Xuyên Sách: Ta Gả Cho Nam Phụ Hung Ác

Chương 47

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~6 phút

Khi ấy là chiến bào đen kịt cứng rắn, giờ đây lại là áo cưới hỷ phục đỏ tươi.

Xuân phân ấm áp, trăm hoa đua nở, ý tình nồng nàn.

Tống Trừ Nhiên vừa mới thanh tỉnh sau giấc ngủ sớm, liền nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc của các ma ma trong cung đã lại xuất hiện ở Trừ Các. Nàng theo phản xạ có điều kiện mà đứng bật dậy từ trên giường.

Các ma ma tiến vào phòng trông thấy vẻ bối rối e lệ của nàng, trên gương mặt họ không còn vẻ nghiêm nghị thường thấy, chỉ trao nhau ánh nhìn ngầm rồi cất tiếng cười khẽ.

"Xem ra khoảng thời gian này, bọn nô tỳ đã dọa đến Hoàng tử phi rồi."

Hôm nay là ngày Tống Trừ Nhiên chính thức xuất giá, các ma ma trước tiên cũng sửa lại xưng hô cho nàng.

Được gọi như thế thật sự làm Tống Trừ Nhiên không quen, nàng nhất thời không biết nên ứng đối ra sao, chỉ đành túm chặt góc áo, gương mặt ửng hồng vì ngượng ngùng.

Hai vị ma ma không đùa nữa. Một người cầm lên bộ áo cưới đỏ thẫm dày dặn, một người khác bưng mũ phượng kim sắc cùng các món trang sức quý giá, đặt đồ vật lên bàn trang điểm, rồi tiến đến giúp nàng thay áo.

"Điện hạ đã ngự giá vào cung hành lễ khấu bái trước. Sau lễ sẽ đến phủ đón Hoàng tử phi, bởi vậy bọn nô tỳ phải nhanh chóng trang điểm cho Hoàng tử phi."

Nói xong, Tống Trừ Nhiên được hai ma ma đưa vào tịnh phòng để tắm gội. Nước tắm đã được chuẩn bị sẵn, rải đầy cánh hồng tươi thắm, điểm thêm tinh dầu quý, hương thơm dịu mát lan tỏa khắp phòng, thật dễ chịu vô cùng.

Tắm xong, Tống Trừ Nhiên được các ma ma thoa tinh dầu thơm ngát khắp châu thân. Nàng bước ra khỏi tịnh phòng, bắt đầu từng bước mặc vào bộ áo cưới phức tạp mà nàng đã thử trước đó không lâu.

Nàng đã ghi nhớ kỹ trình tự mặc áo cưới: thứ nhất là lớp áo lót đỏ thắm, rồi đến tầng tầng lớp lớp gấm thêu hồng sa kiều diễm, cuối cùng mới là chiếc khăn quàng vai bằng gấm đỏ rực rỡ.

Áo cưới được thêu hình mẫu đơn nở rộ cùng phượng hoàng uy nghi ngự phía trên, đôi uyên ương đằm thắm dưới cánh kim tuyến lấp lánh, do chính tay các tú nương trong cung thêu dệt. Từng đường kim mũi chỉ đều vô cùng công phu, khiến hoa văn hiện lên sống động như thật, sắc đỏ tươi thắm rực rỡ lạ thường.

Cuối cùng nàng đeo thêm đai lưng gấm đỏ, bên hông điểm xuyết ngọc bội sáng ngời. Tất cả đều mang ý nghĩa cát tường, bộ áo cưới đã hoàn chỉnh.

Vị ma ma dẫn nàng Trừ Nhiên thay giày thêu, chậm rãi tiến đến trước bàn trang điểm. Bước tiếp theo chính là trang điểm và đội mũ phượng.

Hai vị ma ma này đều là lão nhân trong cung, làm việc thành thạo như nước chảy mây trôi. Tài nghệ của họ không chỉ khiến nàng Trừ Nhiên mê mẩn ngắm nhìn, mà ngay cả Hàn Nguyệt đứng cạnh cũng không chớp mắt học hỏi, dường như muốn khắc ghi từng cử chỉ vào lòng để sau này tự mình trang điểm cho chủ tử.

Cuối cùng, mũ phượng được đội lên đỉnh đầu. Mỗi một chi tiết trên mũ đều được khảm nạm đá quý đỏ thắm, lam biếc, cùng ngọc phỉ thúy xanh mướt, lộng lẫy rực rỡ, quý giá vô cùng.

Trên trán và hai bên là những chuỗi ngọc trai nhỏ xinh, các hạt ngọc mượt mà và đầy đặn, ánh lên vẻ tinh khiết.

Nghe ma ma nói, mọi trang trí trên mũ phượng đều được làm từ đá quý và ngọc trai thượng đẳng, phải trải qua ngàn lần chọn lựa, vạn lần tinh tuyển mới chế tác nên. Điều này cho thấy trong cung rất coi trọng lễ thành thân của Thất Hoàng tử và nàng.

Nàng Trừ Nhiên ngắm nhìn dung nhan mình trong gương, không khỏi cảm thán mũ phượng quả thực lộng lẫy phi phàm, nhưng cũng vô cùng nặng trịch. Liệu thân mình liễu yếu đào tơ này có gánh nổi nó cho đến hết buổi tối chăng?

Hoài nghi trong lòng nàng vừa nhen nhóm, vị ma ma đã vừa vặn cắm chiếc trâm cố định cuối cùng lên mũ phượng, đoạn ôn nhu nói:

“Mũ phượng này phải đội cả ngày, quy củ là thế, Hoàng tử phi đành phải vất vả nhẫn nại vậy. Nếu cảm thấy quá nặng, có thể nhờ nha hoàn giúp xoa bóp, thư giãn phần cổ vai cho đỡ mỏi mệt.”

Sau đó, ma ma cầm lấy khăn voan đỏ trên bàn trang điểm, chậm rãi phủ lên đỉnh đầu Tống Trừ Nhiên, vừa điều chỉnh vị trí, vừa ân cần dặn dò:

“Khăn voan đỏ này, Hoàng tử phi chớ tự ý tháo xuống, tất phải đợi đến lúc động phòng hoa chúc, để Điện hạ đích thân cởi bỏ. Lễ nghi thành thân tuy có phần nặng nề, nhưng tất thảy đều vì mong cầu Điện hạ và Hoàng tử phi sau này trăm năm hảo hợp, cuộc sống viên mãn.”

Vị ma ma dứt lời, thu tay về, xem như đã hoàn tất toàn bộ công đoạn trang điểm và chải chuốt.

Tống Trừ Nhiên với khăn voan đỏ trùm đầu, chỉ còn thấy được một khoảng nhỏ dưới chân, bước đi có phần miễn cưỡng.

Nàng được Hàn Nguyệt nâng đỡ ngồi xuống mỹ nhân sập, tiện miệng hỏi han giờ giấc, phát hiện đã ngót nghét một canh giờ trôi qua.

Vốn định nghỉ ngơi đôi lát, vừa cất lời bảo Hàn Nguyệt pha trà, chưa kịp nhấp một ngụm, đã nghe tiếng gã sai vặt từ ngoài viện hớt hải chạy vào, ngay sau đó cửa phòng bị gõ vang dội.

Hóa ra Thịnh Kỳ Điện hạ đã hoàn tất nghi lễ khấu bái trong cung, liền dẫn đội nghênh thú đến trước phủ đón dâu.

Vừa nghe lời này, tim Tống Trừ Nhiên bắt đầu đập loạn nhịp, lễ thành thân tựa hồ từ khoảnh khắc này mới thực sự hiển hiện rõ ràng trong tâm trí nàng.

Nàng vội vàng nhấp một ngụm trà, song lại bị ma ma kéo đến bổ sung trang điểm đôi chút, sau đó mới được ma ma và Hàn Nguyệt đỡ dậy, chậm rãi bước ra khỏi phòng.

Theo lễ nghi, đầu tiên phải bái biệt gia đình. Lúc này, phụ mẫu và huynh tẩu đã sớm tề tựu chờ đợi nơi chính sảnh.

Tống Trừ Nhiên theo quy củ mà các ma ma đã dạy, đứng trang nghiêm trước mặt phụ mẫu, cung kính cúi lạy. Đoạn, nàng đứng dậy, xoay mình hướng về phía huynh tẩu, chắp tay hành lễ, thầm tạ ân sinh thành dưỡng dục của phụ mẫu, cùng ơn chiếu cố của huynh tẩu bao năm qua.

Thành thân là việc vui mừng, song Ngụy phu nhân mắt rưng rưng lệ, vẫn không kìm được xúc động, đứng dậy nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng thật lâu, ân cần dặn dò từng lời một.

Tống Hoành cũng lòng dạ bùi ngùi luyến tiếc ái nữ, nhưng nàng lại gả cho Thất Hoàng tử, không thể để Thịnh Kỳ Điện hạ phải chờ đợi lâu bên ngoài. Chàng khẽ giọng khuyên nhủ, kéo tay Ngụy phu nhân, trầm giọng nói: “A Nhu nên khởi hành rồi.”

Lúc này, Vinh Cẩm tiến lên thay vị ma ma đỡ Tống Trừ Nhiên, cùng nàng chính thức bước ra khỏi gian phòng thân thuộc.

Xuyên Sách: Ta Gả Cho Nam Phụ Hung Ác

Chương 47