trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 251

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~6 phút

Chỉ là...

Quang Tông năm nay cũng hai mươi rồi nhỉ? Mẹ nó hẳn là sớm liên giúp nó tìm kiếm đối tượng rồi." Thím Dương nói.

Rốt cuộc cũng chỉ có đứa con trai này, chuyện mẹ Quang Tông bắt đầu tìm con dâu bà ấy cũng đoán ra được.

Chỉ có một con trai có chỗ tốt cũng có chỗ xấu, chỗ tốt là những thứ cha Quang Tông mẹ Quang Tông phấn đấu cả đời tích tụ được, đều là của anh ấy, chỗ xấu chính là, chuyện nuôi dưỡng cha me khi về già cũng sẽ rơi trên vai một mình anh ấy, gặp chuyện gì, cũng chỉ có thể tự mình quyết định, không có anh em giúp đỡ một chút. Nhưng đối với trong thôn mà nói, những người không là vấn đề gì, người trong thôn đều sẽ ra tay giúp đỡ.

So ra thì, chỗ tốt liên thấy được, cha mẹ Quang Tông cha mẹ nhưng đều là người chăm chỉ và tiết kiệm, vậy khẳng định sẽ có khoản tích tụ.

Đương nhiên thím Dương không phải coi trọng điểm này, chủ yếu vẫn là xem xem chàng trai kia có tốt không, còn vê tình hình gia đình chỉ là cái tiếp theo, chỉ là cha mẹ chồng tự có tiền, vậy cũng là thêm điều kiện không phải sao, bởi vì như này có thể giảm bớt rất nhiều áp lực cho Quy Quang Tông.

" Đúng là hai mươi rồi, mẹ cậu ấy cũng có chút gấp, nhưng cậu ấy nói với Kiến Quân, bây giờ còn sớm, không định kết hôn sớm như vậy, thế nào cũng phải hoãn lại ba năm, bây giờ Đại Nha mười lăm, nói như này cũng sớm chút, nhưng ba năm sau cô ấy chính là cô gái 18 tuổi, thời gian ba năm nói dài cũng không dài lắm, nhưng cũng là chuyện trong nháy mắt, cháu cảm giác mới sinh Nhân Nhân cùng Tề Tề không bao lâu, bây giờ hai anh em kia nhảy nhót khắp nơi rồi này." Tô Đan Hồng cười nói. Thím Dương cũng cười.

"Quang Tông cũng rất tốt." Một bên bác cả Dương nói như vậy. "Nếu không phải là tốt, cháu cũng không qua đây nói chuyện này, Đại Nha sớm hay muộn cũng là phải gả cho người ta, cho nên liên muốn hỏi một chút, xem có đồng ý hay không? Nếu là có, vậy cùng nhau nói rõ, còn vê hôn sự, vậy ba năm sau lại nói.' Tô Đan Hồng nói.

"Chờ Đại Nha trở ve thím sẽ nói với nó." Thím Dương gật đầu nói.

Chàng trai như Quý Quang Tông đích thực là phải xác định qua lại với anh ấy, đương nhiên, cháu gái cả bà ấy cũng không kém, cho nên Đan Hồng mới qua đây cũng muốn định quan hệ cho Quy Quang Tông.

Sau khi Tô Đan Hồng trở về, thím Dương liên nói chuyện này với bác cả Dương: "Quang Tông rất tốt, nhưng tôi xem Mã Tuệ không thể cho Đại Nha lấy chồng nhanh như vậy đâu."

Con dâu cả kia chỉ ước gì Đại Nha có thể gả trên trấn, gả cho kẻ có tiền, như vậy cũng có thể chăm sóc trong nhà một ít.

"18 tuổi cũng không nhỏ, đến lúc đó Quang Tông 23, lớn hơn Đại Nha năm tuổi, cũng biết chăm sóc người khác, gả qua thì nửa đời sau của Đại Nha đều không cần lo lắng, nếu ga lên trấn hoặc huyện thành, vậy cũng không chắc" Bác cả Dương nói.

Ông ta cũng biết ý của con dâu cả, nhưng tính của cháu gái cả hai vợ chồng bọn họ đều rõ ràng, quá thành thật, căn bản sẽ không chơi tâm cơ, như vậy gả đi ra ngoài làm sao để họ yên tâm được đây?

Vẫn là gả cho người trong thôn thì tốt hơn, hơn nữa bọn họ đều xem trọng chàng trai Quý Quang Tông kia, vê sau cũng không kém đi được, hoàn cảnh gia đình cũng đơn giản, rất thích hợp với cháu gái cả bọn họ. Dương Đại Nha mỗi tháng sẽ trở về một lần, buổi sáng giúp đỡ chị dâu hai nhà họ Tô từ sáng sớm đến lúc 9 giờ hơn mới có thể trở vê, bình thường từ trên trấn trở về gần như cần hơn một tiếng đồng hồ, bình thường trở vê đến thôn cũng gân hơn 10 giờ.

Luôn đợi gần tối ăn cơm tối xong, sau đó liên trở về trấn rồi. Tháng này Dương Đại Nha đã trở vê rôi, mặc quần áo mới mà chị dâu hai nhà họ Tô mua cho, tuy rằng ở cửa hàng là tương đối bận, nhưng nếu so sánh với trong thôn, vậy chắc chắn sẽ nhàn hơn rất nhiều, không cần đi dâm mưa dãi nắng, hơn nữa ở chỗ chị dâu hai nhà họ Tô ngày ăn ba bữa, cũng là ăn ngon, cho nên mấy năm nay Dương Đại Nha lớn hơn rất nhiều, đừng nhìn chỉ có mười lăm tuổi, nhưng đã sắp 1 mét 55 rôi, một vài người phụ nữ trong thôn cũng cao như vậy.

Nhưng cô ấy mới mười lăm, còn sẽ tiếp tục lớn lên, đến lúc đó sẽ không thấp hơn một mét sáu, cô gái 1 mét 6 xứng với một người đàn ông cao hơn 1 mét 8 như Quý Quang Tông, hơn nữa đàn ông hơn 1 mét 8, bọn họ còn thích chênh lệch chiêu cao như vậy, làm cho bọn họ cảm thấy được bảo vệ. Tuy rằng Tô Đan Hồng cũng không hiểu được loại cảm giác được bảo vệ này là thế nào. Dương Đại Nha trở vê, ngoài mang tiên ra, đương nhiên là tới chỗ ông bà của cô ấy.

Nhân tiện còn mang ba đồng tiên lại đây.

Thím Dương nói với cô ấy: "Không cần mang tiền lại đây, ông con và bà con tự có rồi, con đừng để bị mẹ con mắng." Dương Đại Nha nhấp miệng cười, nhỏ giọng nói: "Tiền này mẹ con không biết, bà chủ con từ tháng trước đã bắt đầu cho con 28 đồng tiên lương mỗi tháng rồi, nhưng vẫn chưa nói ra ngoài, bà chủ để con tự mình giữ một ít, con không có chỗ để, bà giữ cho con đi.

Nghe được lời này, thím Dương gật gật đâu: 'Vậy bà giữ cho con, chờ con gả chồng, đến lúc đó con mang đi theo làm của hôi môn!"

Nhìn cháu gái này của mình bây giờ càng nhìn càng vừa lòng, nhìn xem lớn lên thật tốt? Mặt thanh tú hơn các cô gái khác trong thôn, hơn nữa hai năm nay không cần xuống ruộng làm việc, hiện tại trắng lên không ít, tay chân cũng không thô ráp. Bà và ông đi mua chút thịt ăn, con còn sớm. Dương Đại Nha lắc đầu nói. Không còn sớm, năm nay đã mười lăm, lại qua ba năm liền mười tám, đến lúc đó cũng lấy chông được rồi." thím Dương nói.

Mỗi cô gái khi nói đến cái này đều sẽ có chút ngượng ngùng, Dương Đại Nha cũng như vậy, mặt hơi hơi đỏ lên.

Thím Dương cười nói: Đại Nha, con có biết Quý Quang Tông trong thôn chúng ta không?” "Biết." Dương Đại Nha nghe vậy sửng sốt, không rõ nguyên do gật gật đầu.

"Con cảm thấy cậu ấy thế nào?" thím Dương liên nói.

Sao bà lại nói cái này, con mới mười lăm thôi. Dương Đại Nha nghe liền hiểu, mặt liên đỏ.

"Biết mười lăm, bây giờ không phải là muốn làm rõ quan hệ qua lại trước sao? Con xem Quang Tông thế nào, thăng bé lớn hơn năm tuổi, tình hình trong nhà cũng là cực kỳ tốt, ông bà con đều rất xem trọng thăng bé, hơn nữa, đây cũng là thím Đan Hồng của con lại đây hỏi, bà và ông con đều cảm thấy rất tốt." thím Dương nói.

"Anh ấy, anh ấy đã rất già rồi: Dương Đại Nha yếu ớt nói.

"Rất già?" thím Dương liên cười: "Quang Tông chỉ lớn hơn con năm tuổi, nhưng thằng bé làm việc trên ruộng quanh năm, thật là bên ngoài già một chút, nhưng người như vậy chính là như vậy, sau này con xem, chờ thăng bé hơn ba mươi, thăng bé còn có thể là như thế này, không thay đổi lớn, lúc trước còn có người ghét bỏ chú Kiến Quân của con, nói chú ấy cũng già, bây giờ con xem chú ấy, nhiều năm như vậy vẫn là như vậy, Quang Tông cũng không khác chú ấy, ở tuổi tác hơn 20 tuổi này tương đối chịu thiệt, sau này tuổi lớn rồi, thằng bé sẽ có lợi đấy."

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 251