nào.
Bản lĩnh gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ này không biết từ đâu ra.
"Xinh đẹp." Đừng nói là Te Te, dù là thằng nhóc Tường Tường này cũng nói như vậy.
Trẻ con mà, đều là trong lòng nghĩ cái gì nói cái đấy, ai biết nói dối lấy lòng người khác chứ? Hơn nữa điều mà hai anh em nói cũng đều là suy nghĩ trong lòng chị dâu cả Tô, đương nhiên sẽ vô cùng vui vẻ.
Đón ba mẹ con tiến vào, mẹ Tô đi ra cũng từ bên trong.
"Bà ngoại." Tê Tê cùng Tường Tường cùng chạy tới.
"Ai da, hôm nay sao lại rảnh đến đây?" Mẹ Tô tươi cười đây mặt nói.
Gan đây thật là người gặp việc vui tâm tình sảng khoái, tuy rằng nhà bà không phải nhà đầu tiên trong thôn đâu xây nhà, nhưng trước mắt những nhà có thể xây nhà trong thôn, đúng là không có mấy nhà.
Giống như nhà bà, khiến không ít chị em hâm mộ.
Hơn nữa sống trong nhà lầu này là không giống nhau, rất thoải mái, sau này không bao giờ lo lắng sẽ dột nước sẽ bị bão tuyết áp hỏng xà nhà.
Tóm lại chỗ nào cũng hài lòng, bây giờ nhìn thấy hai cháu ngoại, đương nhiên cũng rất vui vẻ.
"Mẹ con nói bà ngoại gần đây viêm khớp lại tái phát, bảo chúng con đến đây thăm bà." Tường Tường nói.
"Vậy à" Mẹ Tô vừa nghe liền biết con gái đang lừa hai cháu ngoại mình, nhưng cũng rất phối hợp. Mẹ Tô nói: "Hai thằng nhóc khỉ các con này, mỗi ngày cũng không nhớ thương bà ngoại một chút, nếu không phải sức khoẻ bà ngoại không tốt, vậy các con còn có thể nhớ rõ bà ngoại nữa không?”
Chúng con nhớ thương bà ngoại ma. Tường Tường vội nói. " Đúng vậy, ngày hôm qua con ăn cá còn nhớ đến bà ngoại cũng thích ăn cá, con đã bảo cha con hôm nay mang cá đến cho bà ngoại, chờ chạng vạng tối cha con sẽ đưa tới." Te Te nói.
Mẹ Tô liền nói: "Chỉ cân các con có thể đến thăm bà ngoại, bà không ăn gì cũng vui rồi." "Chúng con bây giờ liên tới thăm bà ngoại." Tê Te nói.
"Thế bà ngoại đỡ hơn chưa?” Tường Tường hỏi.
"Ừm, nhìn thấy các con vui vẻ, bà ngoại đã tốt rất nhiều rồi. Mẹ Tô gật đầu nói.
Hai anh em rất vui, mẹ Tô liền dẫn chúng nó lên tâng hai tham quan một chút, nhìn một vòng, hai anh em cực kỳ hâm mộ, đặc biệt là biết bây giờ ba anh họ của chúng nó mỗi người ở một phòng, không cần nói đến có bao nhiêu hâm mộ, bây giờ ba người chúng nó còn ngủ cùng nhau.
Kết cấu của căn nhà này là Tô Tiến Đảng làm, cho nên tổng thể rất không tồi, bắt chước kết cấu của những ngôi nhà trên trấn, phòng cũng không ít, hơn nữa cũng rộng.
Xuống tầng một, Tường Tường liên hỏi anh hai nó: "Nhà chúng ta vì sao không xây nổi nhà lâu?"
"Còn có thể vì sao? Nhà chúng ta không có nhiều tiên như vậy." Tê Tê cạn lời đảo mắt, nói.
"Nhà chúng ta làm gì không có tiên? Nhà ta có nhiêu xe như vậy, nhà người khác chỉ có xe đạp!" Tường Tường lập tức nói. "Nhà chúng ta bây giờ áp lực cũng không nhỏ, mỗi tháng còn phải phát nhiều tiên lương như vậy cho công nhân, còn có học phí của anh cả, một học kỳ đã phải tốn 200 đồng, nghe nói sau này học phí còn sẽ tăng lên, còn có thịt mà chúng ta ăn mỗi ngày nữa, sữa bột, tất cả đều là cần không ít tiên. Tê Tê tính toán từng cái cho em trai còn nhỏ này của mình.
Tường Tường nghe thấy thế nhíu nhíu mi, nói: Em nghe cha nói, nhà chúng ta không thiếu tiên tiêu."
"Đó là do cha thấy em còn nhỏ, làm sao có thể để cho em còn nhỏ như vậy đã bắt đầu san sẻ với cha chứ?" Tê Te nói: "Em có thấy lúc cha tính sổ sách không?”
"Xem không hiểu." Tường Tường thành thật nói, khi cha nó tính sổ sách nó từng xem qua, nhưng xem không hiểu những con số đó.
"Dễ dàng như vậy còn xem không hiểu? Thu nhập mai tháng của nhà chúng ta cũng chỉ một hai trăm đồng, nhưng khấu trừ tiền xăng còn có những cái khác, vậy cũng không dư bao nhiêu, có thể nuôi sống cả nhà chúng ta, cha đã xem như là rất giỏi rồi." Tê Te nói.
Tô Đan Hồng ở bên cạnh nghe thấy liền biết rất rõ ràng, cái mà Tề Tề thấy, đại khái chính là trên một tờ đơn đặt hàng, đó là còn chưa tính bằng một cửa hàng. Mẹ Tô nghe nói cháu ngoại khóc than nghèo, cũng nhỏ giọng với Tô Đan Hồng nói: "Cái Te Tê nói là cuộc sống của con và Kiến Quân a vẫn phải ti mỉ một chút, bây giờ học phí của trẻ con đắt như thế, không giống trước kia, nếu học di lên, phí còn nhiều hơn nữa, mẹ nghe nói bôi dưỡng một sinh viên đại học, phải cần mấy chục nghìn!" "Cần mấy chục nghìn? Không thể đắt như vậy chứ?" Chị dâu cả Tô cũng đang nghe, khi nghe khóc than nghèo, cô ta liền bĩu môi, căn bản không tin.
Nhưng khi nghe thấy những lời này, liên kinh ngạc mở miệng. Con trai cả đã bị cô ta đuổi tới nhà máy đi làm việc, bây giờ trong nhà chỉ còn lại con trai thứ hai và con trai nhỏ đang đi học, con trai cả thì kệ đi, con trai thứ hai con trai út, cô ta cũng muốn bồi dưỡng một chút. Nhưng một sinh viên đại học cân mấy chục nghìn?
"Chính sách sau này ai biết? Học phí trước kia mới năm đồng, bây giờ hai trăm đồng, đây có thể so sánh sao?" Mẹ Tô nói.
"Vậy bảo thằng hai và thằng ba học thêm hai năm nữa, để chúng nó cũng đi nhà máy làm đi." Chị dâu cả Tô nói xong, lại bổ sung thêm một câu: "Dù sao thành tích của chúng nó cũng rất kém, mười mấy điểm thì căn bản không cần đi học, quá phí tiên."
Trên thực tế nếu không phải mẹ chồng cô ta không cho, hơn nữa con còn nhỏ, nhà máy bên kia cũng yêu cầu tốt nghiệp tiểu học, tuổi cũng phải qua mười lăm tuổi, nếu không sẽ không nhận, nếu không cô ta đã trực tiếp để chúng nó đi nhà máy làm việc rồi.
Bây giờ mỗi học kỳ đều cân nhiều tiên như vậy, chính là đau lòng c.h.ế.t cô ta rồi.
Vấn đề này mẹ Tô không quản nhiều, kỳ thật bà cũng cảm thấy có chút phí tiền, thành tích không tốt, mỗi đứa xuống sông nghịch nước, lên cây đào tổ chim là được, đi học là không được rồi.
Thạch Đâu lại là một đứa học được, còn có Nhân Nhân, đó chính là sinh viên tương lai, vậy khẳng định phải bồi dưỡng.
Tô Đan Hồng nói: "Dù sao cũng phải để chúng nó học trung học cơ sở."
"Trung học cơ sở thì thôi đi, học phí trung học cơ sở còn phải đắt hơn không ít, chúng nó cũng không phải học giỏi gì." Chị dâu Tô nói.
"Đến lúc đó hỏi chúng nó một chút, nếu chúng nó muốn học tiếp, thi đậu thì tiếp tục, nếu là thi không đậu còn không muốn học, vậy để đi ra ngoài đi làm đi. Mẹ Tô nói.
"Mẹ nói nhẹ nhàng thế, một học kỳ đã đắt như vậy." Chị dâu cả Tô bíu môi nói.
Mẹ Tô mặc kệ cô ta, nhìn về phía con gái: "Tối nay trưa nay ở lại an cơm đi?”
"Không cần đâu, lát nữa phải trở vê rồi, bên kia còn có không ít việc chờ con ve làm. Tô Đan Hồng nói.
"Hiện tại cơm của cả gia đình đều do em làm, vậy chính là không được, dứt khoát thuê người đến làm là được rồi." Đôi mắt chị dâu cả Tô tỏa sáng, nói. "Không cần, em ở nhà cũng nhàn rỗi, làm chút việc này cũng không là gì, không cân nữa đâu." Tô Đan Hồng nói.
"Chỗ chị có người ứng tuyển rất tốt em thật không muốn chị giới thiệu một chút sao? Chị dâu cả Tô vội vàng nói.
"Chờ khi nào cần thiết, đến lúc đó phải cân chị giới thiệu cho rôi, nhưng bây giờ em còn làm duoc Tô Đan Hồng nói.
"Vậy được rồi, vậy khi nào cân thì em nhớ phải tìm chị trước tiên đấy." Chị dâu cả Tô nói.
Tô Đan Hồng mang theo Te Tê và Tường Tường đợi gần 11 giờ mới về nhà, vừa vê nhà liền bắt đầu chuẩn bị cơm trưa.
Rất đơn giản, hôm nay ăn cơm thịt kho.