Đêm đó, tôi vẫn còn run rẩy trong lòng. Nếu không có Lục Hạo Minh kịp thời xuất hiện, có lẽ tôi đã rơi vào vũng bùn nhơ nhuốc, vĩnh viễn không ngẩng đầu được.
Trong thư phòng, Lục Hạo Minh ngồi trầm lặng, ánh nến hắt lên gương mặt sắc lạnh. Hắn không nói gì, chỉ thong thả gõ nhịp ngón tay trên bàn gỗ, ánh mắt thăm dò từng chi tiết nhỏ nhất trong trí nhớ.
— Người đâu, điều tra hết những kẻ đã có mặt ở hậu hoa viên đêm nay. Bắt đầu từ hạ nhân trực đêm, kẻ nào tiết lộ chuyện ta phái người ra ngoài, kẻ đó chính là mắt xích.
Giọng hắn vang lên, lạnh đến mức khiến cả đám thủ hạ run sợ.
Chỉ sau một đêm, kết quả đã rõ: chính nhóm hạ nhân thân cận của Lục phu nhân đã âm thầm sắp đặt. Bọn họ phối hợp cùng vài tiểu thư ngoài phủ, tạo thành cái bẫy hãm hại tôi.
Tôi nghe tin, tim khẽ nhói. Trong lòng biết rõ, Lục phu nhân vốn chưa từng chấp nhận tôi, nhưng không ngờ bà lại ra tay tàn nhẫn đến thế.
Lục Hạo Minh đứng trước mặt tôi, ánh mắt vẫn sắc bén nhưng giọng nói dịu đi ít nhiều:
— Nàng không cần lo. Ta sẽ xử lý chuyện này.
Tôi nhìn thẳng vào hắn, giọng nhỏ nhưng kiên quyết:
— Nếu là người ngoài, thiếp không sợ. Nhưng nếu là mẫu thân chàng … thiếp không muốn chàng khó xử.
Một thoáng im lặng bao trùm. Lục Hạo Minh nhắm mắt, như đang kìm nén điều gì đó. Khi mở mắt, ánh nhìn hắn càng kiên định:
— Cho dù là ai, ta cũng sẽ không để nàng chịu ủy khuất.
Tin tức Lục Hạo Minh cho gọi từng hạ nhân liên quan thẩm vấn lan ra nhanh chóng. Trong phủ, không khí căng thẳng đến mức ai cũng dè chừng. Phu nhân tuy ngoài mặt vẫn giữ vẻ bình thản, nhưng trong đôi mắt ẩn giấu tia giận dữ khó kìm.
Tôi hiểu, từ khoảnh khắc này, mình đã bước vào ván cờ thực sự. Một bên là sự che chở của Lục Hạo Minh, một bên là những mưu kế thâm sâu từ chính Lục phu nhân.
Và dường như, cuộc chiến giữa tôi và bà mới chỉ vừa bắt đầu…
Bạn có muốn chương 12 sẽ là cảnh Lục phu nhân trực tiếp đối mặt và dùng lời lẽ sắc bén để thử thách nữ chính, hay để bà ta ngấm ngầm bày ra một kế hoạch mới hiểm độc hơn?
You said:
chương 12 sẽ là cảnh Lục phu nhân trực tiếp đối mặt và dùng lời lẽ sắc bén để thử thách nữ chính
ChatGPT said:
Chương 12: Đối Mặt Với Lục Phu Nhân
Buổi sáng hôm đó, khi ánh dương vừa ló rạng, một nha hoàn đến truyền lời: Lục phu nhân muốn gặp tôi ở chính đường.
Tôi khẽ siết tay áo, biết rõ lần này không phải chuyện gì tốt đẹp. Bước vào đại sảnh, Lục phu nhân đã ngồi uy nghiêm ở ghế chủ, ánh mắt sắc như dao. Bên cạnh bà là vài vị phu nhân quyền quý được mời đến uống trà.
— Viên Nhiên, con đến rồi sao? — Lục phu nhân cười nhạt, nhưng nụ cười ấy khiến người ta lạnh sống lưng.
Tôi cúi người hành lễ:
— Con dâu bái kiến mẫu thân.
Bà đặt chén trà xuống, giọng nghiêm nghị:
— Mấy ngày nay, trong phủ có nhiều lời bàn tán. Nào là con chỉ dựa vào dung mạo, nào là con được Hạo Minh sủng ái nên kiêu ngạo. Làm dâu nhà họ Lục, không thể để thiên hạ chê cười. Vậy hôm nay, ta muốn nghe xem con có bao nhiêu bản lĩnh.
Ánh mắt bà quét qua tôi, giống như muốn lột trần từng lớp vỏ bọc.
Một vị phu nhân bên cạnh cười mỉa:
— Tiểu nương tử trẻ tuổi, chắc chưa quen lễ nghi trong phủ lớn. Nếu thất thố, e rằng sẽ làm trò cười cho thiên hạ.
Tôi vẫn giữ nét mặt bình tĩnh, đáp:
— Con biết mình còn non nớt. Nhưng đã bước vào cửa Lục gia, con sẽ hết lòng học hỏi, tuyệt không để danh dự gia tộc tổn hại.
Lục phu nhân cười nhạt:
— Khẩu khí lớn lắm. Nếu vậy, bắt đầu từ hôm nay, ta sẽ đích thân sắp xếp cho con học lễ nghi, học cách quản lý việc lớn nhỏ trong phủ. Một tháng sau, ta muốn nhìn thấy kết quả. Nếu không … đừng trách ta không dung tình.
Tôi khẽ ngẩng đầu, đôi mắt sáng kiên định:
— Con xin tuân theo.
Trong khoảnh khắc ấy, tôi nhìn thấy trong ánh mắt bà lóe lên tia ngạc nhiên — dường như bà không nghĩ tôi sẽ đáp trả dứt khoát như vậy. Nhưng rất nhanh, Lục phu nhân lại che giấu đi bằng nụ cười lạnh.
— Tốt, vậy để xem, nàng dâu mà con trai ta một mực bảo vệ… có thật sự xứng đáng hay không.
Câu nói ấy vang vọng trong lòng tôi, như một lời thách thức công khai. Tôi biết rõ, con đường trước mặt sẽ càng ngày càng gập ghềnh.