trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 239

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Bác trai Thái và bác gái Thái vốn dĩ đã chuẩn bị sẵn sàng từ sớm, còn tưởng Quý Kiến Quân khấu trừ đi phần thời gian ba năm nay bị bọn họ lãng phí. Có điều cũng giống như tiếp nhận đỉnh núi của bác cả Quý, Quý Kiến Quân vẫn dựa theo giá gốc mà lấy về, đồng thời còn mang theo thôn trưởng cùng đi kéo dài thời hạn nhận thầu, cũng giống với các đỉnh núi trước của anh, đều là 70 năm. Việc không ít, có điều có xe rất tiện, cũng trong thời gian một buổi sáng, cái đỉnh núi này chính là của nhà họ Quý anh. Khoảng cách đến đỉnh núi này cũng không xa, lúc trước sau khi vườn trái cây Quý Kiến Quân nhận thâu phát triển lên thì thôn trưởng đã hoạch định một mảnh, để cho bọn họ ở thật gân để học hỏi kinh nghiệm với Quý Kiến Quân, xem có thể làm được hay không.

Quý Kiến Quân thuê con trai cả Thái Triển Quốc của bác Thái, một tháng 35 đồng, hỏi anh ta có làm hay không.

Thái Triển Quốc gần như là đáp lại không cần do dự, bác gái Thái do dự một lát còn hỏi có thể để cho Triển Phi một chân hay không, không có gì bất ngờ xảy ra, Quý Kiến Quân đã từ chối.

Thái Triển Quốc là người làm được việc, Quý Kiến Quân mới chịu, còn Thái Triển Phi thì Quý Kiến Quân không muốn, còn chưa lập gia đình, tính tình thất thường, giống như Quý Kiến Hà mấy năm trước.

Có điều hiện tại Quý Kiến Hà cũng bị anh đè tính tình xuống rồi, hơn nữa nghe nói vợ em ấy đã có thai, em ấy hiện tại làm việc cũng rất tốt.

Ngoại trừ Thái Triển Quốc, Quý Kiến Quân còn gọi một người, cũng họ Quý, là thân thích ở bên ông nội Quý, nhưng là cách hơi xa, nhưng cũng coi như tộc nhân của nhà họ Quý, cùng một tổ tiên.

Gọi Quý Quang Tông, Quang Tông của quang tông diệu tổ. Cậu Quý Quang Tông này nói đến cũng có chút hiếm thấy, bởi vì ở trên cậu ấy có sáu người chị, mẹ cậu ấy tích đủ sức lực muốn có con trai nhưng vẫn không có, mãi cho đến cái thai thứ bảy, lúc này mới sinh ra đứa con trai này, vừa sinh ra thì gọi là Quý Quang Tông, y tứ quang tông diệu tổ.

Người có kinh nghiệm trong thôn, đều phỏng đoán tiểu tử này sợ là cũng sẽ bị làm hư, bình thường đều như vậy, phía trước đều là con gái, cuối cùng mới là con trai, đứa con trai này từ nhỏ cũng đã bị nuông chiều sinh hư.

Đừng nói quang tông, đến lúc đó đừng bôi đen tổ tông nhà họ Quý là tốt rồi.

Thế nhưng ngoài dự đoán của mọi người, Quý Quang Tông vậy mà lớn lên không có hư hỏng. Lúc cậu ấy còn rất nhỏ, chị cả chị hai đã lấy chồng, khi đó cậu bé còn nhỏ không hiểu chuyện. Chờ đến lúc chị ba chị tư cậu ấy lấy chồng, cậu ấy đã lớn hơn không ít, đã sáu, bảy tuổi, lúc đó cậu ấy nói với hai người anh rể kia nếu như dám bắt nạt chị cậu ay vậy thì cậu ấy sẽ đánh tới cửa, đập phá nhà bọn hol

Sau đó, chị ba chị tư cậu ấy cãi nhau tức đến mức quay về nhà, cậu ấy thật sự đã đánh tới cửa, còn nhỏ tuổi mà đã đập nát cửa nhà của chị ba chị tư cậu ấy. Chờ đến lúc chị năm chị sáu lấy chồng, khi đó cậu ấy đã mười một mười hai tuổi, đã hiểu được tâm quan trọng của đồ cưới, kiên định ép cha mẹ cậu ấy lấy ra không ít đồ cưới là của hồi môn cho các chị gả đi.

Cha mẹ cậu ấy như vậy cũng vì muốn giữ lại cho cậu ấy, thế nhưng cậu ấy đã nói cậu ấy không muốn, cậu ấy lớn rồi sẽ tự mình kiếm tiền. Lam chi nam chi sau cau ay cảm động đến mức ôm cậu ấy khóc.

Hiện tại Quý Quang Tông đã sắp hai mươi, tuy rằng còn chưa cưới vợ, nhưng người trong thôn hết sức coi trọng cậu ấy.

Bởi vì trong nhà cậu ấy có không ít ruộng đất, năm sáu mẫu, tất cả deu là một mình cậu ấy đang làm, đương nhiên cha mẹ cậu ấy thỉnh thoảng cũng sẽ giúp đỡ, thế nhưng tuổi của bọn họ đều không nhỏ.

Vì vậy trong tình huống bình thường, Quy Quang Tông không cho mẹ cậu ấy xuống ruộng mà để bà ở nhà nuôi gà, nuôi không ít gà, nhưng tích góp được một giỏ trứng thì cậu ay sẽ cam sang cho mấy người chị.

Còn mấy đứa cháu trai cháu gái của cậu ấy thì bọn chúng cũng đặc biệt yêu thích người cậu trẻ này.

Đúng là mấy người chị đã gả ra ngoài của cậu ấy lúc vừa mới phân ra thì thời gian đầu sẽ nhận lấy, nhưng sau đó thì không nhận nữa, hoặc nhận nhưng sẽ đem đi bán, câm tiên lén lút đưa cho mẹ đẻ bọn họ, để cho bà giữ cho em trai các cô ấy dùng khi cưới vợ.

Sau đó Quý Quang Tông biết được còn tức giận một lúc, có điều nhìn tháng ngày của mỗi gia đình các chị cậu ấy đều sinh sống tốt vậy nên mới không tiếp tục đưa, thế nhưng năm mới lễ Tết thì cậu ấy cũng sẽ mua một ít thịt heo đưa sang cho các chị, để cho nhà chồng các cô ấy biết, các cô ấy không phải không có nhà mẹ đẻ yêu thương, không phải có thể bắt nạt tùy ý.

Cũng chính bởi vì có người em trai này, sáu người chị đã gả ra ngoài của cậu ấy trải qua không tệ.

Điều này cũng làm mọi người cực kì cảm khái, sau đó thì chỗ tốt của việc có con trai trong nhà cũng thể hiện ra.

Lân này Quý Kiến Quân vốn dĩ không có ý định gọi Quy Quang Tông, nhưng là Quy Quang Tông tự đề cử chính mình với anh, hỏi có thiếu người hay không, cậu ấy có thể làm việc.

Quý Kiến Quân nở nụ cười: "Thiếu người thì thiếu người, nhưng bác anh năm nay đã 55 tuổi, trong nhà cũng không thiếu ruộng đất, em làm việc cho anh, ruộng trong nhà xử lý như thế nào đây?"

"Vài mẫu ruộng trong nhà em dự định đều gieo khoai lang và lúa mạch, những thứ này đều không khó, phần lớn thời gian em có thể làm việc cho anhil" Quy Quang Tông nói với anh một cách rất tự tin.

Năm nay cậu ấy mới 20 tuổi, chính là lúc đang vô cùng hăng hái.

"Được, tính em một người. Quý Kiến Quân đáp lại.

Cám ơn anh bal Quý Quang Tông cũng nhếch miệng nở nụ cười.

"Tiểu tử em, thế mà sắp có thể lấy vợ rồi. Quý Kiến Quân đập bả vai cậu ấy nói, Quý Quang Tông lớn lên rất cao to, 20 tuổi nhưng cũng gân đến 1 mét 8, trên thực tế tương đối cao lớn hơn so với một nhóm người bọn họ.

Có điều nghĩ cũng biết, cha mẹ cậu ấy chỉ có mỗi cục cưng là cậu ấy, dù cho chính mình không nỡ ăn thì cũng sẽ không để cho cậu ấy bị đói.

"Vẫn còn sớm, chờ 25 lại nói đi." Quý Quang Tông không thèm để ý nói.

"Công việc của anh cũng không dễ làm, mỗi ngày đều phải gánh không ít nước lên núi, vì đã thuê hai người là em cùng Thái Triển Quốc, tiền lương hiện tại đều là 35 đồng, nửa năm sau nếu như còn làm tiếp thì cũng giống như mọi người, 40 đồng." Quý Kiến Quân nói với cậu ấy.

'Vâng!" Quý Quang Tông đáp lại, hỏi anh: "Co muốn tranh thủ xây cho xong nông trại gà hay không?” Cái này sau hãy nói đi, còn chưa biết có cần nuôi hay không đây." Quý Kiến Quân nói. "Lần trước em đến hỗ trợ trong vườn trái cây cũng nhìn thấy trại gà trên núi của anh ba kia, xây không lớn, nếu còn không nuôi thì đủ bán sao?” Quý Quang Tông nghe vậy, ngẩng người nói. "Nông trại gà làm nhỏ một chút dễ quản lý, khử trùng gì đó cũng dễ dàng, lớn hơn thì khó quản lý tốt" Quý Kiến Quân nói: "Có điều bây giờ hẳn cần làm một cái, xác thực có chút không đủ bán nhưng bây giờ tạm thời chưa cân nhắc tới, trước tiên cứ trông cây ăn quả sống được rồi lại nói. Lân này tuy chỉ thuê hai người nhưng bởi vì trong thời gian ngắn vườn trái cây thứ nhất và thứ hai còn chưa quá bận, vậy nên Quý Kiến Quân thi hành điều người từ núi này sang núi kia, điêu nhân công từ hai vườn trái cây cũ đến đào ra quả giống cũ, sau đó lại trồng xuống quả giống mới.

Lân này Quý Kiến Quân chú trọng trông anh đào, một nửa đều là cây anh đào, còn lại mới là các cây ăn quả khác.

Hết cách rồi, ai kêu anh đào vẫn bán tốt nhất, trên cơ bản đều vừa lên kệ đã bị tranh mua, đặc biệt là một hai năm này đến thành phố Đại Học kia, giá thị trường cực kỳ tốt.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 239