Xuyên Không Tinh Tế: Hiệu Trưởng Nhỏ Bé Nhưng Siêu Bá

Chương 23

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Đúng là đang buồn ngủ thì có người đưa gối!

Lâm Tượng đang thiếu một cơ giáp nữa, ban đầu Trình Nặc vẫn đang chế tạo. Có cơ giáp này thì sẽ bớt áp lực về thời gian hơn. Hơn nữa, Lý Hải bảo rằng đây là cơ giáp mà Châu Bắc Thần từng dùng khi còn trẻ. Với thân phận và địa vị của anh, thì chắc chắn tính năng của nó không hề kém.

Thời Miên cầm hạt không gian tiến vào phòng huấn luyện, định dùng máy mô phỏng để quét thử.

Nếu dữ liệu đủ tốt, thì có thể đưa cho Trình Nặc nghiên cứu thêm.

Thiết bị mô phỏng của Thất Hợp Bang vẫn chưa được vận chuyển đến, trong phòng huấn luyện chỉ có ba cái, hai thiết bị đã được kết nối để huấn luyện, chỉ còn cái của Nguyễn Kiêu thì trống.

Nguyễn Kiêu đang ngậm hộp sữa trong miệng, rất hào phóng phất tay bảo: "Dùng của em đi."

Thời Miên kết nối vào máy mô phỏng. Vòng xoay trên giao diện liên tục quay tít, một lúc lâu sau mới hiển thị dòng chữ: [Quét thất bại, không thể nhận diện. |

"Chức năng quét của máy mô phỏng này bị hỏng à?" Thời Miên hỏi Nguyễn Kiêu.

"Không hề hỏng. Mới hôm trước, em còn dùng nó để quét một cơ giáp khác."

Có lẽ là sự cố tạm thời, Thời Miên khởi động lại máy mô phỏng và quét thêm hai lần nữa.

Kết quả vẫn là quét thất bại.

Nguyễn Kiêu cũng thấy bất ngờ, cô vứt hộp sữa rỗng vào thùng rác rồi bước đến, định nhấc chân đá vào cỗ máy mô phỏng.

Thời Miên nhanh chóng ngăn lại: "Cô định làm gì vậy?"

"Kiểm tra và sửa chữa thôi chứ gì nữa," Nguyễn Kiều đáp với vẻ hiển nhiên, "Cái này cũng giống như con người vậy, nếu không tuân thủ giao thức thì phải tinh chỉnh. Một lần không được thì hai lần."

Nguyễn Kiều vừa xoa tay vừa nói, lời còn chưa dứt, màn hình giao diện đột nhiên xoay tròn, rồi máy mô phỏng bắt đầu bốc khói.

Trong số các học sinh của Lâm Tượng, Nguyễn Kiều thì hơi ngây ngô, Vương Lạc thì láu cá, Trân Hàn thì ít nói, còn Hồ Nhất Châu thì rất nghịch ngợm.

Ba ngày không gây chuyện, Hồ Nhất Châu liền cảm thấy ngứa ngáy khắp người. Sáng sớm đã kéo Tê Trác ra để chỉ dẫn anh b.ắ.n súng.

Thời Miên thiết lập cho Hồ Nhất Châu mười ải kiểm tra. Cậu đã vượt qua được ải thứ chín, tự nhận rằng kỹ thuật b.ắ.n s.ú.n.g của mình cũng khá tốt. Tê Trác tuy có kỹ năng chiến đấu mạnh mẽ, lại còn sở hữu thể chất thiên sinh kiếm thể rất hiếm có, nhưng cũng đâu phải là Kỳ Độ, làm gì mà cái gì cũng tinh thông được?

Hồ Nhất Châu tràn đầy tự tin bước vào, nhưng ngay vòng b.ắ.n đầu tiên về tốc độ lẫn độ chính xác, cậu lại ngang tài với Tê Trác.

"Không tệ chút nào," Hồ Nhất Châu hơi bất ngờ, " Nhưng chỉ b.ắ.n bia thôi thì chưa đủ, còn phải biết thực chiến nữa."

Đến vòng hai, cậu bật chế độ đối kháng, định phô diễn kỹ năng "đạn cản đạn" mà cậu đã luyện tập bấy lâu nay.

Quả thật cậu đã chặn được mọi phát đạn ảo, đối phương không một lần b.ắ.n trúng, nhưng chỉ vài giây sau, cậu giật mình nhận ra … Tê Trác đã ở ngay cạnh mình từ lúc nào?

Tê Trác không dùng súng, chỉ bằng cận chiến đã dễ dàng quật ngã cậu: "Muốn tiếp tục không?"

Mặt Hồ Nhất Châu hơi nóng bừng vì thất bại, nhưng đối với cậu, đây đâu phải lần đầu tiên nếm trải cảm giác này sau nhiều năm huấn luyện.

Lần này, cậu lém lỉnh chọn bản đồ "Dòng Chảy Cát" mà Thời Miên từng sử dụng. Đây là địa hình cực kỳ bất lợi cho cận chiến: "Nào, lần này chơi chiến đấu thực tế đi."

Tê Trác đột ngột quay s.ú.n.g về phía sau, lợi dụng lực phản chấn từ phát b.ắ.n để lướt trên mặt cát, nhanh chóng thu hẹp khoảng cách và áp sát Hồ Nhất Châu.

"Không thể nào! Kỹ thuật này cũng khả thi sao?!"

Hồ Nhất Châu bật dậy khỏi máy mô phỏng, cảm giác như hệ thống nhận thức vừa được khởi động lại: "Chiêu này anh nghĩ ra kiểu gì vậy?"

Tê Trác bật cười, thản nhiên đáp: "Nếu cậu có ngoại hình ưu tú như tôi, thì tự khắc sẽ có cảm hứng thôi."

Hồ Nhất Châu: “...”

Tê Trác lại hỏi: "Tiếp theo muốn chỉ dẫn gì nữa?"

Hồ Nhất Châu: “...”

Ngay cả Hồ Nhất Châu, người vốn có vẻ mặt chai sạn, cũng không thể chịu đựng nổi. Đúng lúc này, cậu ngửi thấy mùi gì đó hơi lạ.

Quyển 2 -

Xuyên Không Tinh Tế: Hiệu Trưởng Nhỏ Bé Nhưng Siêu Bá

Chương 23