cao
Hôn lễ của Trân Song Song và
Đại Quan được tổ chức vào
ngày 30 cuối năm.
Có thể nói là cực kỳ nhanh
chóng.
Cũng không làm to, chỉ mời hai
bàn, hàng xóm ăn một bữa là
coi như qua cửa.
Mà đối với yêu cầu của nhà họ
Trần, trên dưới nhà họ Tiêu đều
không có ý kiến.
Tiêu Đại Quân cũng hết sức
nghiêm túc nói chuyện này với
con mình. Anh ta nói, gia nghiệp của anh ta là cho thằng bé, nhưng gia nghiệp của dì thằng bé sẽ cho em trai hoặc em gái tương lai, không có bất công, cũng không cân lo lắng những chuyện không cần thiết đó.
Đừng nhìn Tiêu Tuấn còn nhỏ, nhưng thứ cân hiểu thằng bé đều đã hiểu, đứa nhỏ này nghịch như khỉ, lập tức bảo cha nó nhanh chóng sinh một em gái cho nó.
ve phần mẹ Đại Quân, bà ấy càng vui mừng từ trong đáy lòng.
Đây là được một co con dâu, có thêm cháu trai hoặc cháu gái, thậm chí đến cả gia nghiệp của nhà họ Trân cũng được tiếp quản luôn.
Có gì mà không hài lòng?
Vê phần sau này con theo họ Trân lại càng không có vấn đề, nhà họ Tiêu đã có một đứa cháu trai lớn là Tiêu Tuấn, nếu có thêm thì cho nhà họ Trần cũng có thể chấp nhận được. Quý Kiến Quân cũng tới uống rượu mừng, dù sao đây cũng là một chuyện mừng phải không? Năm nay ăn tết quạnh quế hơn năm ngoái nhiều, bởi vì cả nhà Quý Kiến Văn không trở về, nhà anh cả Quý Kiến Quốc cũng không trọn vẹn, bởi vì Phùng Phương Phương ở ngoài vội vàng kiếm tiền với Quý Vân Vân, cũng không vê.
Ngược lại Quý Mẫu Đan và Quý Kiến Nghiệp, bây giờ Quý Kiến nghiệp còn đang lái xe, trước đó Quý Vân Vân muốn tới kéo anh ta đi làm cùng.
Bởi vì chỗ cô ta thiếu một tài xế lái xe thể thao.
Quý Mẫu Đan phấn khích không chịu được, lập tức xúi giục Quý Kiến Nghiệp đi, nhưng Quý Kiến Nghiệp không đồng ý, không đi. Anh ta cảm thấy làm cùng Quý Kiến Quân khá hơn Quý Vân Vân nhiều, cả nhà vốn đang tốt đẹp, còn không phải vì mình cô ta mà, loạn đến độ không ra thể thống gì sao?
Tuy ngoài mặt quạnh quế, nhưng không quạnh que bao nhiêu, bởi vì nhiều trẻ con, dù năm nay không viên mãn, nhưng dưới sự xây dựng của Quý Kiến Quân, vẫn rất tốt.
Anh mua về nhiều đồ uống, Quý Tiểu Đông và hai chị em Hiểu Trân, Hiểu Ngọc đều thích uống, không nói bọn họ, kể cả ba anh em Nhân Nhân cũng uống cực kỳ vui sướng.
Con cái nhiều hơn, trên bàn cơm cũng tự nhiên vô cùng náo nhiệt.
Ăn cơm xong, Tô Đan Hồng và Quý Mẫu Đan phụ trách rửa bát, hai chi em Hieu Tran, Hieu Ngoc cũng tới hỗ trợ.
Hai chị em đều đã lớn, sớm muộn gì cũng phải làm những việc này.
"Đan Hồng, chị nghe nói chị dâu cả kiếm được khá lắm. Lúc rửa chén, Quý Mẫu Đan mở miệng. Em cũng nghe nói. Tô Đan Hồng không thể chối cãi.
Quý Mẫu Đan nhìn cô một cái, nói: "Tuy trước kia Vân Vân phạm sai lâm, nhưng hiện giờ đã biết sai và sửa chữa."
Tô Đan Hồng cười cười, không đồng ý cũng không phản đối, biết sai và sửa chữa thì sẽ không bị giám đốc Hà ép cho không dám ở thị trấn, còn muốn thuê mấy tên lưu manh ngoài xã hội kia đi làm chuyện xấu xa độc ác hại người không lợi mình, đây mà gọi là biết sai và sửa chữa?
Không lâu trước, Vân Vân muốn cho anh hai em ấy qua giúp." Quý Mẫu Đan nói.
Chuyện này Tô Đan Hồng không biết, nghe vậy cũng không ngoại lệ, nói: "Vậy bác hai nói thế nào?”
"Kiến Nghiệp nào có nói gì." Quý Mẫu Đan biu môi nói: "Tiền lương Vân Vân trả là 80 đồng một tháng!"
"80 đồng quả là không thấp." Tô Đan Hồng gật đầu nói.
Quý Mẫu Đan chờ nửa ngày cũng không thấy cô nói gì thêm, chỉ đành tự mình nói: "Ý chị là, chắc chắn bởi vì Kiến Nghiệp hồi trước chú ba cho anh ấy đi học lái xe, nợ ơn chú ấy, chị nói với anh ấy là, giữa anh em nào có so đo nhiều thế."
" Đúng vậy, nếu bác hai muốn đi, Kiến Quân sẽ không cản, bây giờ trong nhà cũng nhiều người lái xe." Tô Đan Hồng lạnh nhạt nói.
Hai tài xế Tô Trư Mao và Hứa Hà San vẫn còn đó, nhiều năm như vậy, hai người đều có thể đảm đương một mình một phương, nếu giao hàng, mỗi người lái một chiếc, căn bản không có trở ngại gì.
Có thêm Quý Kiến Nghiệp, ba người nghỉ ngơi, tương đối nhẹ nhàng.
Nhưng nếu thiếu Quý Kiến Nghiệp thì cũng chẳng đáng ngại, không phải không có anh ta thì không được.
Nếu Quý Mẫu Đan muốn dùng cái này để tới chỗ cô đe dọa tăng tiên lương, đó là chuyện không thể nào.
Chỉ là cô vừa dứt lời, không đợi Quý Mẫu Đan nói tiếp, Hiểu Trân đã lập tức nói: Mẹ, mẹ đừng nói chuyện này, cha đã bảo rồi, cha sẽ không dây dưa với cô, nếu không sau này con với Hiểu Ngọc sẽ không dễ tìm chồng!" Hiểu Trân không còn nhỏ, đều hiểu được chuyện xảy ra khi xưa.
Danh dự như thế, đứa trẻ đang lớn như cô bé còn ngượng cả mặt.
"Này thì có gì? Chờ cha các con kiếm được tiền rồi, về sau nhà ta không ở nông thôn, đến lúc đấy có khi có thể dọn đến thành phố cũng nên!" Quý Mẫu Đan tức giận nói.
Nếu có thể dọn đi, ai mà sẵn sàng tiếp tục chân nấm tay bùn chứ?
"Đan Hồng à, em có ý gì?" Quý Mẫu Đan lại nói với Tô Đan Hồng.
Tô Đan Hồng nhướng mày nói: "Chị dâu hai nghe không hiểu ạ? Em nói nếu bác hai muốn đi thì Kiến Quân sẽ không cản."
"Chị biết, nhưng chị muốn nhờ các em thuyết phục Kiến Nghiệp một chút.
Tô Đan Hồng lập tức muốn cười, cười mỉa, nhàn nhạt nói: "Nếu chị dâu hai muốn tự khuyên bác hai, vậy tự đi mà khuyên, em và Kiến Quân sẽ không đuổi anh em trong nhà!" Thuyết phục Quý Kiến Nghiệp, vậy khác gì đuổi người, cô nói như vậy không sao. "Nào có nghiêm trọng đến thế, chỉ nói chút thôi." Quý Mẫu Đan lập tức nói.
"Được rồi, chị dâu hai tự đi nói đi, chuyện này không cân nói nữa." Tô Đan Hồng nói thẳng. Sau đó cô hỏi tình hình học tập của hai chị em Hiểu Trân, Hiểu Ngọc, hai chị em đều rất vui lòng kể với cô, nói chúng, ấn tượng của thế hệ thứ ba nhà họ Quý đối với thím ba Tô Đan Hồng này đều rất tốt.
Quý Mẫu Đan liên bĩu môi, cô ta biết nhà chú ba này chắc chắn sẽ không buồng tha người mài Đúng là bộ mặt của tư bản, tiền lương chỗ này là 70 đồng, chỗ Quý Vân Vân là 80 đồng, còn không ra vẻ.
Năm nay công nhân dưới trướng Quý Kiến Quân đều được tăng lương, đã đến độ 70 đồng, nhìn khắp cả nước, mức lương ở thời điểm này không phải là thấp.
Có một công việc ổn định như vậy, hơn nữa một số thu nhập trong nhà, trừ đi chi phí ăn mặc, chăm chỉ có có thể dư một ít, đây gần như là hai công việc, chắc chắn kiếm được tiền.
Ít nhất năm nay trong nhà Quý Kiến Xuyên định phá nhà cũ đi xây nhà mới.
Quý Kiến Xuyên phải nuôi mấy đứa con, bây giờ con cái lớn hơn nhiều, căn nhà không đủ sống, căn nhà trước kia sống cũng do thôn cho thời trẻ, đã tôn tàn lắm rồi.
Chắc chắn phải xây nhà mới. Hai vợ chông đều siêng năng, vả lại ăn mặc cân kiệm, mấy năm qua đúng là dành dụm được kha khá tiền.