Trở về Lục phủ sau vinh quang rực rỡ trong cung, lòng tôi vẫn chưa thể lắng xuống. Điệu múa hôm ấy không chỉ giúp tôi rửa sạch sự khinh thường từ bao kẻ, mà còn khiến ta bất ngờ lọt vào mắt hoàng hậu. Nhưng chính điều này lại khơi dậy sóng ngầm đố kỵ trong lòng nhiều người.
Ngay khi kiệu phủ vừa hạ xuống, ánh mắt tôi đã chạm phải những tia nhìn đầy hiểm ý. Các tiểu thư, phu nhân vốn từ trước đã không ưa gì tôi, nay càng lộ rõ sự châm chọc.
Trong yến tiệc nhỏ Lục phu nhân bày để “chúc mừng” tôi, bầu không khí lạnh lẽo khác hẳn vẻ ngoài hào nhoáng. Một vị tiểu thư nâng chén rượu, giọng lảnh lót nhưng thâm ý:
— Viên tiểu thư quả thật có tài, đến hoàng hậu còn muốn giữ lại, chẳng biết trong phủ Lục gia đây, nàng còn có chỗ đứng hay không nữa?
Cả bàn tiệc bật cười khúc khích. Tôi mỉm cười đáp lại, lòng không khỏi lạnh buốt.
Sau bữa tiệc, có hạ nhân đến báo, mời tôi đến hậu hoa viên. Tôi không hề hay biết đó chính là cái bẫy đã được giăng sẵn. Khi bước vào, mùi hương ngòn ngọt xộc tới khiến đầu óc tôi choáng váng. Trước mắt lờ mờ bóng dáng vài nữ tử mặc y phục sang trọng, gương mặt đầy hả hê.
Một người trong số đó cười nhạt:
— Ngươi tưởng múa được một khúc đã có thể ngẩng cao đầu sao? Hôm nay ta sẽ cho ngươi nếm mùi thất bại thật sự.
Họ định đổ lên người tôi tội danh “thông đồng với ngoại nhân” bằng cách sắp đặt một gã sai dịch đã uống rượu say ngã vào. Nếu lời đồn này truyền ra, danh dự của tôi chẳng còn, Lục phủ cũng chẳng cần giữ lại một nàng dâu “ không trong sạch”.
Tôi lùi lại, tim đập dữ dội, nhưng ánh mắt sáng quắc. Tôi biết rõ, chỉ cần một bước sơ sẩy thôi, mọi công sức vừa có được sẽ tan thành tro bụi.
Đúng lúc bọn họ tiến đến, một bóng áo xanh quen thuộc bất ngờ xuất hiện từ phía hành lang. Giọng trầm thấp mà lạnh lẽo vang lên:
— Kẻ nào dám động đến nàng ấy?
Tôi giật mình, cả hoa viên im bặt. Lục Hạo Minh đứng đó, ánh mắt như băng, gió đêm thổi tung vạt áo, khí thế nghiêm nghị khiến ai nấy run rẩy.
Tôi khẽ thở ra, nhưng sâu trong lòng lại càng rõ: con đường phía trước sẽ không chỉ có ánh sáng từ những vũ điệu, mà còn vô vàn bóng tối giăng đầy.