Tô Đan Hồng không thích quản những sổ sách này của anh, đều do anh tự làm. "Vợ, ngày mai chúng ta g.i.ế.c mấy con dê bán đi?" Quý Kiến Quân nói. Anh tự xem mà làm. Tô Đan Hồng đi vào bưng ra trà hoa kim ngân, ngoài miệng nói, lại hỏi anh: "Thiếu tiên sao?" " Với điều kiện hiện tại của nhà cô, có lẽ không thiếu tiên, không chỉ không thiếu, hẳn là có không ít mới đúng. Nhưng nếu không thiếu tiền, sao lại bán dê chứ.
Năm nay anh dự định đi một chuyến, qua bên Bắc Kinh mở cửa hàng." Quý Kiến Quân liên nói ra sự sắp xếp của anh.
Tô Đan Hồng mỉm cười: "Thật sự muốn mở cửa hàng ở đó sao?
"Ừm”" Quý Kiến Quân gật đầu: "Đồ của chúng ta nếu vận chuyển qua Bắc Kinh, vậy khẳng định cũng không kém bao nhiêu.
“Chính là thời gian dài quá. Tô Đan Hồng nói, đi bằng tàu hỏa cũng phải mất bốn, năm ngày. "Lần trước nói chuyện với đồng đội của anh, cậu ta nói bên này chúng ta lại sửa một con đường đi thẳng đến bên Bắc Kinh, không cân đi lòng vòng nhiều nơi như vậy, nếu sửa xong, từ chỗ chúng ta đi qua bên kia, nhiều nhất chỉ mất hai ngày!" Quý Kiến Quân nói.
"Thật à?' Tô Đan Hồng kinh ngạc nói.
"Tin tức của tên kia vẫn đáng tin cậy.' Quý Kiến Quân gật đầu nói, lại dặn dò: " Nhưng vợ à em đừng nói ra ngoài, loại chuyện này chính là cơ mật.'
'Cơ mật mà anh ta còn nói cho anh biết? Hơn nữa làm sao anh ta biết được?" Tô Đan Hồng hỏi. "Nhà cậu ta ở trong tỉnh chúng ta có thế lực không nho” Quý Kiến Quân nói.
Tô Đan Hồng nghe vậy, gật gật đầu cũng không hỏi nhiều, lại dặn dò nói: "Nếu là như vậy, vậy ở Bắc Kinh mở một vài cửa hàng cũng không tệ, anh định mở mấy cái?"
"Nghe cha nuôi nói cửa hàng bên đó cũng không rẻ, một cái không tám chín nghìn sợ là không được." Quý Kiến Quân nói.
at vậy sao?" Tô Đan Hồng không nhịn được nói.
Tám chín nghìn đồng, theo giá cả hiện tại mà nói, số tiên này đều đủ để mua hai cửa hàng hơi nhỏ ở thành phố Đại Học bọn họ rồi.
"Không tính là đắt, nếu có thể làm được, cái này so với bên chúng ta kiếm được nhiều hơn." Quý Kiến Quân nói.
"Vậy còn thiếu bao nhiêu tiên?" Tô Đan Hồng hỏi.
"Ít nhất bốn nghìn đồng. Quý Kiến Quân nói.
"Không cần tiên chỗ em à?" Chỗ này của cô còn có không ít tiền, hiện tại tiên lương đều là Quý Kiến Quân đưa cho, mỗi tháng cô đều để một nghìn đồng dùng vào chi phí trong nhà, dùng không hết, vậy thì cất cho mình. Vì vậy, hiện tại cô có không ít trong tay.
"Không cần, em giữ lại để chi tiêu trong nhà là được. Quý Kiến Quân lắc đầu nói.
Ngày hôm sau Quý Kiến Quân g.i.ế.c dê đi bán.
Giết năm con dê đều lớn cũng rất béo, cân lên cũng trăm cân, nếu nuôi đến qua Tết vậy có thể lớn đến khoảng một trăm ba mươi cân.
Giá thịt dê vào mùa đông sẽ đắt hơn, bây giờ mùa hè, rẻ hơn rất nhiều, một cân một đồng năm, năm mới có thể tăng gân hai đồng, nhưng cũng vô cùng dễ bán.
Giết năm con dê, bị ông Tần và Tô Tiến Đảng mỗi người lấy đi nửa đầu, lại để cho bên Tiêu Đại Quân bán một con, còn lại liên trực tiếp chở đến bên thành phố Đại Học bán.
Năm con dê kiếm được một khoản nhỏ, chỉ là cũng chưa đủ, nhưng Quý Kiến Quân cũng không vội, sau khi g.i.ế.c năm con dê cũng không g.i.ế.c nữa, bởi vì không có lợi lắm, năm con vì đều lớn lên vô cùng mập map khỏe mạnh bị anh nhìn trúng nên mới giết.
Hiện tại lợi nhuận mỗi tháng lại tăng lên không ít, lúc trước là hơn hai ngàn đồng, nhưng bởi vì giá cả đồ trong cửa hàng đều tăng lên, bên này mỗi tháng anh tính ra, không sai biệt lắm thì có thể có thu nhập trên ba ngàn đồng.
Cộng thêm bán dê, tháng sau có lẽ có thể qua Bắc Kinh mua, hơn nữa không chỉ mua một cái, anh tính qua đó mua hai cửa hàng.
Cho dù tạm thời chỉ kinh doanh một cái, mua trước cái kia cũng tốt, bằng không sau này sợ lại tăng giá.
Quý Kiến Quân mang theo ý niệm như vậy, ngày hôm sau g.i.ế.c dê, anh lại mang theo Tô Trư Mao, Tô An Bang đi vớt cá. Vớt lên không ít, để Hứa Hà San đưa qua bên thị trấn bán, cũng mang qua cho Quý Phong không ít.
Quy Phong hiện tại mười sáu tuổi, đứa trẻ nhà nghèo đã sớm lo liệu việc nhà, cậu nhóc này hiện tại đã được Quý Kiến Quân hoàn toàn xem như người lớn mà dùng.
Hơn nữa Quý Phong cũng không làm anh thất vọng, hiện tại trong cửa hàng có cậu ta và bà nội cậu ta trông coi, không chỉ g.i.ế.c cá bán, còn g.i.ế.c gà bán nữa, trước kia mỗi tháng lợi nhuận từ năm mươi đồng đến bây giờ tăng lên mỗi tháng đều có thể ổn định ở một trăm ba bốn mươi đồng, xem như rất tốt. Tiên lương của hai bà cháu bây giờ cũng tăng đến sáu mươi đồng, cho dù là ba bữa ăn no, lại thỉnh thoảng mua quần áo, một tháng cũng có thể tiết kiệm bốn mươi đồng.
Hiện tại mười sáu tuổi, nhưng so với trước kia có vẻ ổn trọng hơn nhiều, hơn nữa bởi vì được ăn no, vóc dáng cũng cao hơn không ít, dáng dấp sau khi dậy thì nhìn cũng không tôi, là một cậu nhóc điển trai.
Nghe nói có người đã hỏi thăm cậu ta.
Liên tiếp ba ngày Quý Kiến Quân đều vớt cá, ba ngày sau kết toán, kiếm được không ít, vì vậy anh liên tạm thời không làm việc nữa. Đám người Tô An Bang cũng thở phào nhẹ nhõm, trời nóng nắng này, thật đúng là mệt mỏi mà.
"Có phải ông chủ thiếu tiền không?” Đám người Tô An Bang liên bí mật thì thâm.
"Han là không đến mức thiếu tiên chứ?” Hứa Hà San nói.
" Tôi thấy không nhất định, dưới tay ông chủ nhiều người lấy tiền lương như vậy, một tháng này phải chỉ ra bao nhiêu tiền lương? Tô An Bang nói.
Tính một chút, dưới tay Quý Kiến Quân có khoảng hơn hai mươi nhân viên, hiện giờ tiền lương của bọn họ tăng cao như vậy, một tháng tính ra cũng phải chi ra hơn một nghìn tiên lương, số tiền này có thể nhìn ra được.
Quý Kiến Quân kiếm được bao nhiêu thì bọn họ không biết, nhưng khoản chỉ tiêu này lại có thể nhìn thấy, một tháng chi ra hơn một nghìn, đây chính là dọa c.h.ế.t người.
Mấu chốt là trong nhà còn có vợ con phải nuôi!
Vì thế Tô An Bang liền lặng lẽ hỏi Quý Kiến Quân: "Ông chủ, có phải anh thiếu tiên không? Tiền lương của tôi phát muộn chút cũng không sao.'
" Đúng là thiếu tiền, nhưng tiên lương của mấy người cũng không cần lo lắng, tôi phát như thường." Quý Kiến Quân xua tay nói.
Anh đương nhiên biết là lúc này anh vừa bán dê vừa vớt cá dẫn đến hiểu lâm, nhưng làm ông chủ mà, anh cũng không ngại than nghèo đâu.
"Ông chủ, anh còn có bà chủ và mấy đứa Nhân Nhân phải nuôi, trong tay chúng tôi mấy năm nay cũng có tiết kiệm một ít." Tô An Bang nói.
"Chờ đến tết là có thể thu lại, không có việc gì, không cân bận tâm. Quý Kiến Quân không để tâm.
Vốn là tống cổ tên ngốc này đi. Qua vài ngày nữa sẽ đến ngày phát lương, Quý Kiến Quân đúng giờ phát, lại chi ra hơn một nghìn, đến thịt cũng có chút đau.
Chỉ là cũng may Tô Tiến Đảng, ông Tần đều trước sau tới kết toán, ví tiên của anh gân như lại phồng lên lần nữa.
"Không định đi qua bên thị trấn mở thêm một cái nữa?" Lúc Tô Tiến Đảng tới kết toán, Quý Kiến Quân liền hỏi.
Anh đã hỏi anh ta từ lâu, bây giờ lại hỏi một lần nữa.
"Mẹ Thạch Đầu nói được rồi, không thể làm được nữa. Tô Tiến Đảng nói. Anh ta thật ra cũng muốn, nhưng không có cách nào, nếu ra tay làm thêm một cái nữa, làm ăn cũng sẽ không quá tệ. Quý Kiến Quân gật đầu, cũng không nói gì nữa.
" Nhưng bên thành phố Đại Học, anh định mua cho Thạch Đầu một căn nhà ở lại, Kiến Quân em quen thuộc bên kia, có tiến cử nào tốt hay không?" Tô Tiến Đảng chuyển đề tài.