Yêu Vương Mất Trí, Bế Con Nhận Thê

Chương 162: ---

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Chư vị trưởng lão nhao nhao chúc mừng Ngu Vọng Khâu, bởi Tiên Minh phái tiên hạc mang thư đến thường là một điềm lành. Chỉ là trước đó bọn họ không rõ nội dung thư tín nên vẫn còn thấp thỏm, nay đã rõ ngọn ngành, ai nấy đều rạng rỡ hân hoan.

"Có điều, việc tổ chức đại hội tỷ thí tông môn cần rất nhiều chi phí, không biết tông ta có đủ sức để gánh vác không?”

Ô trưởng lão lúc này nêu ra một vấn đề, tuy như dội gáo nước lạnh vào giữa cuộc vui, nhưng lại rất trúng trọng tâm.

Kim Dương Tông cũng là một kiếm tông, song lãnh địa của bọn họ lại sở hữu mấy mỏ khoáng sản, chỉ riêng việc mỗi năm bán khoáng cho khí tông đã là một khoản thu lớn, tiền tài rủng rỉnh trong tay.

Còn Linh Tiêu Tông thì khác biệt, mỗi năm chỉ cần không thâm hụt đã là may mắn lắm rồi. Mà lần này phải đón tiếp hơn trăm tông môn, hàng vạn đệ tử kéo đến, chuyện ăn ở, đi lại, thứ nào cũng cần đến bạc, thật chẳng dễ dàng gì.

"Chắc cũng không quá khó..."

Ngu Vọng Khâu trầm ngâm, nghĩ thầm rằng tốn chút tiền bạc cũng đáng giá. Một kỳ đại hội tỷ thí có hơn trăm tông tham dự, danh tiếng của Linh Tiêu Tông ắt sẽ vang xa khắp chốn, rất có lợi cho việc chiêu mộ đệ tử năm sau. Chàng liền quay sang dặn dò Thôi trưởng lão: "Lão Thôi, chuyện tài chính trong tông vẫn do ngươi phụ trách, lần này việc mở rộng nguồn thu, thắt chặt chi tiêu đều giao hết cho ngươi quán xuyến. Có tốn thêm chút đỉnh cũng không sao, nếu cần thì ta sẽ xuất bạc từ tư khố của mình. Hiện tại cách đại hội tỷ thí tông môn chỉ còn hơn ba tháng, việc này liên quan đến thanh danh và thể diện của Linh Tiêu Tông, nhất định phải làm cho thật chu toàn!"

Tin Linh Tiêu Tông giành được quyền tổ chức đại hội tỷ thí tông môn kỳ tới đã nhanh chóng lan truyền khắp các ngõ ngách tông môn, chỉ có Phương Dao là vẫn chưa hay biết, bởi nàng vẫn còn đang bế quan trong tiểu viện của mình.

Việc củng cố tu vi là một quá trình vừa tỉ mỉ lại vô cùng hao tổn thời gian, cần phải đem linh khí trong cơ thể từng bước bài xuất ra ngoài, sau đó lại từ Khí Khiếu hấp thu linh khí mới vào, lặp đi lặp lại như vậy để chà rửa tiểu Nguyên Anh trong cơ thể.

Trọn hai tháng ròng, Phương Dao vẫn luôn ngồi thiền lặp đi lặp lại những việc nhàm chán ấy.

Mãi đến khi bị mấy đạo truyền âm bất chợt đánh vỡ tĩnh lặng, nàng mới bị kéo ra khỏi cảnh tu luyện.

"Mẫu thân, con với ca ca đều được đánh giá Giáp Thượng trong kỳ khảo hạch thuật pháp vừa rồi, người định bao giờ mới đến thăm bọn con vậy?”

Là giọng của A Viên.

Giọng trẻ con mềm mại ấy vang lên khiến Phương Dao khẽ cong mày, ánh mắt nàng cũng dịu đi vài phần. Cảnh trưởng lão luôn nổi danh nghiêm khắc trong các kỳ khảo nghiệm, hai đứa trẻ có thể đạt được đánh giá Giáp Thượng, quả thực không phải là điều dễ dàng.

Nàng thoáng sững lại, kỳ khảo nghiệm môn thuật pháp thông thường sẽ được tổ chức sau hai tháng nhập môn, không ngờ nàng lại bế quan lâu đến vậy.

Ngay sau đó, một đạo truyền âm khác lại vang lên, đó là của Thôi trưởng lão: "Dao Nhi, khi nào ngươi xuất quan thì hãy đến chỗ ta một chuyến, ta có chuyện cần thương nghị cùng ngươi."

Phương Dao lập tức đứng dậy vận động gân cốt, thay một bộ y phục khác. Trong hai đạo truyền âm, nàng quyết định xử lý chính sự trước, liền tức tốc đi tới động phủ của Thôi trưởng lão.

Hôm nay Thôi trưởng lão tiếp đãi nàng đặc biệt niềm nở, vừa thấy nàng bước vào đã mời ngồi, còn rót cho nàng một chén trà hoa mới nấu thơm lừng.

Lần bế quan này của Phương Dao đã tránh được những ngày giá rét nhất trong năm, song tiết xuân đầu mùa vẫn còn sót lại chút hàn khí se sắt. Trên đường phi kiếm đến, nàng vẫn thấy se lạnh, liền vội cầm lấy chén trà ấm tay đôi chút.

---

Yêu Vương Mất Trí, Bế Con Nhận Thê

Chương 162: ---