trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 289

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Thạch Đầu được Tô Đan Hồng

đưa về nhà làm khách.

Tới nhà cô mình, Thạch Đầu rất

vui vẻ, bởi vì nơi này có rất nhiều

bạn để chơi, hơn nữa còn có

mấy ngọn núi, đều là của cô nó

đấy!

"Anh Thạch Đâu tới rồi." Lúc Tề

Tề và cha thằng bé về nhà thì đã

thấy anh họ Thạch Đầu rồi.

"Ừm, anh muốn ở lại đây mấy

ngày." Thạch Dau nói.

"Được nha, ngày mai em muốn

cùng cha đi đập chứa nước, anh

có muốn đi cùng không?" Te Te mời.

"Có được không?" Mắt Thạch Đâu sáng lên.

Được, nhưng không được chạy lung tung." Quý Kiến Quân nói. "Cháu nhất định sẽ không chạy lung tung, cháu chỉ nhìn vịt nhìn dê thôi!" Thạch Đầu nói.

Thế là ngày thứ hai, Thạch Đầu cùng dượng đi đập chứa nước, còn có cả Nhân Nhân và Te Tề cùng đi nữa.

Ở đây vài ngày, Thạch Đầu chơi vô cùng vui vẻ, nhưng cũng chỉ ở năm ngày thì ba nó đã đón về rồi.

Trong mấy ngày này, mỗi ngày đều được ra ngoài chơi, ở chung một chỗ với Nhân Nhân và Te Te, chơi vui muốn điên lên luôn rồi.

Tô Đan Hồng cảm thấy Thạch Đầu bị chị dâu hai quản quá mức rồi, đứa trẻ còn nhỏ như vậy, không cho nó chơi đùa nhiều một chút thì lớn lên muốn chơi cũng không được, mỗi một độ tuổi thì nên làm những chuyện ở độ tuổi của mình, không nên quản quá nhiều.

Mấy ngày nay, mắt Thạch Đầu mỗi ngày đều sáng lấp lánh, đến tận khi phải vê vẫn còn rất vui vẻ, bảo còn muốn tới nữa.

Nhân Nhân và Te Te đều biểu hiện rất hoan nghênh, tính tình Thạch Đầu không tệ, bọn nó vẫn rat hoan nghenh thang be, mac dù Thạch Đâu ăn nhiều, ăn không ít bánh ngọt và điểm tâm.

Chị dâu hai Tô sẽ không làm những món này nên thăng bé rất ít khi được ăn, còn nếu muốn mua thì chị dâu hai Tô cũng không nỡ tiêu tiên do cũng không phải là rẻ.

Tô Đan Hồng thấy vậy nên làm nhiêu thêm mấy phần, lúc anh hai tới nhập hàng, cô dùng giấy dầu gói một ít để anh mang về cho Thạch Đầu.

Sang năm phải đi học rồi nên chị dâu hai Tô đã bắt đầu bảo Thạch Đầu tập đếm, tập viết tên của bản thân mỗi ngày, ở nhà dạy một số điều cơ bản trước, sang năm di học thì sẽ học và tiếp thu nhanh hơn.

Cô con làm bánh ngọt cho con.' Tô Tiến Đảng cầm về, đưa bánh ngọt cho con trai.

Thạch Đầu rất vui vẻ, nói: "Cô làm bánh ngọt hạt vừng rất ngonl

"Nếu con có thể học xong những gì mẹ giao thì mẹ sẽ cho con qua đó ở ba ngày!" Chị dâu hai Tô nói.

"Thật sao mẹ?" Thạch Đầu nhìn mẹ.

"Đương nhiên, mẹ lừa con khi nào chưa, nhưng mà phần chữ ghép, đếm số, tất cả đều phải học xong mới được. Chị dâu hai Tô nói.

Thạch Đầu gật đâu, bắt đầu chăm chỉ học tập.

Muốn học những cái này cũng không có gì, dù gì anh họ nó đã biết hết rồi, còn dặn nó quay lại để học cùng.

Tô Tiến Đảng bí mật nói với vợ anh: "Em cũng không cân phải thúc ép con nó quá.

"Em thúc ép hồi nào, chẳng phải là muốn để cho con học thêm một chút sao? Hiện tại, Nhân Nhân cũng đã biết rất nhiêu toán học rồi." Chị dâu hai Tô nói: 'Với lại, em còn đang trồng cậy Thạch Đầu tương lai học đại học đây này.

Không lên được đại học cũng không sao, học cấp ba xong là có thể giúp đỡ được rồi. Tô Tiến Đảng đối với con trai không có yêu câu gì.

"Ra chỗ khác đi." Chị dâu hai Tô đuổi.

Đàn ông đàn ang, còn không có ý định cho con trai lên đại học nữa chứ, có ai làm cha mà như vậy không.

'Anh đang định mở thêm cửa hàng, nhưng giờ chưa mở được, vê sau đợi Thạch Đầu lớn lên thì để cho con nó giúp đỡ một phần." Tô Tiến Đảng nói.

Đây là dự định của anh, đương nhiên là phải dựa trên điều kiện con trai không muốn đọc sách, nếu như muốn học thì cũng phải có vốn liếng chứ đúng không?

"Sau này hãng nói đi." Chị dâu hai Tô khoát tay nói, cô định bồi dưỡng cho con trai lên học đại học, vê chuyện cửa hàng thì cứ mở thôi, chỉ cần kinh doanh tốt thì việc kinh doanh sẽ không kém được.

Nói như hiện tại, ngoại trừ những chuyện phải chỉ tiêu thì tiền tiết kiệm cũng được bốn vạn rồi, với lại hiện tại lợi nhuận mỗi tháng đều tăng, tiên của cô đều cần phải tiết kiệm dân để con trai học đại học. "Kiến Quân bảo nếu anh có tiên thì mua thêm một cửa hàng.' Tô Tiến Đảng nói.

"Lại mua? Cửa hàng này người ta đều gọi Đại Nha tới giúp đỡ. Chị dâu hai Tô nghe vậy thì nói. "Kiến Quân nói như vậy đó, bảo anh đi thị trấn bên kia mua một cái, nếu không đủ tiền thì có thể mượn, không mở được thì cũng có thể thuê." Tô Tiến Đảng nói. "Thôi được rồi, trông coi cửa hàng này tốt là được rồi." Chị dâu hai Tô nói.

Lợi nhuận cửa hàng bây giờ rất tốt, nhất là năm nay.

Một tháng trừ đi các khoản phí thì có thể có hơn một trăm, gần hai trăm tiền lời, trước đó nhiều lắm chỉ có hơn một trăm đồng, bây giờ thì đã tăng không ít.

Nói đến chuyện này, may mắn lúc trước Tô Đan Hồng cho cô vay tiên nên có thể mua được cửa hàng luôn, mấy ngày nay tiền thuê nhà đã tăng cao, đã có không ít người tranh cãi với chủ thuê nhà, sự việc cũng khá ồn ào.

Nhà cô thì không có chuyện gì, bởi vì cửa hàng này là của nhà cô.

Với lại giá tiền của mấy năm trước cũng không bây giờ, lúc trước mua được cửa hàng này tốn hai vạn rưỡi, bây giờ nếu lại mua thì ít nhất cũng phải ba vạn rưỡi, với lại có khi khu vực còn không được tốt, diện tích cũng không lớn như xưa.

"Trong nhà còn muốn xây thêm phòng ở, đến lúc đó cũng cân một khoản tiền." Chị dâu hai Tô nói.

Tô Tiến Đảng thấy cô không muốn mua thì cũng không nhắc lại nữa.

Còn anh thì thật sự muốn mở thêm một cái, anh từng nói chuyện qua với ông Tần, anh cũng biết chuyện ông Tân mở cửa hàng thứ hai trong thị trấn, lân trước đi nhập hàng gặp qua ông Tần có nói chuyện với ông ấy, chuyện kinh doanh ở cửa hàng thứ hai cũng không tệ. Bây giờ, cửa hàng thứ nhất là do vợ ông, Trương Tuyết Lê và các con cùng trông coi, vê phần cửa hàng thứ hai do cha mẹ ông quản, lợi nhuận của hai cửa hàng mỗi tháng cũng rất cao, tiền vay để mua cửa hàng thứ hai cũng đã sớm trả xong.

Hiện tại lợi nhuận mỗi tháng của hai cửa hàng cộng lại cũng gân năm trăm đồng.

Lúc đó Quý Kiến Quân hỏi việc kinh doanh thế nào, ông Tần nói với anh, với người ngoài thì phải nói là nghèo, nhưng Quý Kiến Quân cũng chẳng cần phải làm vậy, anh có thể đoán lợi nhuận hằng tháng của người anh em này ít nhất cũng phải một vạn rưỡi trở lên!

Bất quá anh cũng không hỏi, câu hỏi này không dễ trả lời, hỏi cũng chẳng để làm gì.

Trong nhà, Tô Đan Hồng đang xem báo cáo tổng kết của Quý Kiến Quân, Quý Kiến Quân tính sổ sách đều tuân theo phong cách làm lính của anh, vừa xem là có thể hiểu ngay.

Lợi nhuận mỗi tháng của nhà cô, ở thời điểm bận rộn thì gân ba vạn, lúc bình thường thì ít hơn, khoảng hai vạn.

Lợi nhuận này sau khi trừ đi tiên lương thì vẫn là một khoản đáng kể.

Bất quá cho tới bây giờ, Quý Kiến Quân vẫn chưa đóng bốn vạn tiên phạt của Tường Tường, cũng chưa đăng ký hộ khẩu nữa.

Tô Đan Hồng nhắc: "Trước đi đăng ký hộ khẩu cho Tường Tường đi.

"Hả? Chuyện hộ khẩu để cuối năm bán heo đi, ngày mai anh và bọn Trư Mao đi mua xe. Quý Kiến Quân nói.

"Mua xe?" Tô Đan Hồng vô cùng kinh ngạc nhìn anh.

Quý Kiến Quân vội vàng nói: "Vợ à, không phải anh không tiết kiệm tiên mà nhà ta có nhiều cửa hàng, chỉ có một chiếc xe thì không đủ. Năm nay cần phải dùng xe rất nhiều, nhiều lân phải mượn của ông Tần nhưng ông Tân cũng có hai cửa hàng cân phải dùng rồi.

"Vậy anh mua xe lớn luôn đi, lân trước em có nghe nói đã nhập khẩu xe tải mui bạt loại lớn rồi." Tô Đan Hồng không phải muốn ngăn cản anh liên nói.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 289