trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 321

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Tô Đan Hồng nói như vậy cũng là có đạo lý, bây giờ căn nhà kia của Quý Kiến Văn ở thành phố Giang Thủy đã thuộc ve anh ta và Vân Lệ Lệ.

Dù là căn nhà này thì bây giờ cũng đáng giá không ít tiền.

Mà mấy căn nhà của nhà cô cơ bản không có người ngoài biết, người biết đến chỉ có Chân Miêu Hồng.

Nhưng Chân Miêu Hồng chưa từng nói chuyện này với người ngoài. Cho nên cũng không ai biết nhà cô có nhà ở bên ngoài.

Đừng nói nhà, dù là cửa hàng, cô đều nói với bên ngoài là thuê, chỉ mua hai cửa hàng bên huyện thành kia, chỗ này tương đối gần, lừa không được người ngoài.

Còn về những cửa hàng khác đều thống nhất nói với bên ngoài là thuê, hỏi vì sao không mua.

Thì đương nhiên là bởi vì không có tiền mua, nếu có tiên thì làm sao có thể không mua chứ? Đừng nói là người khác, cho dù là mẹ Quý nghe nhiều roi cũng sẽ cảm thấy nhà con thứ ba của bà cũng sống không dễ dàng gì. Me nghe Lệ Lệ nói giá nhà bên kia tăng tương đối nhanh, trong tay con và Kiến Quân không tích trữ chút à?” Quý mẫu hỏi.

"Tích trữ thì chắc cũng tích được một chút, nhưng tích trữ không được, mẹ xem Kiến Quân đi, trong tay có một chút tiên là anh ấy liền muốn làm việc này việc kia, những đồ vật trước đó còn có 4000 đồng tiền phạt của Tường Tường, đều không phải chuyện dễ dàng." Tô Đan Hồng nói.

Mẹ Quý cũng không hoài nghi cái gì, suy cho cùng thì rất nhiêu khoản chi cũng nhìn không thấy. Hơn nữa mỗi tháng tuy rằng kiếm được không ít, nhưng mỗi tháng còn phải chi ra hơn một nghìn đồng tiên lương, đó cũng thực sự không phải một khoản nhỏ.

Cho nên bà có thể lý giải con dâu ba nói không tích trữ được tiên.

"Trong tay con nếu không đủ, có thể lấy chỗ mẹ một chút trước, có cần đi thành phố Giang Thủy bên kia xem trước hay không? Nếu là có căn nhà nào thích hợp, thì mua trước ba căn nhà cho anh em chúng nó? Về sau nếu trong tay có tiền, đến lúc đó lại mua căn khác, để cho anh em chúng nó mỗi người một căn nhà, đến lúc đó cũng đỡ phải gắng gượng." Mẹ Quý nói. "Không cần, con và Kiến Quân sống tốt cuộc sống của chính mình, còn về gia nghiệp của bọn nhỏ, để cho tương lai chúng nó tự mình cố gắng đi, có thể nuôi nấng chúng nó vào đại học, mỗi người có năng lực đứng vững trong xã hội là được, không cần phải xen vào nhiêu như vậy, tự mình cũng được thanh nhàn. Tô Đan Hồng nói.

Cùng mẹ chồng cô hàn huyên một hồi lâu, Tô Đan Hồng liên mang theo Tường Tường đi trở vê.

Mẹ Quý nói với cha Quý: "Ông có rảnh cũng nên nói với Kiến Quân, bảo nó nếu là có tiền thì tích trữ một chút đi, cứ trong tay có tiền là lại mang tiêu như này làm sao tích trữ được tiên?" "Kiến Quân là một ông chủ lớn như vậy, nên làm gì không nên làm gì, không cần tôi nói." Cha Quy tức giận nói.

Hơn nữa vợ ông chẳng lẽ không nhìn ra, những lời này của con dâu ba đều chỉ là nói thôi sao. Nhìn bộ dáng cô yêu thương Nhân Nhân chúng nó như vậy, làm sao có thể sẽ mặc kệ chúng nó để cho chúng nó tự dốc sức đi kiếm tương lai cho mình chứ?

Hiện tại Kiến Quân chính là đặt nên móng, sau này những sản nghiệp này còn không phải do may anh em chung no ke nghiệp sao?

Quan trọng nhất chính là, tuy rằng Kiến Quân cũng nói những cửa hàng bên thành phố Đại Học là thuê, nhưng theo như ông nhìn ra, tất cả những cửa hàng kia đều là mua, không có cửa hàng nào là thuê cả.

Còn có lân đi Bắc Kinh này, cũng là đi mua cửa hàng, không phải thuê cửa hàng.

Cha Quý là đàn ông, ông vẫn là ủng hộ con trai phát triển nhiêu nơi hơn, đặc biệt là bên Bắc Kinh, nếu có cửa hàng ở đó, sau này ông có phải sẽ có thể đi qua bên kia nhiều hơn không? Lần trước tuy rằng chơi vài ngày, cũng coi như để biết Bắc Kinh như thế nào, nhưng cuối cùng cũng tương đối bận rộn, ông còn nghĩ sau này nếu lại có cơ hội, sẽ đi qua sống một thời gian nữa.

Mẹ Quý cũng chỉ là lam bẩm vài câu, cũng không có y khác.

Chỉ là lúc chạng vạng tối, bà đến ngoài thôn.

Chờ ở ngoài thôn bên này, chờ gần hơn nửa giờ, lúc này mới nhìn thấy Quý Vân Vân đến. "Mẹ." Quý Vân Vân thân thiết gọi.

"Mau tới bên này, đừng để người ta nhìn thấy. Mẹ Quý kéo con gái đến cánh rừng nhỏ ở cửa thôn.

"Mẹ, mẹ chính là mẹ ruột của con, gặp con lại có cái gì không dám gặp người ngoài chu? Quý Vân Vân tức giận nói.

"Con còn hỏi ư, nếu không phải con làm ra loại chuyện này, đến nỗi nháo đến tình trạng này như hôm nay sao!" Mẹ Quý mắng. Suy cho cùng cũng là con gái mình, lần trước cô ta quỳ gối trước mặt bà dập đầu xin lỗi bà, còn hạ mình cau xin bà tha thứ, sau đó bà liên mềm lòng.

Suy cho cùng đây cũng là cục thịt rơi xuống từ trong bụng bà ra.

Quý Vân Vân liên cười làm lành nói: "Mẹ, trước kia đều là do mắt con không tốt, bây giờ không phải tốt rôi sao, mẹ yên tâm đi, con gái mẹ sẽ không để mẹ mất mặt, bây giờ huyện thành bên này con có hai cửa hàng, ở thành phố Giang Thủy bên kia, con cũng có một cửa hàng, con muốn mở cửa hàng của con ra khắp cả nước, con muốn truyên ra ngoài nhãn hiệu của con, truyền ra ngoài quốc tết"

"Con vẫn là thành thật giữ khuôn phép mở mấy cửa hàng là tốt rồi, đừng nghĩ nhiêu như vậy!" Mẹ Quý tức giận nói.

"Mẹ không hiểu, bây giờ chính là thời gian nước ta phát triển mạnh mẽ, chỉ cần dám đi lên, thì có thể bay lên, mẹ xem bây giờ con mở liên tiếp ba cửa hàng, tổng lợi nhuận của ba cửa hàng một tháng có thể kiếm hơn hai trăm đồng tiên!" Quý Vân Vân nói.

Mẹ Quý nhíu nhíu mi: Vậy con tích cóp chút tiên, đi mua nhà đi, lần trước không phải con nói với mẹ để mẹ cũng mua một căn sao?"

"Con muốn mua nhà còn sợ không có tiền sao? Hơn nữa con cũng không mua ở bên này, con muốn đi Bắc Kinh, Thượng Hải, Quảng Châu và Thâm Quyến mual" Quý Vân Vân đắc ý nói.

"Bắc Kinh, Thượng Hải, Quảng Châu và Thâm Quyến? Có ý gì?" Mẹ Quý không rõ nguyên do. "Chính là bốn đô thị cấp một trọng điểm sau này của đất nước chúng ta, mỗi một miếng đất đều là giá trên trời, đừng nói là đất, dù là một căn nhà, cũng là chuyện có thể ăn một đời hai đời. Quý Vân Vân nói.

"Nếu như vậy, vậy con đi mua đi. Mẹ Quý nói.

Đã nói là con không nóng vội, con muốn mở rộng sản nghiệp của con trước, chờ đến lúc đó thành hình rồi, vậy còn sợ không có tiên mua phòng sao?” Quý Vân Van hu nói.

Những chuyện này Van Vân con làm sao mà biết được?" Mẹ Quý nhìn con gái nói.

"Con làm sao mà biết được mẹ đừng quan tâm, tóm lại nghe con sẽ không sai đâu. Quý Vân Vân nói.

Cô ta chính là người sống lại, tương lai đất nước phát triển như nào, cô ta là người rõ ràng nhất, nắm giữ cái phương hướng lớn này, cô ta còn lo gì mà không phát tài chứ?

"Còn có anh ba bên kia, anh ấy định cả đời đều ở nơi này sao? Mẹ xem anh tư con đi, căn nhà bây giờ của anh ấy, sau này giá phai tang den may tram nghin đấy!" Quý Vân Vân nói.

"Mấy trăm nghìn?” Mẹ Quý hoảng sợ: "Làm gì có khoa trương như vậy, lúc anh tư con mua cũng mới hơn hai nghìn!" "Giá nhà bây giờ làm sao có thể so với giá nhà sau này chứ? Sau này đó là tấc đất tấc vàng!" Quý Vân Vân nói.

Suy cho cùng cũng là mẹ ruột của mình, cô ta tiết lộ tương đối nhiều: "Anh tư và chị dâu tư cũng không hổ đều là người học lực cao, ánh mắt nhìn này suy cho cùng không giống nhau, trước đó là vất vả chút, sau này hai vợ chồng họ khẳng định có thể sống rất hạnh phúc." Anh tư và chị dâu tư đều có công việc ổn định, hơn nữa còn có nhà ở thành phố Giang Thủy bên kia, không cần đi thuê nhà, còn có thể ăn tại trường học, có thể tiết kiệm được không ít tiền. Hơn nữa Yên Nhi cũng là một đứa con gái, trên cơ bản chỉ tiêu là không lớn.

Hơn nữa sau này giá nhà tăng mạnh, một căn nhà dù chỉ có 80 mét vuông, hai phòng ngủ một phòng khách, là căn nhỏ nhất, nhưng sau này sẽ xây lại tiểu khu bên kia.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 321