Vương Phi Dưới Ánh Trăng

Chương 16

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~2 phút

Yến tiệc đang tưng bừng, bỗng một vị quan lớn tuổi với đôi mắt sắc lạnh nhìn sang tôi. Ông ta cười nhạt, nâng chén rượu:

— Nghe nói dâu mới của Lục gia xuất thân bình thường, chẳng biết có học được gì ngoài chút lễ nghi vừa nãy không. Nơi đây toàn là danh môn khuê tú, nếu chỉ biết dâng trà thì e rằng… chưa đủ.

Câu nói ấy như mồi lửa, lập tức cả sảnh xôn xao.

Một tiểu thư áo hồng vờ che miệng cười:

— Đúng vậy, trong yến tiệc, tài nghệ cũng là thước đo phẩm chất. Không biết Viên Nhiên muội muội có dám cho chúng ta mở rộng tầm mắt?

Ánh mắt mọi người đồng loạt đổ dồn vào tôi, xen lẫn khinh miệt và chờ đợi.

Tôi thoáng khựng lại. Lục phu nhân ngồi phía trên, môi cong nhẹ, như thể đang chờ tôi mất mặt.

Tôi hít sâu, bước lên giữa sảnh. Giọng tôi bình thản nhưng rõ ràng:

— Tài năng thiếp chẳng sánh được ai, nhưng đêm nay trăng sáng như gương, thiếp nguyện dâng một điệu múa nhỏ để kính khách quý.

Tiếng đàn tỳ bà vang lên, tôi xoay người, tà váy trắng tung bay trong ánh đèn lồng. Bước chân uyển chuyển, tay áo dài nhẹ nhàng như mây khói. Tôi để tâm hồn hòa vào từng nhịp nhạc, để sự kiên cường giấu kín cất lên trong từng động tác.

Khi điệu múa kết thúc, tôi dừng lại giữa sảnh, thở khẽ, ánh mắt ngẩng cao.

Trong khoảnh khắc ấy, cả đại sảnh lặng im. Rồi tiếng vỗ tay nổ ra, từng tràng nối tiếp. Tạ phu nhân đứng dậy tán thưởng:

— Quả nhiên tư chất phi phàm, phong thái chẳng kém gì tiểu thư danh môn.

Sắc mặt những người vừa châm chọc thoáng cứng đờ.

Lục phu nhân mỉm cười, nhưng đôi mắt như băng lạnh. Tôi biết, lần này tôi đã không chỉ tránh được nhục nhã, mà còn vô tình trở thành cái gai trong mắt bà hơn nữa.

Vương Phi Dưới Ánh Trăng

Chương 16