trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 358

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~6 phút

Ông Trương cũng thực sự rất thích nơi này, mỗi ngày mặc dù phải phụ trách nấu cơm, nhưng ông vẫn rất vui vẻ, không cảm thấy đây là việc gì khó cả.

Con người khi đến một độ tuổi nào đó đều không muốn mình trở thành người vô dụng, nếu rảnh rỗi quá khiến trong lòng không yên, đến lúc đó sẽ thấy bất lực.

Cho nên có chút việc để làm là tốt nhất, mỗi ngày đạp xe đạp đi mua chút thịt, cá thì không cân, muốn ăn gì thì ra vườn hái, trong vườn không có thì trong thôn nhất định sẽ có, có thể đi mua, nhưng đừng nên dùng nhân tình mà cứ mua là được. Ngoài ra, còn phải dạy bảo Nhân Nhân, bây giờ cũng bắt dầu dạy Tê Te một vài thứ rồi, mỗi ngày đều có không ít việc để làm, đủ để ông cụ phát huy hết năng lực của mình.

Vì thế, cuộc sống trôi qua rất phong phú.

Đến lúc phát tiên lương thì Tô Đan Hồng đều để tự mỗi người đến đây lấy.

Vê phần mẹ Quý bên kia thì Tô Đan Hồng bảo Te Te đưa lên. Mẹ Quý nhận lấy, bà muốn dành dụm để đưa cho con gái bà.

Bây giờ là vậy, chứ trước kia bà còn được chia hoa hồng của dâu tây và dưa hấu nữa, tiền đó mới là nhiều, bây giờ một tháng chỉ có chút tiên này thì khó mà dành dụm nhiều được.

Nhưng mà ăn mặc cũng chẳng cân tốn kém nên tới bây giờ thì cũng để dành được chút ít.

Lúc gọi điện thoại cho Quý Kiến Văn, Quý Kiến Văn nghe mẹ anh nói chuyện này thì đau cả đầu. Mẹ, mẹ đừng xen vào những chuyện này nữa, chị dâu ba bên kia nuôi mẹ, lại trả lương cho mẹ, tiên đó mẹ cứ giữ lại là được rồi, chúng con bên này không cần mẹ lo lăng, nếu chị dâu ba mà biết thì nhất định sẽ rất buồn." Quý Kiến Văn nói. "Đây là tiên lương của mẹ, mẹ muốn đưa cho ai thì đưa, liên quan gì đến nó?" Mẹ Quý nói như vậy.

"Mẹ, con rất bận, chẳng mấy chốc phải đi dạy lại rôi, con cúp máy đây." Quý Kiến Văn nói: " Đúng rôi mẹ, hè này Lệ Lệ muốn đưa Yên Nhi về."

"Về làm gì?" Mẹ Quý nói: "Yên Nhi không phải còn đi học mấy lớp ngoại khóa sao?"

"Nghỉ hết rôi ạ, điều kiện trong nhà cũng không thể đi học ngoại khóa được." Quý Kiến Văn nói.

"Cũng được, nghỉ cũng tốt, nhưng trong nhà không thể để Yên Nhi thiếu ăn thiếu uống đâu đấy.' Mẹ Quý nói: "Con và Lệ Lệ cũng không cần quá tiết kiệm, thân thể quan trọng hơn, về phân tiên thì anh ba con bên kia cũng sẽ không so đo với con quá nhiều."

Quý Kiến Văn không muốn nói chuyện với mẹ anh nữa, vội vàng nói thêm hai câu roi cúp điện thoại. Cúp điện thoại rồi Quý Kiến Văn trâm tư cả nửa ngày, anh không biết lúc mẹ và Quý Vân Vân ở cùng nhau thì Quý Vân Vân rốt cuộc đã nói gì khiến mẹ anh biến thành như bây giờ?

Cũng không nhìn xem giờ là ai nuôi bà, chị dâu cả bên kia thì không trông mong được gì rồi, chị dâu hai thì chỉ có vào chứ không có ra, càng không thể trông cậy vào.

Lúc trước hai người này cũng chỉ vì tết anh không mua quà cáp gì vê đã nháo lên rồi, lúc đó còn đang là tết nữa chứ.

Mặc dù anh thừa nhận lúc đó là anh không đúng, nhưng nếu không phải lúc trước kinh tế khó khăn thì cũng sẽ không như vậy, lúc đó chỉ nghĩ về sau trả xong khoản vay mua nhà thì sẽ mua lại, người một nhà không cân tính toán nhiêu như vậy.

Nhưng anh suy nghĩ nhiều rồi, hai chị dâu đều không phải là người có thể làm như vậy.

Còn tình huống của anh bây giờ, trên người cũng có nợ nân, cho dù nợ anh ba thì cũng là nợ nên không thể nuôi mẹ được.

Chỉ có chị dâu ba, cho dù lúc trước mẹ anh thiên vị Quy Vân Vân, nhưng sau khi trở vê, mặc dù có chút phê bình kín đáo, nhưng đó cũng là chuyện bình thường, dù sao lúc trước hiếu thuận nhưng lại không được mẹ anh tiếp nhận, đổi lại là ai cũng sẽ khó chịu, cũng không phải là người không có mắt nhìn. Nhưng cho dù là vậy, chỗ nào nên hiếu thuận thì chị dâu ba cũng không he làm thiếu.

Còn có thể dành dụm được tiền thì rõ ràng là cuộc sống trôi qua vô cùng tốt, thế nhưng anh chẳng nghe thấy mẹ anh nói tốt chị dâu ba câu nào cả.

Quý Kiến Văn lắc đầu, anh phải cố gắng kiếm tiền, trả hết nợ cho anh ba, sau đó sinh hoạt ổn định rôi thì đưa mẹ sang đây anh nuôi, đừng khiến chị dâu ba vê sau càng có ý kiến với mẹ nữa. Quý Kiến Văn be bon nhiều việc, soạn bài giảng, cũng tranh thủ giờ nghỉ chấm bài cho học sinh, anh còn muốn làm việc bán thời gian khác nữa, thật sự không còn thời gian rảnh.

Nhưng mà chất lượng dạy học vẫn rất tốt, lớp anh dạy cũng đứng thứ hai, nhưng thành tích lại có thể đè bẹp lớp trọng điểm đã là không tôi rồi.

Lại thêm Quý Kiến Văn làm người không tệ, quan hệ giữa lãnh đạo trường và đồng nghiệp đều rất tốt, cứ tiếp tục ở trường học thì dù sau này không được thăng chức thì công việc này đã có thể ngồi vững chắc rồi.

Mà mẹ Quý bên này, lúc bà gọi điện thoại là ở ngay trước mặt vợ trưởng thôn, cũng chính là chị cả Hứa, những lời bà nói cũng nói ngay trước mặt chị, chị cả Hứa cũng biết một ít chuyện của nhà họ Quý đấy.

Tô Đan Hồng hiếu thuận hiếu kính, toàn bộ người trong thôn đều nhìn thấy, bốn người con trai cưới về bốn cô con dâu, ai có thể hiếu thuận như Đan Hồng chứ?

Quan hệ cũng rất tốt nhưng rồi cũng chỉ vì Quý Vân Vân.

Quy Vân Vân đúng là cái loại người gì đâu, một mình cô ta thôi đã phá hủy thanh danh của đàn bà con gái trong thôn hết rồi. Ga cho Lý Trí ở thôn Đại Loan, có công việc ổn định lại có trách nhiệm, được công nhận là thanh niên tốt.

Nhưng Quý Vân Vân lại còn có thể ngoại tình với người khác, chưa từng gặp qua người nào không biết xấu hổ như vậy.

Cô ta chẳng lẽ không nghĩ cho người nhà của mình sao, cũng may là bây giờ, chứ trước kia thì đã bị ném trứng thối vào mặt rồi, cũng đừng hòng ngẩng mặt lên làm người.

Bất quá xã hội bây giờ là như vậy, việc làm của cô ta khiến gia đình phải xấu hổ, đổi lại là nhà bình thường thì đã bị giễu cợt đến c.h.ế.t rồi. Nhà họ Quý chính là do có Kiến Quân làm chủ, nếu không thì đã bị người khác coi thường mấy phân rồi, còn Quý Vân Vân thì cũng thôi đi.

Nhưng mẹ Quý hết lần này đến lân khác vì đứa con gái này, đem chuyện con dâu hiếu thuận là chuyện đương nhiên mà tùy y tiêu xài, không biết nghĩ cái gì nữa.

Sau này ai sẽ là người phụng dưỡng khi vê già còn phải nói sao?

Nhưng mà dù sao đây cũng là chuyện của nhà người ta, cho dù chị cả Hứa có quan hệ tốt với Tô Đan Hồng thì cũng sẽ không nói lung tung, cô biết trong lòng Tô Đan Hồng hiểu rõ, không cần thiết phải nói nhiều.

Nhưng mẹ Quý lại không an phận như vậy, tiền không gửi ra ngoài được thì bà giữ cũng vô dụng, dù sao thì nơi này không cần lo ăn mặc, không dùng tiên được nhưng con gái bà nhất định cần.

Thế là mẹ Quý quay về nói chuyện với cha Quý.

"Bà thích đi đâu thì đi." Cha Quý trực tiếp khoát tay nói, cũng không để ý tới bà.

Suy nghĩ không còn rõ ràng nữa thì ông để ý tới bà làm gì, cuộc sống đang tốt quá mà, nếu nhất định phải đi thì đi xa một chút, nha thang ba dang trong coi nhiều chuyện như vậy, các cháu cũng cần được chăm sóc, cũng không dễ dàng, đừng đi làm phiên bọn họ.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 358