nửa.
Liên tục bận bịu đến thời điểm cuối tháng ba, vườn trái cây thứ ba mới coi như hết bận, tiếp theo là để hai người Thái Triển Quốc và Quý Quang Tông đi tưới nước bón phân, những việc còn lại thì Quý Kiến Quân hiện tại không dự định làm.
Hồi đâu năm, Quý Kiến Quân đã đi chở về một nhóm cá con mới, trực tiếp thả vào trong đập chứa nước, cá năm ngoái còn có một ít cá lớn đang ở bên trong thì không mò bắt triệt để, vì Quý Kiến Quân dự định một năm bốn mùa đều có cá bán, thường xuyên đi mò bắt, không dự định làm sạch đập chứa nước, mò được cá nhỏ thì thả đi tiếp tục nuôi, mò được cá lớn thì bán, cứ tuần hoàn như vậy.
Mà ngoại trừ cá con, còn có dê và vịt.
Vịt trước cứ bắt về, bắt được năm mươi con vịt, để hai con vịt mẹ mang theo vịt con kiếm ăn trong đập chứa nước, dê thì đầu xuân mới bắt vê, bắt được hơn ba mươi con.
Trại dê với trại vịt đêu làm xong rồi, vào ở thì vừa vặn.
So với sự nhàn hạ năm ngoài thì năm nay bác Hứa và Tô An Bang khá bận rộn, vì mọi hoạt động cơ bản Quý Kiến Quân đều giao cho hai người bọn họ, còn Hứa Hà Sơn và Tô Trư Mao cũng bắt đầu bận rộn, vì ngay đầu năm nay, Quý Kiến Quân đặc biệt chạy một chuyến sang thành phố Đại Học, dùng tiền năm ngoài tích góp được mua một cửa hàng.
Nằm ngay ở mặt khác con đường của cửa hàng kia của anh, lúc trước mua cửa hàng của bác Cao bỏ ra năm ngàn đồng bạc, mà lúc này mới bao nhiêu năm đâu? Vậy mà tăng tận 1500 đồng.
Quý Kiến Quân bỏ ra 6500 đồng lúc này mới mua lại được cửa hàng mặt tiên đường kia, hơn nữa nơi ấy còn nhỏ hơn một chút so với cái của bác Cao.
Có điều Quý Kiến Quân cũng coi như thỏa mãn, vốn là chủ cửa hàng này định không bán, anh còn tính đi xa hơn chút đế mua nhưng không nghĩ tới hiện tại thay đổi chủ ý, giá tiền 6500 đồng xác thực là hơi cao, Quý Kiến Quân cũng trả giá, nhưng đối phương cắn chặt có c.h.ế.t cũng không đáp ứng.
Quý Kiến Quân cũng đồng ý, cùng ngày đã đem cửa hiệu mặt tiên đường sang tên.
Sau đó thì đi tìm người chỉnh trang cho cửa hàng này trước, sau đó cửa hàng mặt tiên đường vốn từ một nay biến thành hai cái.
Khoảng cách cách biệt một con đường, có điều lưu lượng người bên kia xác thực khá đông, vậy nên mắc thì mắc một chút nhưng anh cảm thấy tiền này tiêu đáng giá.
Mà hai người Tôn Đại Sơn và chị cả Hà cũng bị anh phân ra đến hai cửa hàng.
Lúc đón Tết năm nay Tôn Đại Sơn và chị cả Hà ve quê, bọn họ cũng tới chơi, Quý Kiến Quân đã tiết lộ qua với bọn họ, năm nay muốn mở tiếp một cửa hàng mặt tiền đường, hai người bọn họ mỗi người trông coi một cái, sau đó sẽ thuê hai người thành thật biết làm việc, bên Tôn Đại Sơn thuê một chàng trai, còn chị cả Hà bên này thì thuê một cô gái để tự bọn họ chọn người, chủ yếu là thành thật biết làm việc.
Dù sao trong cửa hàng của anh cũng có bán gà, còn cân giúp khách g.i.ế.c gà.
Mà thành thật cũng là tất nhiên, dù sao mỗi ngày trong cửa hàng đều cần kiểm kê thanh toán hàng hóa, không muốn tự tìm phiền toái cho mình thì người được tìm nhất định phải thành thật, không có những thói xấu không nên có.
Còn tiên công thì Tôn Đại Sơn và chị cả Hà deu nâng lên 40 đồng, hiện tại cho thêm mười đồng tiền ăn, còn hai lao động phổ thông thì một tháng 35 đồng.
35 đồng đặt trong thành phố Đại Học không cao lắm nhưng cũng là tiên lương phổ biến. Thuê một căn phòng tâm thường một chút một tháng đã gần ba, bốn đồng, tiên ăn hay gì đó mắc một chút đã mười lăm, mười sáu đồng, một tháng còn có thể còn lại khoảng 15 đồng. Có điều Quý Kiến Quân mua đều là loại cửa hàng mà người có thể ở kia, nhưng hiện tại Tôn Đại Sơn và chị cả Hà đều không ở trong cửa hàng, hai người đã chuyển vê trong tiểu khu của bọn họ vì lẽ đó mà hai lao động phổ thông kia đều ở trong cửa hàng, như vậy thì bớt được một khoản.
Vốn còn cho rằng Tôn Đại Sơn và chị cả Hà đi gọi những người khác, nhưng không nghĩ tới hai người này trực tiếp để cha Tôn và mẹ Tôn ra tay, có điều đúng là còn gọi một chàng trai thân thích trong nhà.
Cha Tôn mẹ Tôn tuy rằng không làm việc dựa vào con trai nuôi, nhung ky thuc hai nguoi van không tính là già, cha Tôn lớn tuổi hơn chút, năm nay 58, mẹ Tôn 57 nhưng hai người cũng không tính là quá già.
Hai người đi qua hỗ trợ bên Tôn Đại Sơn, còn chàng trai thân thích kia thì đến hỗ trợ trong cửa hàng của chị cả Hà.
Chàng trai này năm nay 19, là cháu ruột bên nhà mẹ đẻ chị cả Hà, đáng tin, hơn nữa hai vợ chồng cẩn thận lắm, dù sao bọn họ còn thiếu Quý Kiến Quân ba ngàn đồng, mà thiếu đâu chỉ là tiên, còn có một ân huệ lớn.
Bọn họ làm sao mà tìm người tùy tiện đây? Kiến Quân cũng nhìn qua, cha Tôn mẹ Tôn thì không tính, trông cửa hàng cũng có thể, g.i.ế.c gà gì đó thì có thể để Tôn Đại Sơn làm, hơn nữa hai người họ chỉ kết toán tiên lương của một người, Quý Kiến Quân không cảm thấy thiệt thòi.
Còn cháu trai lớn Hà Hữu Tài của chị cả Hà, cũng là dạng người khá giản dị, tay chân khá thô ráp, rõ ràng là đã làm quen việc nặng.
Mà bắt đầu từ năm nay, thời gian kinh doanh của cửa hàng cũng thay đổi.
Trước đây cố định thời gian mở cửa là khoảng sáu giờ rưỡi sáng, buổi tối gân như giờ đó thì đóng cửa, hiện tại Tôn Đại Sơn và chị cả Hà đều tự kéo dài thời gian, đem cửa hàng mở tới khoảng chín giờ rưỡi tối mới đóng cửa.
Ngày thứ hai cũng khoảng sáu giờ đã mở cửa buôn bán, hai vợ chồng đều rất liều.
Quý Kiến Quân dự định năm nay xem lợi nhuận, nếu như tốt, sang năm để hai người bọn họ cầm nhiều thêm một ít, dù sao hai vợ chồng này thật sự rất liều, anh nhìn cũng rất hài lòng, không uổng công giúp hai vợ chông bọn họ mua cái nhà kia. Tuy rằng chỉ có tám mươi mét vuông nhưng qua một năm đã sắp tăng tới 100 đồng, đây chính là gián tiếp kiếm một trăm đồng cho bọn họ.
Hơn nữa đặt trong hoàn cảnh hiện tại mà nói cũng không nhất định có thể mua được.
Mà đầu năm nay hai vợ chồng đã mang theo hai người già còn có ba đứa nhỏ trong nhà, tất cả đều đón đến thành phố Đại Học.
Bảy người ở trong căn nhà tám mươi mét vuông, kỳ thực có chút chen chúc.
Dù sao cũng là hai phòng ngủ một phòng khách, hai vợ chồng bọn họ cùng con gái nhỏ ngủ chung một phòng, hai người già ngủ một phòng, còn hai đứa con trai thì ngả lưng ngay tại phòng khách.
Chen thì có chút chen, có điều rõ ràng là Tôn Đại Sơn và chị cả Hà đều đặc biệt thỏa mãn với cuộc sống hiện tại của bọn họ, đặc biệt là đối với công việc mà bọn họ đang làm, cũng đầu tư vào đó trách nhiệm rất lớn.
Tiên lương của hai vợ chồng hiện tại đều 40 đồng, hơn nữa cha Tôn mẹ Tôn kết toán tiền lương một người là 35 đồng, một tháng thu vào hơn 100 đồng, thế nhưng bọn họ không can đặc biệt chi ra tiên thuê phòng, sinh hoạt phí còn có tiên điện nước v. v... bình thường, qua một tháng tiêu phí khoảng năm mươi đồng là cao, trong đó đồ dùng học tập cùng tư liệu v. v... của đám nhỏ trong nhà vẫn chiếm một ít, bằng không thì bốn mươi đồng cũng có thể sinh hoạt.
Như vậy một tháng có thể tiết kiệm được không ít.
Còn cháu trai lớn Hà Hữu Tài của chị cả Hà nghe nói một tháng đưa năm đồng tiền sinh hoạt phí, ăn cùng với nhà cô cậu ta, còn ở thì ở trực tiếp bên trong cửa hàng, một tháng có thể giữ lại ba mươi đồng.