như đây đều thành rừng cây ăn quả nhà chúng ta thì tất nhiên không thể tốt hơn" Tô Đan Hồng cũng rất lớn gan, đừng nhìn cô là phụ nữ nhưng dã tâm trong lòng cô lại không nhỏ.

Mà khu vực này đều như thế này, bởi vì mấy năm trước vận động, những cây cối kia đều bị chặt hết đem đi luyện thép, chặt quá nghiêm trọng, đến mức hiện tại không có nổi một ngọn cỏ.

Cũng chính là trong tay cô có linh tuyền tương trợ, bằng không nào dám đảm nhiệm nhiều việc như thế này?

"Chỉ là lúc này muốn thuê bao nhiêu người?" Tô Đan Hồng hỏi. "Tạm thời trước mắt không thuê nhiêu, hai đỉnh núi chỉ thuê 4 người phụ trách tưới nước. Quý Kiến Quân cũng có suy tính, nói. Hai đỉnh núi này tạm thời làm vườn trái cây, còn có nuôi gia súc hay không thì từ nhìn xem thử, bởi vì hiện tại trại gà ở đỉnh núi thứ nhất và thứ hai đã đủ tiêu thụ, đương nhiên, thỉnh thoảng sẽ thiếu, nhưng năm nay đập chứa nước bên kia của hắn cũng muốn nuôi thêm vịt cùng sơn dương. Sơn dương ở vườn trái cây đầu tiên cũng nuồi một ít, nhưng mà không nhiều lắm, năm nay đập chứa nước kia thật ra có thể nuôi thêm một ít, bên kia cũng có không ít.

Năm nay vườn trái cây thứ hai heo cũng nuôi ít đi, chỉ bắt mười con tới nuôi mà thôi, heo con lên giá không ít, trước kia một con năm-sáu đồng, năm nay một con khoảng hai mươi đồng, tăng gấp mấy lần.

Nhưng mà người mua heo con cũng rất nhiều, phải nói là cung không đủ câu.

Năm nay người trong thôn đều cho rằng Quý Kiến Quân sẽ mua rất nhiều heo con, nhưng lại không nghĩ rằng anh chỉ mua mười con, vì thế liền sôi nổi hỏi anh.

Quý Kiến Quân cười cười, cũng không giấu diếm, liền nói anh đánh giá năm nay thịt heo sẽ giảm giá, lại có thể sẽ giảm không ít, vì thế liên không tính toán nuôi nhiều.

Năm trước thịt heo giá tăng tới bao nhiêu? Lúc ăn tết, một cân khoảng bốn đồng!

Đây quả thực là giá trên trời. Năm trước người nuôi heo phải nói là kiếm bon tiên, ví dụ như Quý Kiến Quân, năm trước 29 con heo béo kia, mỗi con đều phải hơn 300 cân, con nào cũng đều như con nào.

Một cân bán sỉ ba đồng, bán lẻ theo giá thị trường bên ngoài, trong thôn không ít người đều tính toán anh kiếm được bao nhiêu.

Cũng có người trực tiếp hỏi Quý Kiến Quân, nhưng mà Quý Kiến Quân liên cười cười, nói khấu trừ phí thì cũng không còn được bao nhiêu.

Có một số lãnh đạo cũ trong thôn liên hỏi anh, phí tổn giới kia có thể bao nhiêu? Cùng lắm là một con heo.

Quý Kiến Quân liền lấy bàn tính ra tính với bọn họ, còn đừng không tin, chi phí nhân công nuôi heo, trên núi bốn người, một người một tháng 35 đồng, bốn người một tháng chính là một trăm tư, một năm đã hơn 1000 đồng.

Đoàn người liên nói anh, bọn họ không chỉ chăn heo giúp anh, còn nuôi gà, 30 mẫu đất kia cũng là bọn họ quản.

Nuôi gà thì thôi, Quý Kiến Quân liên nói những cái đồ trong đất kia, đó chính là tăng thêm chút chủng loại đô bán trong cửa hàng ở thành phố Đại Học cho anh, kiếm không được bao nhiêu tiên, bọn họ chính là kiếm ăn trong đất, còn có thể không rõ ràng hay sao?

Còn có người nói tiên thu khoai lang dau, khoai lang mua ha va khoai lang mùa đông, đó cũng phải chi tiêu rất nhiều, tặng đồ ra ngoài như ăn tết, ăn lễ. Nhưng đâu phải chỉ có ăn tết một lần, một năm có bao nhiêu cái tết bao nhiêu cái lễ?

Đừng tưởng rằng đàn ông không biết khóc than, anh cũng biết, hơn nữa còn khiến đám người không còn lời nào để nói. Dù sao năm nay ăn tết, Quý Kiến Quân liên tặng người già trong thôn gạo và mì, trong thôn tổng cộng có mười bốn người già từ 65 tuổi trở lên, anh lái xe đi từng nhà đưa, mỗi người già là 30 cân gạo trắng bóc, 50 cân bột mì loại tốt nhất, ba cân trứng gà, một miếng thịt mỡ nặng một cân, còn có một con cá béo ở đập chứa nước của anh, đúng rôi, còn có một bao đường đỏ hai cân.

Trong thôn mười bốn người già, mỗi một nhà đều được đưa đến.

Mặt khác không nói, chỉ nói riêng cái chi tiêu này cũng tốn không ít.

Cho nên thanh danh của Quý Kiến Quân ở trong thôn đó là không cần phải nói, đặc biệt là những người già có được chỗ tốt kia, bọn họ liên nghe không được người trong thôn nói Quý Kiến Quân không tốt. Lân trước bác gái Lý đi ra ngoài nói xấu anh, liền có một bà bác trực tiếp chửi lại, bà ấy là một người hiếu thuận, gả đi rồi, Kiến Quân cho nhà mẹ đẻ tuổi già cô đơn của bà ấy nhiều đồ vật như vậy, bà ấy nào có thể trơ mắt nhìn bác gái Lý làm ô uế thanh danh của Quý Kiến Quân?

Đối với những việc này, Tô Đan Hồng biết, cũng hiểu được đạo lý ân lon gạo, thù gánh gạo, nhưng đối với hành động của chông mình, cô cũng không có ý kiến.

Việc này là chồng cô lương thiện, muốn tích phúc cho gia đình, cô không có lý nào không ủng hộ. Còn những người nhận lễ kia có thể dân trở nên coi chuyện này là lẽ đương nhiên hay không thì cô không thèm để ý, cô cũng biết đây không ở trong phạm vi cân nhắc của chồng mình, chông cô là người vô cùng khoát đạt, cô tin rằng người đàn ông lương thiện sẽ không tôi.

Nhưng mà đừng nhìn Quý Kiến Quân hiện tại phát đạt, nhưng muốn làm cái chuyện gì, anh vẫn sẽ hỏi vợ mình trước, vợ anh nói được, anh mới có thể làm, nói không được, vậy anh sẽ không làm không chút do dự.

Cho nên Quý Kiến Quân từ chỗ vợ nghe được lời xác nhận chắc chắn, nói có thể nhận thâu, ngày hôm sau, anh liên tới nhà ông Thái bàn bạc.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 238