Vương Phi Dưới Ánh Trăng

Chương 21

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~2 phút

Tôi theo đoàn tiểu thư tiến vào điện Tường Minh, nơi Hoàng hậu thường ngự. Bầu không khí uy nghiêm khiến ai cũng phải nín thở. Hương trầm thoang thoảng, rèm lụa mỏng manh lay động trong gió, ánh sáng hắt xuống sàn ngọc lung linh như phản chiếu từng nhịp tim của chúng tôi.

Phía trên cao, Hoàng hậu nương nương ngồi ngay ngắn, dung nhan đoan trang, đôi mắt phượng sắc bén như nhìn thấu hết thảy. Tôi cúi người hành lễ, dám không ngẩng đầu.

“Đây chính là Viên Nhiên mà bổn cung từng nghe nói?” – giọng bà nhẹ, nhưng uy thế khiến tất cả đều im lặng.

Tôi khẽ đáp:

“Dạ, thảo dân chính là Viên Nhiên.”

Hoàng hậu quan sát một hồi lâu, khóe môi hơi cong:

“Khí chất thanh nhã, không thua kém những tiểu thư danh môn. Lời đồn quả nhiên không sai.”

Một vài tiểu thư khác mặt mày biến sắc. Có người không nhịn được, khẽ cười châm chọc:

“Nhiên tiểu thư vốn chỉ là tân tức phụ, sao dám sánh với tiểu thư được nuôi dạy trong cung môn từ nhỏ?”

Câu nói chưa dứt, ánh mắt Hoàng hậu lập tức quét qua, lạnh đến mức người kia run rẩy cúi đầu. Tôi mím môi, khẽ khom người:

“Thần nữ chỉ biết tận tâm học hỏi, không dám so bì cùng ai. Nếu được nương nương cho phép, thần nữ nguyện dâng một điệu múa nhỏ để bày tỏ lòng tôn kính.”

Không khí trong điện khẽ d.a.o động. Hoàng hậu nhướng mày, rồi mỉm cười:

“Được. Vậy bổn cung muốn tận mắt xem thử tài nghệ mà người người ca tụng là ‘vũ điệu phượng hoàng hạ thế’.”

Trống nhạc vang lên. Tôi chậm rãi cất bước, tay áo bay lượn như cánh chim, từng nhịp múa hòa vào tiếng tiêu, nhẹ nhàng mà uyển chuyển. Trong khoảnh khắc, dường như không còn ai ngoài tôi và ánh trăng mờ ảo soi sáng trong tim.

Khi khúc nhạc dừng lại, cả điện lặng thinh. Hoàng hậu ánh mắt sáng lên, cất tiếng khen:

“Quả nhiên không tầm thường. Viên Nhiên, từ nay bổn cung sẽ lưu tâm đến con.”

Trái tim tôi đập mạnh. Tôi biết, vừa rồi mình đã bước thêm một bước vào vòng xoáy quyền lực, nơi không còn chỗ cho sự lùi bước.

Vương Phi Dưới Ánh Trăng

Chương 21