Vương Phi Dưới Ánh Trăng

Chương 5

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~2 phút

Sau hội hoa đăng, danh tiếng của tôi lan truyền khắp kinh thành. Người ta nói tôi là kẻ được Thừa tướng để mắt đến, cũng là người mà thiếu chủ Triệu gia từng nâng niu. Tin đồn càng lúc càng thêm sắc bén, như lưỡi d.a.o vô hình cứa vào tôi mỗi ngày.

Tôi biết rõ, trong hậu cung lẫn chốn quyền quý, danh vọng chẳng khác nào một chiếc bẫy. Một lời khen ngợi hôm nay có thể trở thành cái cớ g.i.ế.c c.h.ế.t ngày mai.

Mẫu thân tôi nhận được thiệp mời từ Lục phủ. Ngày ấy, tôi theo bà đến, vừa bước qua cửa lớn, đã thấy cảnh xa hoa đến choáng ngợp. Đèn ngọc treo cao, hành lang trải gấm, từng bước chân như rơi vào một thế giới khác – nơi quyền thế và mưu mô hòa vào nhau.

Trong đại sảnh, phu nhân quyền quý ngồi thành hàng, mắt sáng quắc, nụ cười như hoa nhưng chứa đầy gai nhọn. Tôi cảm giác mình như một con mồi bị soi xét từ mọi phía.

Một giọng nữ the thé vang lên:

– "Đây chẳng phải tiểu thư Viên Nhiên sao? Nghe nói, nàng vừa khiến cả Thừa tướng lẫn thiếu chủ Triệu gia để tâm. Xem ra vận khí thật sự tốt hơn người."

Tiếng cười đồng loạt cất lên, vừa chua chát vừa mỉa mai.

Tôi cúi người hành lễ, giữ thái độ ôn hòa:

– "Các vị phu nhân quá lời. Tôi chỉ là một kẻ tầm thường, nào dám nhận những lời như thế."

Lời nói vừa dứt, một người phụ nữ uy nghi, mặc áo gấm thêu rồng phượng, bước ra. Đó chính là Lục phu nhân, mẫu thân của Lục Hạo Minh. Ánh mắt bà ta lướt qua tôi, như một lưỡi d.a.o bén, vừa sắc lạnh vừa khó dò.

– "Kẻ tầm thường sao? Một kẻ tầm thường nào có thể khiến cả kinh thành bàn tán đến vậy? Viên tiểu thư, bản phu nhân hỏi thẳng: ngươi rốt cuộc có ý đồ gì với con trai ta?"

Không khí trong sảnh đột ngột căng thẳng. Tôi cảm thấy hàng chục ánh mắt dồn cả lên người mình.

Trong khoảnh khắc ấy, tôi chợt nhận ra — mình không chỉ là một thiếu nữ vô tình bước vào vòng xoáy quyền thế. Tôi đã trở thành quân cờ trên bàn cờ lớn, nơi bất kỳ ai cũng có thể dồn ép, thậm chí hủy diệt.

Tôi mím môi, ngẩng đầu lên, cố giữ giọng không run:

– " Tôi chưa từng có ý đồ. Chỉ mong giữ lòng trong sạch mà thôi."

Tiếng cười mỉa vang lên khắp nơi. Nhưng ngay lúc ấy, cửa sảnh mở ra, giọng nói trầm lạnh quen thuộc vang lên:

– "Nếu nàng có ý đồ… vậy chính là ý đồ của ta."

Lục Hạo Minh xuất hiện, từng bước đi vào, bóng dáng cao ngạo như thể chiếm trọn cả không gian.

Vương Phi Dưới Ánh Trăng

Chương 5