trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 73

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Ngay cả cửa Quý Vân Vân cũng không bước vào được, cô ta bị Đại Hắc chặn ở cửa, cô ta không dám đi cũng không dám vào. Nhìn Đại Hắc như nghé con mới sinh không biết sợ là gì cô cũng rất hoảng sợ, cô sợ nó sẽ xoay người nhào vào mình.

"Em chồng về rôi à, chắc phải vào nhà ngồi chút thôi. Anh Ba của em không có ở nhà." Tô Đan Hồng ôm Nhân Nhân ra nói với Cô ta.

Vừa thấy cô đi ra, Quý Vân Vân ngay lập tức không thấy sợ Đại Hắc nữa, tron mắt nhìn Đại Hắc một cái, sau đó giận dữ nói: Chi làm cái gì mà lâu vậy, tôi tới đây lâu như vậy, ở cửa kêu gọi lâu như vậy chị mới ra. Không phải chị cố ý muốn con ch.ó này cắn tôi đó chứ?"

Tô Đan Hồng ôm con cười nói: "Em muốn nghĩ sao thì nghĩ thôi."

Chỉ là một con nhóc con thôi, cô còn sợ sao?

Quy Vân Vân nhìn bộ dáng cô như vậy tức giận không thôi. Mấy tháng không gặp, người đàn bà này càng ngày càng giống hồ li tinh. Ban đầu cố ý mê hoặc anh Ba của cô, bây giờ còn sinh được một đứa con trai cho anh Ba nên càng không biết sợ là gì.

Nhìn coi, cô tới mà cô ta không mời vào nhà ngồi, bắt cô đứng ở đây, làm như cô muốn lắm vậy! Nhưng mà, cô cũng không thể bị ả ta đánh bại nhanh như vậy. Quý Vân Vân hít sâu một hơi, hất cằm lên nói: "Chị Tư mua phòng cô cũng biết mà phải không, cô có biết phòng kia bây giờ có giá bao nhiêu không?”

Tô Đan Hồng vừa nghe liên biết cô ta có ý gì.

Ngay lập tức cô a a vài tiếng, cô đương nhiên biết giá phòng ở Thành phố Giang Thủy bên kia dang tang, co con mua mot can 108 mét vuông, hai ba phòng ngủ, nhà chị Tư của cô chỉ có 80 mét vuông mà cũng muốn so với tôi à?

Nhưng mà Tô Đan Hồng suy nghĩ một chút cũng không nói gì cả, cô lười cùng con nhóc này so đo, nhìn bộ dạng cô ta đắc ý như vậy, Tô Đan Hồng nói: "Vậy cô biết vườn trái cây nhà chị ra sao không?”

"Không phải chỉ là một cái vườn trái cây phá ra từ núi sao, năm nay nếu tuyết rơi cũng có thể c.h.ế.t rét, năm sau coi chừng đến vốn ban đầu cũng không thể thu hôi được!" Quý Vân Vân nói lại, hừ, chỉ là một cái vườn trái cây rách nát mà cũng muốn so với chị Tư của cô.

"Con nhỏ này, con nói cái gì vậy, có phải con thiếu đánh không?” Mẹ Quý đi tới liên nghe được con gái nhà mình ăn nói như vậy, ngay lập tức tức giận vô cùng, bà đi tới bấm lên cánh tay cô ta một cái.

'A, đau chết, mẹ làm gì vậy?" Quy Vân Vân kêu lên, cô có nói gì sai đâu, tại sao lại bấm côi "Con còn dám nói nữa, con vừa mới nói lời mất dạy gì? Con muốn ăn đòn có đúng không? Mẹ nói cho con biết, nếu con còn dám nói vườn trái cây không phải nửa câu, mẹ lột da conl Mẹ Quý trừng cô, nói. Một nhà thằng Ba đập hết tiền bạc vào vườn trái cây này, nếu có vấn đề gì xảy ra thì không thể thu lại được vốn ban đầu. Mẹ Quý câu trời lạy phật cho vườn trái cây có thể tốt lên nhưng mà không nghĩ được con gái nhà mình lại dám ăn nói bậy bạ, thật là tức c.h.ế.t bà mà.

Thấy mẹ thật sự tức giận, Quý Vân Vân cũng không dám cãi nữa, chẳng qua cô không phục, cô nói: "Cũng không phải con muốn nói, là người đàn bà này khơi mào”

Gặp ả ta liên không có chuyện tốt gì cả, toàn khiến cô bị đánh bị mắng.

"Em chồng à, em đừng trách chị chứ. Chị chỉ muốn em rảnh rỗi tới lui vườn trái cây, nhìn một chút xem nó như thế nào." Tô Đan Hồng nhàn nhạt nói, không đem con nhóc này bỏ vào mắt. Quý Vân Vân quét cô một cái, cô ghét nhất chính là bộ dạng không để ý gì hết này của ả ta, một người đàn bà ở quê thôi mà, còn giả bộ gì nữa chứ. "Được rồi, không sao hết, nhanh đi vào. Mẹ Quý nói.

Ánh mắt con gái nhà mình càng ngày càng không tốt, không biết chung sống hòa thuận với chị Ba của mình, vừa nhìn thấy người liên chỉa mũi ngọn, đây là muốn làm gì đây? Cha me đều già cả cả rồi, sau này người lo lắng cho nó không phải anh chị à?

Mặc dù Kiến Văn cũng tốt nhưng tính tình của Lệ Lệ kia thì không vậy. Ngoài miệng thì nói lời dễ nghe, nếu như muốn lấy thứ gì tốt từ chỗ nó, nghĩ cũng đừng nghĩ, chỗ này không giống với Đan Hồng, mặc dù cũng sẽ nói này kia nhưng chỉ là lời ngoài miệng, con bé ra tay cũng rất hào phóng.

Quý Vân Vân giận dỗi vô cùng: "Con đến tìm anh Ba, con đến đây lâu như vậy mà chị ta cũng không kêu con vào nhà ngôi một chút, sao mẹ lại không nói chị ta? "Anh cô bây giờ đang ở vườn trái cây, cô muốn đi thì tự mình đi đi, đừng nói cái gì mà đi vào ngôi một chút, chị Ba cô gọi thì cô mới được vao. Mẹ Quý nói. Quý Vân Vân thấy mẹ cô vẫn nói giúp người ngoài làm người trong nhà chịu thiệt thì không biết nói gì nữa, hừ một tiếng liên đi ra sau núi.

"Đan Hồng à, con nhỏ này tính tình như vậy, con đừng so đo với nó làm gì. Mẹ Quý giờ mới quay qua nói với Tô Đan Hồng. Tô Đan Hồng nói: "Không sao ạ, lúc em ấy đến con đang thay tả cho Nhân Nhân nên để em ấy phải chờ một lúc, em ấy nghĩ con cố ý nên mới giận dỗi." Không cần nói nhiều, cô là cố ý để Đại Hắc chắn Quý Vân Vân. Nhưng mà lời này cũng không nói thẳng được, con trai là một cái cớ cô có thể mượn sẵn.

Hơn nữa năm nay Quý Vân Vân đã bao nhiêu tuổi rôi? Mẹ chồng cô chiêu nó chứ cô không có nghĩa vụ phải chiêu chuộng. Hè năm nay cũng thi vào trường đại học rồi, thành tích thi cũng không quá cao nhưng di dạy tiểu học là không có vấn đề gì. Dẫu sao vào lúc này như vậy vẫn rất hiếm.

Cũng chính vì điều này nên hè năm nay Quý Vân Vân không trở về, nói là ở đó tìm việc làm thêm sẵn tiện học tập.

Sau khi đại học gửi báo giấy thì sẽ chính thức ở đó.

Chẳng qua những chuyện này Tô Đan Hồng cũng không có hứng thú, không có quan hệ gì với cô, cũng không phải con gái mình.

Tô đại tiểu thư có tính cách đại tiểu thư như vậy, xem ai không vừa mắt chính là không vừa mắt, người ta khách khí với mình thì mình khách khí lại, còn nếu không khách khí? Vậy cô không thèm quan tâm!

"Tính tình con nhỏ đó như vậy, con đừng để trong lòng. Mẹ Quý không để ý nhiều. Tô Đan Hồng ôm Nhân Nhân ve phòng, mẹ Quý tới nhà sau làm lấy rau củ.

Trải qua một lần sửa sang, nhà sau bây giờ rất ngăn nắp chỉnh tê. Trên tấm ván khoảng hai mét đặt cái máng to, trên trông cải xanh, mấy chậu hoa cúc lấy từ nhà ông Hồ về đặt gân đó. Khung cảnh rất ấm áp, rất tốt. Chỗ này vẫn chưa hoành chỉnh nhưng cũng sắp rồi, dù sao cũng chỉ muốn mùa đông có cải xanh ăn, những cái khác không yêu cầu nhiều.

Mẹ Quý lấy một cái bông cải xanh, Quý Vân Vân thì đã đến vườn trái cây. Cô biết nhà mình có vườn trái cây, năm đó mẹ Quý cha Quỷ mở vườn cô còn chưa lên cấp ba, mới ở trấn trên học trung học, không di nhiều, bây giờ mệt c.h.ế.t đi được.

Cứ nghĩ rằng bản thân sẽ thấy đỉnh núi trơ trọi, nhưng đỉnh núi thì không thấy đâu chỉ thấy bức tường cao sừng sững.

Quý Vân Vân sửng sốt một chút, sau đó nhớ đến lời của mẹ cô, mất một lúc mới tìm được cửa, cửa đã khóa, phải ở ngoài la vọng vào.

Cô vừa mới kêu thì có một con ch.ó hung dữ chạy đến nhe hàm răng ra dọa Quý Vân Vân sợ hết hồn, con này hung dữ như chó nhà Tô Đan Hồng!

Nghe chó sủa, cha Quý rất nhanh liên ra đến, nhìn con gái của mình, nói: "Con về khi nào?”

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 73