trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 322

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Xây lại là có thể được bồi thường một căn lớn hơn, 80 mét vuông, ít nhất cũng có thể được bôi thường một căn 90 mét vuông, ba phòng một sảnh khách.

Giá nhà tương lai ở Thành phố Giang Thủy cô ta cũng không rõ ràng lắm, cô ta khi đó đã không ở thành phố Giang Thủy rồi, cô ta ở bên ngoài tỉnh.

Chỉ là xem như dù giá nhà tăng chậm, nhà 90 mét vuông 300 nghìn đồng tiên, vậy cũng là nhu câu, cũng có khả năng sẽ càng cao.

Giờ nói mấy trăm nghìn cũng là nói thiếu.

Anh ba và chị dâu ba con cũng không kém. Mẹ Quý nghe con gái nói như vậy, liền nói.

Quy Vân Vân có chút bíu môi, nhưng trọng sinh trở về, cô ta cũng không muốn chọc tức mẹ mình, nhưng dù nhẫn nhịn, vẫn nói: "Tuy nói là không tệ, trước mắt nhà anh ba nhìn tốt nhất, nhưng mẹ biết không, bây giờ cạnh tranh bên ngoài càng ngày càng lớn, cho dù là trái cây hay là trại nuôi gà này đó, vê sau cũng sẽ không đáng giá tiền." "Như thế nào sẽ như vậy chứ?" Mẹ Quý sửng sốt, không khỏi nói.

"Bởi vì sau này giao thông sẽ càng ngày càng tiện lợi, đến lúc đó bên phía Nam một năm bốn mùa đều sẽ có trái cây chuyển đến bên này, các trại gà lớn cũng sẽ tranh nhau xuất hiện ở những nơi khác, những sản nghiệp của anh ba đều sẽ bị ảnh hưởng không nhỏ, căn bản không lâu dài được!" Quý Vân Vân chắc chắn nói.

"Vậy phải làm sao bây giờ?" Mẹ Quý vội vàng nói.

"Còn có thể làm sao bây giờ? Đương nhiên là nhân lúc còn sớm chuyển hình thôi, nếu trong tay anh ba có tiền, có thể để anh ay đi làm đất, trước mắt cái này mới là cách tốt nhất." Quý Vân Vân nói.

Cô ta kỳ thật cũng muốn đi làm, nhưng cô ta là một người đàn bà, không những không có nhân mạch, hơn nữa trong tay còn không có chút tiền nào cả, làm như nào được? Vì thế cũng chỉ có thể làm vê quần áo gì đó, giá nhập hàng cũng không cao, lại bán đi với giá gấp mười lần, lợi nhuận không gian vô cùng lớn. "Đất? Cái này dễ làm không?" Mẹ Quý nói.

"Chắc chắn là dễ làm rồi." Quý Vân Vân nhàn nhạt nói, cũng là nể mặt cha mẹ, nếu không cô ta sao lại nói cái này cho anh ba cô ta chứ?

"Lần trước con nói cái này với chị dâu ba, chị ta còn không để trong lòng, lại còn đem con đuổi đi, nếu không phải nể mặt mẹ và cha con, mẹ xem con có để ý đến nhà chị ta không!" Quý Vân Vân nói.

Con cũng không nên nói những lời này, Viện Viện bây giờ vẫn là nhờ chị dâu ba con giúp đỡ chăm sóc đấy!" Mẹ Quý liền nói. Quý Vân Vân liên không nói gì nữa.

Kỳ thật nếu không phải đứa con gái này là con của cô ta và Lý Trí thì cô ta cũng sẽ không để ý, đời trước bị thằng con trai khốn nạn kia gài khiến cho cô ta không bao giờ tin tưởng cách nói dưỡng con cái phòng khi về già nữa.

Dựa vào con trai gì chứ, còn không bằng dứt khoát dựa vào chính mình, chính mình nếu có tiên, dù là con trai ruột thì cũng chỉ có phân bám lấy cô ta để hiếu thuận, nếu không gia sản một xu cũng đừng hòng có được, thà rằng cống hiến xã hội cũng không cho con trai ruột! Nhưng con gái này là con của cô ta và Lý Trí, vậy thì khác.

Cô ta vẫn muốn đối xử với nó tốt một chút.

Nói đến Lý Trí, mãi cho đến bây giờ anh cũng không chịu tha thứ cho cô ta.

Con có đi gặp Lý Trí không? Mẹ Quý cũng nghĩ đến chuyện của con rể Lý Trí này, lại hỏi. Mấy năm nay bà cũng thấy được, con rể Lý Trí này thật sự rất tốt, bà thật là vô cùng vừa lòng, lúc trước là con gái có lỗi với nó, bây giờ nó tuy rằng đã ly hôn với con gái, bà là mẹ vợ, cũng không ngại mang Viện Viện mang vê bên này nuôi, đây là có bao nhiêu buồn chứ.

"Lý Trí vẫn không chịu không tha thứ cho con, con đi tìm anh ấy vài lân, anh ấy vẫn luôn không muốn gặp con." Quý Vân Vân nói. "Đáng đời, bỏ người đàn ông tốt như Lý Trí, con đi theo cái người họ Chu kia ở bên nhau!" Nói đến chuyện này, mẹ Quý liên tức giận.

Mẹ, đó đã là chuyện quá khứ rồi, bây giờ quan trọng nhất chính là mẹ làm Lý Trí và con hợp lại nhanh đi, con đã rất nhớ anh ấy rồi." Quý Vân Vân vẻ mặt không e lệ nói.

Cô ta thật sự rất nhớ Lý Trí, nhớ sự ôn nhu trong đêm tân hôn khi lấy đi tấm thân xử nữ của cô ta, nhớ loại ân cần hỏi han khắc chế này của anh ấy, nhớ loại thái độ trách nhiệm đối với gia đình này của anh ấy.

Tóm lại tất cả những gì liên quan đến Lý Trí, cô ta đều nhớ, nhớ đến hốt hoảng.

Đời trước cô ta không ngừng hối hận, lúc trước vì sao lại không biết tự trọng như vậy để làm giày rách với Chu Chí, bỏ người đàn ông tốt như Lý Trí, đi tìm thứ không phải người kia chứ. Đời này cô ta đã trở lại, trở lại cái thời khắc này, cô ta cảm thấy vẫn kịp đền bù đoạn tình cảm này với Lý Trí.

Sau này nếu ở bên nhau, cô ta cũng không cần số tiền lương kia của anh ấy để nuôi gia đình, cô cũng có thể nuôi ngược lại anh ấy.

Hơn nữa cô ta cũng không cân anh ay làm việc nhà, tất cả cô ta đều sẽ xử lý, cô ta nhất định sẽ làm người vợ tốt lương thiện ôn nhu của anh ấy!

Nhưng Lý Trí như thế nào cũng không quan tâm cô ta.

Hơn nữa nhìn ánh mắt của cô ta, cũng là sự đau nhói sâu tận trong lòng, giống như nhìn thấy thứ dơ bẩn vậy.

Cô ta không phải là chỉ đi theo một người đàn ông khác thôi sao, nhưng cô ta vẫn tốt mà, người đàn ông kia cũng đã trở thành quá khứ rồi, anh ấy như thế nào lại không thể nhìn đến cái tốt bây giờ của cô ta chứ? "Chuyện này mẹ cũng từng thử ý của Lý Trí, nhưng xem dáng vẻ của Lý Trí, là không muốn hợp lại với con đâu, con trước kia thật sự quá vô lý, chỉ sợ hồi tưởng lại hôn nhân của con và nó, sẽ không có một chuyện xứng đáng để nó vui, nếu không, nó sẽ không kháng cự con như vậy!" Mẹ Quý nói.

Hốc mắt Quý Vân Vân liên đỏ. Cô ta cũng không biết lúc trước mình bị cái quỷ gì mê loạn tâm trí, sao có thể quá đáng như vậy chứ?

Rõ ràng Lý Trí mỗi ngày phải dạy học rất mệt mỏi, hơn nữa dạy học còn phải soạn bài, còn phải viết các loại hồ sơ và sổ ghi chép, sửa chữa bài tập... , mỗi ngay deu co viec can hoan thành.

Nhưng trở về nhà, ngay cả một miếng cơm nóng cô ta cũng không chuẩn bị cho anh ấy, còn phải đợi anh ấy trở về nấu cơm cho cô ta ăn, cô ta chỉ xem sách tranh liên hoàn cả ngày.

Nhưng cho dù là như thế này, anh ấy ngay cả một câu oán hận cũng không có.

Lúc cô ta không hiếu thuận mẹ anh ấy, anh ấy nói một câu cô ta phản lại hai câu, sau đó cũng không nói đến nữa, anh ấy sẽ không lải nhải những việc này, là cô ta không có thu liễm, ngược lại càng thêm làm càn. Bây giờ cô ta hồi tưởng lại những việc làm trước kia của mình, cô ta thật sự không có mặt mũi để nhìn Lý Trí, đại khái trong hôn nhân của hai người bọn họ, ly hôn đối với Lý Trí mà nói, đó là một loại giải thoát đi? Cho nên bây giờ Lý Trí mới sống c.h.ế.t không đồng ý hợp lại với cô ta, đừng nói hợp lại, dù là thấy cô ta trên đường lớn, anh ấy đều sẽ trực tiếp quay đầu chạy lấy người.

Xem bộ dạng này của con gái, mẹ Quý cũng thở dài.

Nhưng bà có thể nói cái gì sao, có thể nói là Lý Trí không đúng sao, dù bà có thể che lại lương tâm, cũng không nói ra được loại lời nói này.

Con gái lúc trước, đừng nói là Lý Trí, dù là mẹ con gái mình như bà cũng chịu không nổi, lười đi để ý tới cô ta.

Giống như người trên thế giới này đều thiếu cô ta, cái gì cũng là đương nhiên, một chút cũng không biết cảm ơn.

"Cùng Lý Trí cũng không cân cưỡng cầu, nếu có thể hợp lại thì hợp, không thể hợp lại, thì con cũng đừng đánh chủ ý lên Lý Trí. Mẹ Quý nói.

Không, đời này con nhận định Lý Trí, trừ Lý Trí, dù là ai con cũng không cân!" Quý Vân Vân lập tức nói. Som dilam gì? Mẹ Quý nói: -Bay giờ Lý Trí cũng không có ý kia với conl”

Cu cho là không có ý kia, con cũng sẽ cố gắng để anh ấy có, bây giờ chỉ là con còn chưa đủ ưu tú, chờ con trở nên càng thêm ưu tú, anh ấy sẽ một lần nữa tiếp nhận con, đàn ông dưới bầu trời này, chỉ có Lý Trí biết đối xử tốt với con!" Quý Vân Vân nói.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 322