trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 74

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

"Ngày hôm qua con liền trở vê, cha không vê nhà nên không biết thôi" Quý Vân Vân nói: "Cha, cha nhanh mở cửa cho con đi, con muốn vào nhìn xem một chút.

Cô ta thực sự kích động, cô ta không nghĩ tới, vườn trái cây lớn của nhà cô ta lại có thể lớn như vây!

Xuyên qua cánh cửa sắt nhìn vào bên trong, bên trong tràn đầy cây ăn quả, hơn nữa lớn lên cũng rất có bộ dáng, không có chút nào có dáng vẻ sống dở c.h.ế.t dở cải

Cha Quý liên mở cửa cho cô tao vào nhà.

Quý Vân Vân vừa vào nhà liên càng thêm kích động, cô ta nhìn thấy rất nhiều cây ăn quải

"Cha, đây là trái cây của nhà chúng ta sao? Thật sự quá tốt, lớn lên tốt quá, sang năm khẳng định có thể thu hoạch quả chín to bán đắt!" Quý Vân Vân lập tức cười nói với cha Quý

Cha Quý cười ha ha nói: Hy vọng là vậy.

"Cha, nếu sang năm cây ăn quả kiếm được tiền, con muốn thêm tiên mua tài liệu, đại học Sư phạm của chúng con có không ít tư liệu có thể mua, con muốn học tập." Quý Vân Vân liên nói. "Chuyện này con nói với anh ba của con đi, vườn trái cây này là của anh ba con." Cha Quý cười nói.

"Sao lại là của anh ba, của anh ba không phải chính là của nhà chúng ta sao?" Quý Vân Vân liên phản bác.

Cha Quý nghe xong liên dừng lại bước chân, ông nghiêm túc nhìn con gái nói: Vân Vân, chuyện này con nhất định phải phân định rõ ràng, của anh ba con chính là của anh ba con, cùng nhà chúng ta không có quan hệ, ngọn núi này vào ngày Mùng Một đã sang tên anh ba con, lúc trước có anh cả, anh hai và anh tư con làm chứng.'

Quý Vân Vân nghe vậy liền cắn răng nói: "Nhất định là Tô Đan Hồng, cô thấy đỉnh núi này tốt, cho nên liền dùng thủ đoạn muốn đoạt đi." Người phụ nữ kia thật đúng là biết tính kết

Sắc mặt cha Quý tức khắc trâm xuống, ông nghiêm túc nói; "Vân Vân, con cũng không còn nhỏ nữa, loại lời nói như thế này sau này không cần lại nói."

Chuyện Mùng Một hôm đó, đứa thứ ba làm việc rất đàng hoàng, không chỉ không có nháo lên với đứa lớn và đứa thứ hai, còn trực tiếp cầm bốn trăm đồng tiền ra giải quyết mọi chuyện, bằng không còn không biết phải làm sao, chẳng lẽ phải bảo đứa thứ tư đem tất cả phòng ở đều bán hết?

Ngay cả chính cha Quý, cũng nhớ tới ân tình này của Tô Đan Hồng.

Hơn nữa lúc trước có ai không biết ngọn núi này là thế nào sao?

Cũng chỉ có khi vào tay cô, lúc này mới có thể phát triển lên, nhưng cũng không phải tự dưng mà có, cô phải mướn người mất bao nhiêu tiên? Xây lại tường dùng mất bao nhiêu tiên? Còn có mấy quả mận lúc đó, cũng muốn tiêu tiền, có cái nào không phải do đứa thứ ba bỏ ra?

Cho nên tuy rằng cha Quý ngoài miệng không nói gì, nhưng trong cảm nhận của cha Quý về địa vị của vợ đứa thứ ba, cũng không cần phải nhiều lời.

Hơn nữa cô rất hiếu thảo với hai vợ chồng già ông, có cái gì tốt đều nhớ tới hai người, bởi vì nhà đứa tứ ba thường thường bảo Kiến Quân mang canh thịt qua, thân thể của ông so với trước kia tốt hơn rất nhiều, tinh thân cũng rất tốt.

Trừ bỏ nhà đứa thứ ba, ba đứa con khác có ai đáng tin?

Cho nên lúc này cha Quý muốn nói với con gái, đồ vật của đứa thứ ba chính là của đứa thứ ba, không có chút nào dính dáng tới vợ chồng già họ cả, nếu là đồ của hai vợ chông già họ, vậy đứa lớn, đứa thứ hai và đứa thứ tư đều có phần.

"Cha, con cũng chỉ nói nói thôi." Quý Vân Vân không nghĩ tới cha cô ta lại nghiêm túc như vậy, cô ta đối với mẹ còn có thể cãi lại nhưng đối với cha cô ta liên không dám nói lớn.

Noi cũng không được, hơn nữa lúc nãy con giống cái gì, tên chị dâu ba của con còn dám gọi thẳng, không hiểu lễ phép."

Cha Quý nói.

Quý Vân Vân đô đô miệng, không dám nói gì, cô ta chỉ nhìn vườn trái cây, trong mắt cô ta không nhịn được sự ghen ghét. Hen gì lúc nay cô ta vừa mới tới người phụ nữ Tô Đan Hồng kia liền khoe vườn trái cây với cô ta, vườn trái cây này không ngờ được quản lý tốt như vậy.

"Trước kia cha và mẹ cũng làm không ít, sao lại trông không được?" Quý Vân Vân nhịn không được hỏi.

"Chị dâu ba con mướn hai người hỗ trợ, lúc này mới đem cây trông xuống.' Cha Quý nói.

"Còn mướn người?" Mắt Quý Vân Vân trừng lớn: “Cô ta xem chính mình là đại tiểu thư của nhà địa chủ chắc?"

Cha Quý tức giận trừng mắt liếc cô ta một cái: Con dám nói chuyện như thế?"

"Không phải ạ, nhưng chuyện mướn người này cũng quá tốn kém, sao chị ấy không tự mình làm?" Quý Vân Vân mở miệng liền nhịn không được nói.

Lúc trước cha mẹ Quý trồng trái cây, ngay cả cô ta và cha mẹ Quý cũng đều tự mình làm, sao tới lượt Tô Đan Hồng lại có thể mướn người?

"Chị dâu ba của con không phải đang mang thai sao, làm sao làm được? Được rồi, chuyện này là chuyện của người lớn, con không cân xen vào." Cha Quý nói.

Quy Vân Vân chính là không phục, dựa vào cái gì vườn trái cây vừa vào tay của người phụ nữ kia liên tươi tốt, lại còn phát triển tốt như vậy, hơn nữa cô cũng không cần tự tay làm, chỉ cân mướn người là xong việc! -Mi

Đúng lúc này phía trước truyền tới tiếng dê kêu, Quý Vân Vân hỏi: "De ở đâu vậy?”

"Anh ba con mua về nuôi ở trên núi. Cha Quý nói, ông nói xong tay chỉ bên kia một lóng tay.

Quý Vân Vân lập tức liên nhịn không được, lập tức tiên chạy tới xem, vừa nhìn liên nhìn thấy rất nhiều dê, nhìn tới mặt đều thèm vô cùng, nếu cái này bán đi, thì được bao nhiêu tiên chứ! "Vân Vân được nghỉ đông à?' Kiến Quân đang làm việc cũng nhìn thấy em gái, anh liền nói. Anh ba, làm sao anh lại nuôi nhiều dê như vậy?" Quý Vân Vân đi tới đây liên nói.

"Núi bỏ không cũng phí, nuôi thêm chút dê cũng tốt." Quý Kiến Quân nói.

Đỉnh núi lớn như vậy, mấy con dê này cũng không tính nhiều, quan trọng là xem xem có nuôi sống được hay không, sang năm lại cho chúng nó tự sinh sản, cũng nuôi thêm nhiều một chút.

"Anh ba, em đại học cân nhiều tiên mua tư liệu, vườn trái cây của anh nếu được mùa, đến lúc đó đừng quen đưa tiền cho em nha.

Quy Vân Vân nói.

Cây ăn quả này sức sống bừng bừng, sang năm được mùa hay không khó đoán trước, còn nhiều dê như vậy, đến lúc đó đều cùng nhau bán hết, anh ba của cô lúc đó có bao nhiêu tiền chứ?

Vừa gặp liền nói tới tiền, anh lạ nhìn thấy đôi mắt cô ta sáng rực, Quý Kiến Quân có chút nhíu mày, tuy nhiên anh cũng chỉ nói: "Đến lúc đó nếu được mùa lại nói sau..

Quy Vân Vân xem như anh ba cô ta đồng ý rồi, anh ba thương cô ta nhất, nếu không có người phụ nữ kia, cô ta cũng không cân mở miệng nói chuyện này. Lúc này hai người Hứa Ái Đăng và Quý Hồng Quân thu thập xong ổ gà mới ra tới, không cần nói cũng biết đây là do Tô Đan Hồng thuê, mùi vị có chút khó ngửi, Quý Vân Van che lại ái mũi nói: "Mùi gì vậy?"

"Mùi phân gà, con cũng không phải chưa từng ngửi qua." Cha Quy nói với cô ta. Gió thổi qua mùi cũng không còn, Quý Vân Vân nói: “Còn nuôi gà?

Phia trước chính là trại nuôi gà và trại nuôi dê, em có thể đi nhìn xem." Quý kiến Quân nói. "Vẫn là thôi đi" Quý Vân Vân ghét bỏ nói.

Cha Quý và Quý Kiến Quân cũng không so đo với cô ta.

Nhưng Quý Vân Vân ở một lát liên nhịn không được liền đi qua nhìn trại gà và trại dê.

Càng nhìn cô ta càng cảm thấy vườn trái cây của anh ba cô ta càng lúc càng có bộ dáng.

"Chờ thêm tháng nữa, gà chắc chắn có thể ăn?" Lúc trở về, Quý Vân Van nói.

Quý Kiến Quân gật đầu, nói: "Em muốn ăn thì lấy mấy con ăn đi." Cha Quy tức giận nói: "Lúc này mới lớn đươc bao lâu? Không được bắt, muốn ăn thì lên trấn trên mua..

Quý Vân Vân lạp tức bất mãn nói: "Cần gì phải đi mua, tốn tiên, ăn Tết cũng còn khoảng một tháng, lại nuôi thêm một tháng cũng không sai biệt lắm." "Con muốn ăn thì lên trấn trên mua, mấy con gà này không thể ăn." Cha Quý trực tiếp cự tuyệt. Qúy Vân Vân rất bất mãn, cô ta luôn bị cha Quý bác bỏ, ở lại không có gì thú vị liên đi vê.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 74